Chương 77

Lúc trước, đối với Lý A Hoa mà nói, thôn Lý Hà là trung tâm cuộc sống của nàng, thỉnh thoảng có thể đến thăm trấn Tịch Thuỷ là điều rất xa xỉ, đáng để khoe khoang.

Bây giờ đối với Lý A Hoa mà nói, toàn bộ huyện Hoắc Chu không hơn không kém, chỉ cần nàng có tiền, có nhà có xe, quỷ Trường Vĩ trẻ tuổi đẹp trai đều lao theo nàng, người mai mối cách xa mười dặm cũng sắp dẫm nát cửa của nhà nàng.

Anh nàng, Lý A Hổ, đã có nhìn trúng một quỷ Trường Nha là ý trung nhân, y chuẩn bị qua lễ hội Ma Thần sẽ đính hôn, còn Lý A Hoa không định ổn định sớm như vậy, nàng chuẩn bị tới Ma đô, xem trung tâm thịnh vượng nhất của Ma giới, mở rộng tầm mắt.

…Không đi cũng không được, gia vị dùng gần hết, nếu không đi tìm Lục Trì mua, gian hàng đồ ăn chín của bọn họ sẽ đóng cửa.

Bây giờ gia đình Lý A Hoa sống ở huyện Hoắc Chu, họ không chỉ mua nhà mà còn mua cả xe tuk-tuk, nên nợ rất nhiều tiền, cho nên không thể đóng cửa gian hàng đồ ăn được, không kiếm tiền, tuyệt đối không được.

Trước khi khởi hành, Lý Đại Hồng và Sa Tiểu Ngưu đã chuẩn bị các túi lớn túi nhỏ cho Lý A Hoa, Sa Tiểu Ngưu còn cố tình nhét tiền để mua gia vị vào đồ lót của Lý A Hoa, hai phu thê không ngừng dặn dò, bảo nàng trên đường đi phải cẩn thận, nhất dịnh đừng ngủ quên trong xe, kẻo sẽ bị móc túi, đừng nói chuyện với quỷ lạ, kẻo bị lừa... Không quan trọng, miễn đừng mất tiền.

Cứ thế, Lý A Hoa lên đường đến Ma đô với tâm trạng vừa thấp thỏm vừa phấn khích, nàng đi theo con đường mà Lục Trì từng đi, trước tiên đi bắt xe từ huyện Hoắc Chu đến thành phố Đàm Chiêu gần đó, rồi từ thành phố Đàm Chiêu đi xe Đại Long đến Ma đô.

Chuyến hành trình mệt mỏi kéo dài ba bốn ngày này đã dần vắt kiệt sự hào hứng và nhiệt tình của Lý A Hoa, cuối cùng khi đến Ma đô, Lý A Hoa gần như phờ phạc và biến thành hoa khô, may mà tiền trong túi to túi nhỏ vẫn còn, sờ lên người, tiền trong đồ lót vẫn còn.

Chỉ là khi Lý Á Hoa đi ra khỏi nhà ga với khuôn mặt hốc hác ngày càng giống Gargantuar phiên bản răng nanh, trên người lủng lẳng nào là túi to túi nhỏ, nàng lập tức há to miệng…

Xung quanh toàn là tòa nhà cao tầng khiến quỷ phải sợ hãi, đi tới đi lui không phải ma độc giác, quỷ dạ mị, thì chính là quỷ chiến võ, quỷ trường nha và quỷ trường vĩ rất hiếm gặp, cho nên nhà hàng A Hùng của Lục Trì rốt cuộc ở đâu?

Lý A Hoa phải hoang mang, hoảng loạn mất một lúc, khi ở trong huyện Hoắc Chu, nàng từng là người xuất sắc trong lứa quỷ trường nha trẻ tuổi, nửa năm nay nàng ngày càng tự tin hơn, nhưng úc này, sự tự tin của nàng đột nhiên giảm đi hơn một nửa, do dự một lúc lâu, nàng mới dám hỏi một con quỷ chiến võ đang mặc đồng phục, trông như quỷ làm việc ở nhà ga.

Tuy nhiên, do giọng địa phương quá nặng, Lý A Hoa và quỷ chiến võ đó phải vừa nói vừa ra hiệu mất một lúc, đối phương cuối cùng cũng hiểu câu hỏi của nàng.

May mà nhà hàng A Hùng rất nổi tiếng ở Ma đô, dù chúng từng tới hay chưa từng tới, ít nhất chúng đều nghe nói, thậm chí đến các tuyến giao thông công cộng còn chuyên môn xây dựng một trạm dừng, tên là “Trạm dừng nhà hàng A Hùng”.

Cho nên dưới sự hướng dẫn khá thân thiện của quỷ chiến võ, Lý A Hoa đã lên xe đi đến nhà hàng A Hùng, nhưng chỉ là do chuyện tự động nhét tiền nên nàng vẫn bị tài xế lớn tiếng nhắc nhở, sau đó mới trả tiền xe.

