Chương 76

Có 006 bọn họ giúp đỡ, giúp đỡ của 006 và những người khác, Lục Trì đã nhốt những con vật chạy trốn trên mặt đất vào các phòng trong hoàng cung, còn Hoàng đế bệ hạ biến thành con lười và Liêu Bác Phong biến thành con cá sấu được nhốt vào phòng riêng, do 006 canh giữ.

Trước tiên Lục Trì tìm một gian phòng, in tờ thỏa thuận bồi thường do A Khắc Tư soạn thảo, sau đó lưu luyến thả con chuột hamster A Hùng ra, để 050 giải trừ hắc ma pháp trên người hắn, để A Hùng xem qua thỏa thuận bồi thường từ đầu tới cuối một lượt, và đổi một số nơi.

Sau đó, Lục Trì bảo 395 phiên dịch tờ thỏa thuận bồi thường được sửa đổi xong thành chữ viết của thế giới này, mới in ra hai bản chính thức.

Cầm thỏa thuận bồi thường chính thức, Lục Trì và A Hùng đi đến căn phòng nhốt Hoàng đế bệ hạ và Liêu Bác Phong, tình cờ ở đây có một cái bàn, A Hùng và Lục Trì là đại diện của Ma giới, Hoàng đế bệ hạ và Liêu Bác Phong, là là đại diện của Đế quốc, bốn người ngồi đối diện nhau.

Nghĩ tới hình dạng động vật không thuận tiện để ký tên hoặc chụp ảnh, cho nên Lục Trì đã giải trừ hắc ma pháp cho Hoàng đế bệ hạ và Liêu Bác Phong, lúc này, Lục Trì đã đưa ra một thỏa thuận bồi thường trước mặt Hoàng đế bệ hạ và Liêu Bác Phong, ra hiệu để họ xem.

Sắc mặt Hoàng đế bệ hạ sắc mặt tái nhợt cầm thỏa thuận bồi thường, nhìn xong liền muốn phun ra một ngụm máu tươi …

Thỏa thuận bồi thường nêu rõ, trong vòng một tháng Đế quốc phải giải quyết triệt để vấn đề phát thải ô nhiễm, nếu chậm trễ, mỗi ngày sẽ phải bồi thường cho Ma giới dược phẩm, lương thực hoặc vật phẩm do Ma giới chỉ định có giá trị một tỷ tinh tệ.

Ngoài ra, với sự ô nhiễm hiện giờ, Đế quốc cần bồi thường cho Ma giới nguyên liệu giá trị một trăm tỷ, vật phẩm cụ thể do Ma giới chỉ định, Đế Quốc không được cố tình tăng giá.

Mà Đế quốc còn cần cử một trăm chuyên gia cai quản tới vấn đề môi trường, một trăm chuyên gia kỹ thuật và một nghìn nhân viên y tế đến Ma giới để giúp Ma giới cải thiện tình trạng ô nhiễm môi trường, và chữa bệnh cho ma tộc đã bị bệnh do ô nhiễm môi trường.

Ngoài ra, sau khi Lục Trì và A Hùng thương nghị xong, vẫn cần bồi thường một số hạng mục có lợi cho sự tiến bộ và phát triển của Ma giới, nhưng sẽ khiến Đế quốc mất máu.

Sau khi bị Lục Trì biến thành một con lười, Hoàng đế bệ hạ đã rất sợ hãi, vì năng lực có thể biến người thành động vật là lĩnh vực xa lạ mà hắn hoàn toàn không hiểu, trông có vẻ thần kỳ, là người được trải nghiệm, cảm giác đó vô cùng tồi tệ, ngay cả sau khi biến trở lại thành người, hắn vẫn còn nỗi sợ hãi kéo dài.

Nhưng lúc này đây, sau khi nhìn thấy nội dung của thoả thuận, mỗi một hạng mục đều có thể khiến huyết áp của hắn tăng cao một bậc, cuối cùng hắn tức tới mức hai tay run rẩy, vô cùng tức giận trách mắng: "Quá đáng quá! Quá đáng quá! Các ngươi đúng là đồ xâm lược, kẻ cướp! Những con ác ma từ địa ngục! Sao dám trêu đùa chúng ta như này, mở miệng to như này, đúng là sỉ nhục chúng ta, cũng là sự sỉ nhục đối Đế quốc, Đế quốc tuyệt đối không bao giờ dễ dàng buông tha cho ngươi…Moo-moo ?”

Tiếng mắng nhiếc chuyển thành tiếng động vật kêu, hơn nữa còn phát ra từ miệng hắn, Hoàng đế bệ hạ ngơ ngác nhìn cơ thể của hắn, phát hiện hình như hắn đã biến thành…con chó xuẩn?

Lục Trì dùng hắc ma pháp xong thờ ơ rút tay về, mặt vô cảm, lạnh lùng nói: “Đây là lần thứ hai, lần thứ ba, ta sẽ biến ngài thành một con cóc, nhưng quá tam ba bận, cho nên lần thứ ba ta sẽ không giải trừ ma chú cho ngài nữa, ngài có thể tiếp tục không hợp tác, tiếp tục mắng mỏ, nhưng không biết dân chúng Đế Quốc giờ có thể chấp nhận con cóc làm Hoàng đế bệ hạ không."

Hoàng đế bệ hạ trong hình dạng con chó ngốc nghếch: “…!” Đột nhiên nghẹn họng!

Lúc này lại nghe Liêu Bác Phong thuyết phục: "Không cần phải khiến mọi chuyện trở nên bế tắc, thỏa thuận bồi thường chúng ta có thể ký, nhưng không thể làm theo các người, cả hai bên nên thương thảo không phải à?”

Khi hắn nói thế, bọn họ đều sửng sốt trong giây lát…

Giờ Hoàng đế bệ hạ đang nghĩ: Hắn đang giải vây giúp mình?

Giờ Lục Trì đang nghĩ: Hả? Xem ra là tinh thần lực mình chia cho hắn khá hữu dụng!

A Hùng: Ơ? Họ nói gì thế?

Cuối cùng nhờ Liêu Bác Phong và người hòa giải, thái độ cứng rắn của Lục Trì, khuôn mặt bối rối của A Hùng, Hoàng đế bệ hạ vừa được giải trừ hắc ma pháp cũng không dám nói nhảm nữa, sau khi do dự trong chốc lát, hắn vẫn cầm bút lên, sau khi thảo luận, hắn sửa lại thoả thuận bồi thường, rồi ký tên.

…Dù đã sửa lại, nhưng mà thoả thuận bồi thường vẫn đủ để khiến Hoàng đế bệ hạ trở thành tội nhân của Đế quốc.

Nhưng so với việc bị biến thành cóc, thân phận tội nhân của Đế quốc dễ dàng chấp nhận hơn chút…ít nhất vẫn là người.

Sau khi ký thỏa thuận bồi thường, Lục Trì bọn họ mới giải trừ hắc ma pháp với những người còn lại, đồng thời thỏa thuận với Liêu Bác Phong và Hoàng đế bệ hạ, lấy thời hạn trong vòng một tháng, sau một tháng, họ sẽ tới kiểm tra tình hình xả thải chất ô nhiễm, nếu không đáp ứng được các yêu cầu, thì Đế quốc sẽ cần phải bồi thường cho Ma giới theo các điều khoản của thỏa thuận bồi thường.

Sau đó, đám người Lục Trì tạm thời trở lại Ma giới.

A Hùng dẫn Lực Trì mang theo một lũ đồ mà Lục Trì lấy từ Đế quốc mang về điện Ma Thần, lúc đó A Khắc Tư bọn họ cũng đang mở cuộc hợp khẩn cấp. Còn Lục Trì sẽ ở lại nhà hàng A Hùng tiếp đãi 006 bọn họ, trong lúc đó Lục Trì đã nhiều lần đích thân nấu nhiều món ngon cho bọn họ, dù sao lần này có thể thuận lợi rời khỏi Đế quốc phải cảm ơn 006 bọn họ.