Tự bẽ mặt vì một chuyện không lớn không nhỏ, Lý A Hoa thực sự muốn nói chuyện với những quỷ khác trong xe để giảm bớt sự xấu hổ, nhưng nàng vẫn nhớ lời cha mẹ dặn là không được nói chuyện với những con quỷ xa lạ, hơn nữa không biết có phải do nàng ăn mặc quá quê mùa không, hay là túi to túi nhỏ trên người nàng quá nhiều, mà mấy con quỷ khác hình như đều cố tình tránh xa nàng, xem ra trông không có vẻ như sẵn lòng bắt chuyện với nàng.

Chán nản, Lý A Hoa cứ thế ủ rũ ngồi trên xe tới tận nhà hàng A Hùng, xuống xe…vì quá mệt nên nàng ngủ quên trong xe, suýt chút nữa đã bỏ lỡ điểm dừng.

Sau đó Lý A Hoa vừa xuống xe, lại bối rối… nhà hàng A Hùng trước mặt nàng thật sự là nhà hàng A Hùng của Lục Trì không?

Tòa nhà cao tầng như này, lối trang trí lộng lẫy như này, ngay cả những viên đá cuội trong bồn hoa ven đường cũng tinh xảo, vừa nhìn đã thấy rất tiền!

Lý A Hoa lại gặp rắc rối, nàng đứng bên đường với chiếc túi to túi nhỏ, quay đầu thăm dò một lúc cũng không dám tiến lên, tới khi nhân viên bảo vệ AI chủ động hỏi.

"Xin chào, cho hỏi quý cô có cần gì không?"

Lý Á Hoa lo lắng nói: "Xin…Xin chào, ta ta muốn tìm Lục Trì, không biết hắn có phải..."

Nhân viên bảo vệ AI sửng sốt, hỏi: "Xin hỏi quý cô tên gì? Tới tìm ông chủ Lục có chuyện gì? Đã hẹn ông chủ Lục chưa?"

Lý Á Hoa há to miệng: "A? Tôi ~ ta tên là Lý Á Hoa, ta từ huyện Hoắc Chu, đến đây để mua~mua gia vị, ta…ta chưa hẹn trước, nhưng lúc trước hắn nói bảo ta tới nhà hàng A Hùng ở Ma đô để tìm hắn ~ "

Nhân viên bảo vệ AI gật đầu: "Chờ một chút!" Sau đó nó bịt tai, báo cáo với 385: “Ngoài cửa có một quỷ trường nha tên Lý A Hoa tới tìm ông chủ Lục, tới từ huyện Hoắc Chu, tìm ông chủ Lục mua gia vị.”

Lúc này, Lục Trì đang bận phiên dịch sách cùng A Hùng mang về từ Đế quốc khẽ khựng người, sau đó nói với nhân viên bảo vệ AI thông qua 385 cho Lý A Hoa vào, tiếp đãi trước, rồi hắn quay sang hôn “chụt” vào mặt A Hùng, nói: “Bảo bối, Lý A Hoa của huyện Hoắc Chu tới rồi, ta đi tiếp đãi nàng, muộn chút mới về."

A Hùng gật đầu, nhìn Lục Trì đi ra ngoài, suy nghĩ của anh trôi theo Lục Trì, anh có ấn tượng tốt với Lý A Hoa, hắn là một con yêu răng dài rất quen thuộc, hình như có quan hệ tốt với Lục Trì. Xiong nhớ rằng Lục Trì đã từng làm Xue Mei Niang và trà sữa cho cô ấy...

Không được! Hắn phải đi nhìn trộm.

Lục Trì mới rời khỏi huyện Hoắc Chu được hơn nửa năm, chỉ là chuyện xảy ra ở Ma đô khá nhiều, hắn và A Hùng vừa mới rời khỏi Đế quốc không bao lâu, còn Lục Trì, nếu không phải nhân viên bảo vệ AI nhắc tới tên "Lý A Hoa", hắn gần như quên mất đối phương rồi.

Ngay khi Lý A Hoa nhìn thấy Lục Trì, nàng đã nhảy cẫng lên vì phấn khích: "Lục Trì! Thực sự là ngươi! Trời ơi! Ta còn tưởng ta tới nhầm chỗ. Nhà hàng A Hùng vậy mà lại lớn thế, xịn thế! Ta ở ngoài mà không dám vào, trời ơi! Mới nửa năm không gặp, hình như ngươi cao lên cũng cường tráng hơn rồi!"

Nhìn thấy bàn tay của Lý A Hoa sắp duỗi thằnge ra để nhéo cơ bắp trên vai hắn, Lục Trì âm thầm tránh ra, cười nói: "Đi đường vất vả không? Ta sai quỷ mang chút đồ ăn thức uống lên, nếu ngươi mệt, ở đây cũng có phòng ở, có thể nghỉ ngơi!"

Vừa dứt lời, có ngay một người phục vụ AI bưng đồ ăn thức uống tới, Lý Á Hoa lập tức chú ý tới thức ăn, nàng mau chóng nhét đồ ăn thức uống vào miệng, đồng thời than thở với Lục Trì rằng đi đường rất khỏe, nói một hồi, Lý Á Hoa chợt nhớ tới mục đích đến Ma đô tìm Lục Trì, sau đó nàng cho tay vào áσ ɭóŧ trước mặt Lục Trì, móc tiền ra.