Đám người 006 ở lại Ma giới khoảng một tuần nữa, rồi ai trở về thế giới người đó, trước khi đi, Lục Trì tặng mỗi một túc chủ không ít đặc sản Ma giới, còn tặng cho 006 rất nhiều sâu tre trắng, sên đại thụ còn có một số ít loài bọ khác.

006 vui vẻ nhận hết, trước khi đi còn tặng một đốm sáng chui vào giữa lông mày của Lục Trì, nói: "Cái này cho ngươi từ từ nghiên cứu, có lẽ sẽ có ích cho thế giới của ngươi."

Nói xong, đám người 006 rời đi theo đường truyền của hệ thống, còn Lục Trì vẫn ở chỗ cũ lại im lặng mất mấy phút mới hồi phục, chỉ vì 006 lần này tặng hắn một trận pháp vô cùng thần bí, nhỏ như một giọt nước bay hơi, lớn tới mức có thể tạo ra một thế giới nhỏ, đủ các loại trận pháp, bao gồm cả trận pháp kết giới quy mô cực lớn ngăn cách hai thế giới.

Những trận pháp này có loại đơn giản, có loại lại cực kỳ phức tạp thâm sâu, khi tất cả đều hiện ra trong đầu Lục Trì, đã khiến đại não của hắn như bị một lượng dữ liệu khổng lồ lao vào đầu, một lúc sau mới khôi phục lại được. .

Sau khi phản ứng lại, Lục Trì không khỏi sướиɠ điên người: Ảo quá!

Chỉ cần hắn nắm vững những trận pháp này, vậy đợi chuyện giữa Ma giới và Đế quốc kết thúc, hắn có thể ngăn cách Ma giới và Đế quốc thông qua trận pháp. Ít nhất trong khoảng thời gian họ ở Ma giới, có thể đảm bảo Ma giới không bị Đế quốc xâm lấn, còn sau này, chỉ cần Ma giới nhân cơ hội này phát triển lớn mạnh, không cần sợ Đế quốc nữa.

Cho nên trong khoảng thời gian tiếp theo, Lục Trì dành toàn bộ thời gian để nghiên cứu các trận đồ mà 006 cho hắn, còn A Hùng cũng đi theo A Khắc Tư bọn họ bận rộn tìm hiểu, nghiên cứu các vật phẩm cao cấp được mang về từ Đế quốc.

Sau khi tới thời gian đã thoả thuận, một tháng sau, Lục Trì và A Hùng lại lên đường tới Đế quốc, lần này để kiểm tra kết quả giải quyết vấn đề xả thải ô nhiễm, hai là yêu cầu Đế quốc bồi thường.

Trong lúc bay qua vùng biển của Đế quốc, A Hùng nói với ế Lục Trì: "Ta đã thảo luận sơ bộ với A Khắc Tư bọn họ, đợi sau này Ma giới không bị bệnh điên nữa, sẽ huỷ chức Ma Thần."

Lục Trì nghe vậy khá sửng sốt, nhưng lập tức gật đầu đồng ý: "Được! Vậy ngươi có thể nghỉ hưu sớm, ta thấy khoảng thời gian ngươi vắng mặt lúc trước, Thập Thất ca cũng được, khoảng thời gian còn lại cứ giao cho hắn và quỷ độc giác trong Thần Giới Đường đi.”

A Hùng gật đầu: “Ừm, ta cũng định làm như vậy, nhưng ta tạm thời vẫn chưa thể nghỉ hưu, vì mấy thứ ngươi mang về lúc trước, A Khắc Tư bọn họ thấy rất hữu dụng, cho nên lần này hy vọng chúng ta có thể mang về nhiều hơn. Ta sợ phải tiếp tục làm việc với A Khắc Tư bọn họ trong một khoảng thời gian nữa. Ngoài ra ta còn muốn mang thêm vài thứ như sách văn hoá, khoa học về Ma giới, ta muốn cho ma tộc đều được học hành, nhưng có lẽ vẫn cần ngươi dịch những cuốn sách này."

Lục Trì cười nói: "Không sao, ta rất vui lòng giúp đỡ!"

385 khinh bỉ nói: [Chậc! Ngươi nói như công lao của ngươi ấy, tới lúc đó chẳng phải vẫn để cho ta dịch!]

Lục Trì: [Cho mi thêm chân gà!] 385:

[...Ta còn muốn cánh gà Coca.]

Lục Trì: [Không thành vấn đề.]

A Hùng do dự một lúc rồi nói: "Ta còn thảo luận với A Khắc Tư bọn họ, quyết định cải thiện hệ thống luật pháp hiện có và chế độ điều lệ quản lý hiện giờ ở Ma giới."

Lục Trì nói một cách khẳng định: "Không sai, nên thế."

Nhưng nhìn thấy vẻ mặt A Hùng do dự, Lục Trì ì lại hỏi: "Cho nên?"

A Hùng lẩm bẩm: "... Thôi, đợi về sẽ nói cho ngươi biết sau."

Lục Trì có chút khó hiểu, vừa định hỏi A Hùng có chuyện gì mà hiện tại không thể nói, hắn thấy bầu trời phía trước đột nhiên một hàng xe xếp hàng ngay ngắn, nên đành ngừng câu chuyện.

Khi họ đến gần hơn, Lục Trì phát hiện ra rằng đội xe này do Liêu Bác Phong dẫn đầu, trong đó còn có Hạ Tấn Bá đã lâu không gặp, may mà họ không có ác ý, chỉ tới để hướng dẫn Lục Trì bọn họ kiểm tra tình hình, kiểm soát xả thải ô nhiễm.

Lục Trì và A Hùng cùng ngồi lên xe bay của Liêu Bác Phong, điều khiến Lục Trì cảm thấy khó chịu là Liêu Bác Phong vẫn nhìn A Hùng với ánh mắt nhớp nháp, nhưng có lẽ hắn cũng chấp nhận sự thật là không thể , cho nên lần này không nói năng linh tinh nữa.

Liêu Bác Phong dẫn Lục Trì và A Hùng đến một số nơi, để họ xem xét kết quả kiểm soát ô nhiễm, những ống khói khổng lồ cao ngất trời đã bị đóng lại, nước thải chảy xuống lòng đất cũng bị chặn.

Lục Trì cảm thấy không tồi, nhưng vì lý do an toàn, hắn vẫn để lại một kết giới phong ấn ở khắp mọi nơi, để sau này cho dù họ có mở những cửa xả ô nhiễm này, những chất gây ô nhiễm cũng chỉ ở lại thế giới này, không thể đến được Ma giới.

Trong lúc bận rộn, Hạ Tấn Bá bí mật nói với Lục Trì thông qua hệ thống: [Kinh đấy người anh em! Đúng là giỏi, ngươi không những khiến Hoàng đế bệ hạ thoả thuận bồi thường, còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ nhiệm vụ của ta, hiện tại hệ thống đã tự động thay đổi mục tiêu nhiệm vụ cho ta rồi.]

Lục Trì không hùa theo hắn, chỉ nói: [Thế à? Vậy ngươi rõ t tình hình kiểm soát ô nhiễm ở đây không? Họ có giấu giếm hay báo cáo không đầy đủ không?]

Hạ Tấn Bá nói với vẻ kỳ lạ: [Không, ngươi biết không? Thời gian này không biết nguyên soái đại nhân làm sao, hắn rất tích cực lo lắng cho chuyện của Ma giới, không những đích thân giám sát việc xả thải, còn không ngừng thúc giục Hoàng đế bệ hạ chuẩn bị bồi thường vật tư cho Ma giới.[

Lục Trì nói như không có chuyện gì xảy ra: [Ồ, thế à? Thế vất vả cho hắn rồi, lúc về ta sẽ cảm ơn nguyên soái đại nhân chính trực vô tư!]

Hạ Tấn Bá: [...] Mặc dù điều này nghe có vẻ không có gì, nhưng sao vẫn thấy khá mỉa mai?