Hành động đó khiến Lục Trì sợ hãi lùi lại hai bước, không dám nhìn thẳng vào Lý Á Hoa nữa: "Ngươi, ngươi... bình tĩnh, đừng kích động!"

Gấu Slime đang nằm cạnh mép cửa cũng suýt chút nữa lao vào phòng.

Lúc này nghe thấy một tiếng "xoẹt xoẹt", Lý A Hoa cuối cùng đã xé lớp áσ ɭóŧ bên trong ra, sau đó lấy ra một lượng lớn đồng ma tinh tệ để ra trước mặt Lục Trì: "Tiền mua gia vị, ngươi tính thử đi?"

Lục Trì: "..." hắn nhất thời không biết có nên giơ tay ra nhận hay không: “…Không cần gấp, muộn chút rồi nói sau."

Gấu Slime nhỏ: ... im lặng lui vào một góc ngoài cửa, tiếp tục bí mật quan sát.jpg

Sau khi nói chuyện với Lý A Hoa một lúc, nhìn nàng ăn xong, hắn bảo nhân viên phục vụ AI dẫn nàng tới một phòng trống dành cho khách để nghỉ ngơi, Lục Trì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, còn gấu slime ở ngoài cửa đang định chạy trốn, hắn đột nhiên lao tới chặn đường lui của nó, Lục Trì cười híp mắt, ôm gấu slime có kích thước bằng bàn.

"Ừm? Tới giám sát ta à?"

Gấu Slime ở trong tay Lục Trì vặn vẹo vài cái, thấy không tác dụng, chỉ đành cúi đầu nói thầm: “Không…không phải, ta chỉ tò mò~còn lâu mới…hự~”

Hắn còn chưa nói xong, đã bị Lục Trì hôn, sau đó gấu Slime run lên: "Ngươi…Ngươi….ngươi sao lại thế~"

Lục Trì đắc ý cười, "Làm sao vậy? Không phải đều là ngươi sao? Bảo bối ~"

“Không phải đâu ~” gấu slime càng lúc càng run rẩy, sau đó dùng hết sức “bẹp” một cái, biến mất khỏi lòng bàn tay Lục Trì.

Lục Trì trước tiên bất ngờ, sau đó càng cười lớn hơn…hắn thẹn thùng bỏ chạy à? Sao bảo bối của hắn lại dễ thương như vậy?

Lục Trì nhấc chân đi về phía căn phòng có A Hùng, kết quả khi đi tới ngã rẽ lại gặp một slime khác phiên bản lớn, chỉ là không phải hình dạng con gấu, mà là con rắn, hắn vừa định tới trêu chọc, thì thấy slime lắc cơ thể như thạch, nói: “Yoo ông chủ Lục, Tiểu Thập Bát gọi ta tới lên lớp, hắn ở đâu?"

Trong lòng Lục Trì rất ngạc nhiên, âm thầm thu lại bàn tay biếи ŧɦái: “…Thập Thất ca?"

Slime lắc lư cơ thể: “Ừm, mau dẫn ta đi tìm Tiểu Thập Bát, ta đi muộn rồi."

"Được, đi với ta.”

Nói rồi, Lục Trì đi trước dẫn đường, slime ở phía sau tự động đi theo, vừa đi vừa trò chuyện với Lục Trì, cả giọng nói lẫn giọng điệu, đều y hệt Thập Thất ca.

Lục Trì nói chuyện câu được câu chăng với slime của Thập Thất ca, ngoài mặt bình tĩnh, nhưng bên trong hoảng sợ, hắn đột nhiên nghĩ rằng ngay cả ma độc giác có tố chất trở thành Ma Thần đại nhân cũng có thể triệu hồi thần niệm thể, cho nên con gấu nhỏ mà hắn vừa hôn là ai?

“Nhất định là vợ mình.” Lục Trì tự an ủi trong lòng, dù sao vừa rồi chính là hình dạng con gấu, là dấu hiệu độc quyền của vợ hắn.

Nhưng mà khi Lục Trì dẫn slime của Thập Thất ca trở lại căn phòng trước đó, hắn thấy A Hùng đang dạy một hàng gấu slime, từ nhỏ tới lớn đủ các cỡ, số lượng có hơn một chục con.

… Lục Trì lập tức trở nên bối rối.

Slime của Thập Thất ca vội vã tìm chỗ trống của mình, ngồi xuống, vì để cho đồng đều, hắn cũng lặng lẽ biến thành hình dạng của một con gấu.

Lục Trì tận mắt chứng kiến

slime của Thập Thất ca biến thành một con gấu: "..."

A Hùng ngẩng đầu nhìn Lục Trì, thản nhiên nói: "Chúng ta phải học rồi.”

Lục Trì đành phải tự giác đi ra khỏi cửa, nhưng hắn đã bắt đầu hoài nghi cuộc đời rồi, cho nên hắn vừa mới hôn ai vậy?

(O_O).