Đương nhiên, đây không phải là nguyên nhân Hạ Tấn Bá nói chuyện với Lục Trì, sau khi làm nóng bầu không khí, hắn nói ra mục đích thực sự của hắn: [Cái này, người anh em, cây nhân sâm hỏa long cực phẩm lần trước ngươi còn không? Ta... ta sẵn sàng mua với giá cao.]

Lục Trì: [??]

Lục Trì ban đầu không thèm nhìn Hạ Tấn Bá:, chậm rãi quay mặt về phía hắn, chậm rãi nở nụ cười trục lợi: [Thật trùng hợp! Hôm qua, ma tộc vừa cống nạp cho vợ hắn ba cây v cực phẩm.]

Hạ Tấn Bá không nhận ra: [!! Vậy ngươi có sẵn sàng chia sẻ không? Dù sao hai người, trông như rồng chầu hổ phục, chắc không cần đâu.]

[Đúng!] Lục Trì nói: [ Nhưng giờ chúng ta không nhận tinh tệ giao dịch, ta cảm thấy tốc độ xe của ngươi rất tốt, lấy cho ta một cái mới tinh giống hệt, ta cho ngươi cây nhân sâm hoả long cực phẩm.]

Nghe vậy, hô hấp Hạ Tấn Bá càng thêm nặng nề, không thể tin được: [Chết tiệt! Ngươi dám ác hơn nữa không? Xe bay của ta ngươi biết có giá bao nhiêu không? Gần ba năm tiền lương của ta!]

Lục Trì thờ ơ nói: [ A, tuỳ ngươi, e là lúc trước sau khi ngươi dùng xong cây nhân sâm hỏa long lần trước, cũng cảm nhận được hiệu quả phi thường của nó, loại nhân sâm hỏa long cực phẩm vốn đã hiếm, ở Ma giới, chỉ cần phát hiện, đều phải công cho vợ ta, trừ ba cây vừa nhận hôm qua, điện Ma Thần của vợ ta chỉ còn ba cây, nếu ngươi không sẵn sàng trao đổi, ta sẽ hỏi Hoàng đế bệ hạ của ngươi, xem hắn có cần không?]

Nói linh tinh một cách nghiêm túc.

Hạ Tấn Bá: […]

Hắn do dự một chút, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: [ Ta muốn sáu cây!]

Lục Trì: [Bốn!]

Đừng nói là 385, dù A Hùng biết họ nói gì, e là cũng cạn lời, mười mấy đồng một cây, còn gì mà phải mặc cả?

Cuối cùng họ đổi năm cây nhân sâm hoả long lấy chiếc xe bay của Hạ Tấn Bá. 385 muốn bóc mẽ vô số lần: […]

Thôi, về còn có thể lấy chuyện này đòi Lục Trì… gần mực thì đen!

Sau khi xem xét việc xử lý chất thải ô nhiễm, Liêu Bác Phong lại đưa Lục Trì bọn họ tới Đế đô, nói là vật tư để bồi thường đã sẵn sàng, đang đợi Lục Trì bọn họ trong cung.

Cách một tháng, lá chắn bảo vệ Đế đô vẫn chưa được sửa xong, dù Lục Trì bọn họ không tấn công những người dân thường , nhưng mà nỗi sợ và sự hoảng loạn mà họ gây ra vẫn còn đó, bầu không khí trong toàn bộ Đế đô khá căng thẳng.

Sau khi vào Đế đô, Hạ Tấn Bá đột nhiên nhận được tin nhắn từ Lạc Á, nhờ hắn tìm Lục Trì, sau khi Hạ Tấn Bá truyền đạt xong, Lục Trì đã liên lạc với Lạc Á thông qua quang não, hắn không có bất kỳ cảm xúc nào với thế giới này, chỉ là thấy lúc trước Lạc Á khá tốt bụng và tin tưởng hắn, sau đó hắn không nói lời tạm biệt một cách đàng hoàng, vì vậy Lục Trì muốn giải thích với nàng.

Sau khi kết nối, Lục Trì giải thích ngắn gọn với Lạc Á rằng hắn và A Hùng tới từ Ma giới, còn chuyện khác, dù hắn không nói, Lạc Á có lẽ cũng có thể liên tưởng được, nhưng chuyện khiến Lục Trì không ngờ là Lạc Á không bận tâm đến xuất thân của hắn, nàng tìm hắn vì… “Lúc trước ngươi đã giành được chức vô địch dưới danh nghĩa tổ chức “Phương Chu”, mang cho ta khá nhiều lợi ích, danh hiệu của ánh sáng của Beta cũng giúp ta kiếm được rất nhiều tiên, nên ta quyết định chia cho ngươi hai mươi triệu tinh tệ.”

Lục Trì: ?? Còn có chuyện tốt như vậy?!

Như bánh rơi từ trên trời rơi xuống: "Giờ ta lấy tinh tệ cũng vô dụng, ngươi đổi tất cả thành sạch được không? Chủ yếu là sách văn hóa khoa học kỹ thuật, những thứ khác cũng được."

Lạc Á bất ngờ: “Được, vợ ta mở hiệu sách, sách trong kho cũng không ít."

Lục Trì: !!!

Nhất định là thiên phú “may mắn” và buff may mắn là A Hùng cùng phát huy tác dụng?

Sau khi thống nhất thời gian và địa điểm lấy sách với Lạc á, Lục Trì kết thúc cuộc gọi, lúc này bọn họ cũng tiến vào hoàng cung.

Một tháng không gặp, Hoàng đế bệ hạ nhìn già đi rất nhiều, lần này giao vật tư bồi thường khá là vui vẻ, trước mặt Lục Trì cũng không lải nhải nữa, đjai khái là ám ảnh tâm lý khi biến thành đười ươi và chó vẫn còn đó, còn nỗi sợ biến thành cóc cũng không hề thuyên giảm.

Sau khi chứng đống vật tư của Lục Trì chất thành nhiều ngọn núi biến mất trong không khí, hắn càng không dám tức giận.

Sau khi cho hết đống vật tư vào ba lô hệ thống và siêu tủ lạnh, Lục Trì đưa A Hùng đi tìm Lạc Á, rồi chuyển sạch kho sách của nàng đi.

Lục Trì mang một đồng về rất vui, khi hắn bay với A Hùng về phía lối vào Ma giới, hắn hào hứng nói: "Hạ Tấn Bá nói ba ngày sau sẽ chuẩn bị xe bay, tới lúc đó chúng ta tới thêm một chuyến để giao dịch, thuận tiện dẫn người tới nhặt thêm hải sản mang về, đợi ta về Ma giới sẽ phong ấn lối giao của hai thế giới, như thế chúng ta không cần phải lo lắng về việc họ đến gây rắc rối cho chúng tôi!

A Hùng gật đầu, nhưng lông mày vẫn hơi cau lại, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì, khiến Lục Trì nhớ ra, lúc họ tới, A Hùng như muốn nói với hắn điều gì: "Mà này, bảo bối, lúc trước ngươi bảo có chuyện đợi về sẽ nói ta mà?"

A Hùng sửng sốt, sau đó do dự nói: “Thật ra không phải chuyện gì quan trọng, là chuyện liên quan đến luật hôn nhân. Ta muốn dỡ bỏ luật hôn nhân ban đầu giới hạn giới tính, đổi thành hôn nhân không phân biệt chủng tộc hay giới tính đều là hôn nhân hợp pháp, nhưng A Khắc Tư bọn họ đều nhất trí phản đối, nói rằng nó sẽ gây hỗn loạn xã hội, hơn nữa..."

Lục Trì loạng choạng, không đứng vững được, h suýt chút nữa rơi xuống biển, vội vàng định bay về phía A Hùng, kích động nói: "Hơn nữa cái gì?"

Ánh mắt A Hùng tối sầm lại, giọng điệu có chút trầm xuống: "Đám người A Khắc Tư cho rằng ta đang lấy việc công làm việc tư, cho rằng hôn nhân đồng giới chỉ là... chỉ là muốn được với ngươi ~"

“Vậy bảo bối muốn kết hôn với ta à?” Lục Trì kích động tiến lên ôm lấy vai A Hùng, khiến đôi cánh lớn của A Hùng không thể vỗ nhẹ nhàng, đành phải dùng sức nắm lấy cánh tay của Lục Trì.

Đối mặt với Lục Trì đang kích động, A Hùng không khỏi đỏ mặt: "Thật ra ... ta không làm hoàn toàn vì bản thân mình ~ nhưng nếu ngươi thấy đề nghị này không tồi, chúng ta ~ cũng có thể cân nhắc ~"

Lục Trì nghe vậy, vô cùng phấn khích, kích động, ôm lấy A Hùng, hôn hắn một cái, sau đó gật đầu với vẻ vui sướиɠ: "Ta thấy đề nghị này rất tuyệt! Chúng ta kết hôn đi! Ồ không đúng, bảo bối ta nên tạo cho ngươi một bất ngờ, sau đó cầu hôn ngươi, haizz~ không thể qua loa như vậy, phải có cảm giác lễ tiết, bảo bối đợi đó, ta về sẽ lập kế hoạch cầu hôn ngay ..."

Thấy Lục Trì đang nói về việc nên cắm một ngọn nến hình trái tim lớn hay hai ngọn nến hình trái tim lớn, A Hùng đành phải cắt ngang: “Chờ một chút, Lục Trì, chuyện vẫn chưa được quyết định, A Khắc Tư bọn họ không đồng ý đề án sửa luật hôn nhân của ta, cuối cùng nó có được thông qua hay không vẫn rất khó nói.”

Lục Trì xua tay, bạo dạn nói: "Không sao, lát nữa ta sẽ thuyết phục bọn họ, ngươi cống hiến cho Ma giới nhiều như vậy, dù lấy việc công làm việc tư thì sao? Thêm nữa dù họ không đồng ý đề án của ngươi, chúng ta vẫn có thể tổ chức đám cưới! Cần họ làm gì, cùng lắm chúng ta không mời họ đến dự đám cưới.”

Nghe vậy, A Hùng cuối cùng cũng trút bỏ được trái tim đang đè nặng trên vai, đề xuất bãi bỏ hôn nhân giới hạn về giới tính và chủng tộc trong luật hôn nhân quả thực có cả chút ích kỷ của hắn, hắn mong mối quan hệ của hắn và Lục Trì sẽ tốt đẹp được tất cả yêu ma công nhận, nhưng nhân tố không chắc chắn nhất trong lòng hắn lại là Lục Trì.

Trải nghiệm hai lần đến đế quốc cùng Lục Trì, khiến Hùng vốn không biết tiếng, nhìn ra điểm nổi bật của Lục Trì ngoài kỹ năng nấu ăn, dần dần sinh ra một chút mặc cảm, thực ra hắn có chút sợ hãi, dù sao thì Đế quốc tiên tiến như thế, còn Lục Trì thích ứng tốt nhé thế, nhỡ hắn không muốn trở về Ma giới lạc hậu, mà là dự định ở lại Đế quốc...

Lục Trì vốn không phải người của Ma giới, hơn nữa hình như chỉ có mình hắn. cho nên nếu có thể, A Hùng muốn kéo quan hệ giữa bọn họ lại gần hơn, quan hệ hôn nhân hiển nhiên là một mối ràng buộc rất tốt.

Lúc này đây, thấy Lục Trì hoàn toàn không bài xích hắn kết hôn với mình, thậm chí còn rất mong chờ, A Hùng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười chân thành: "Được! Vậy chúng ta kết hôn đi! Dù họ có đồng ý hay không."

"Yo hoo—"

Lục Trì vui mừng ôm A Hùng, bay lên độ cao ba mươi trượng, xuất hiện một dư ảnh giống như một con khỉ nhảy ra khỏi bầu trời.

Dưới bầu trời, còn có ánh sáng ngọt ngào phản chiếu trên mực nước biển vô tận!