Chương 79

Kể từ khi Lục Trì và A Hùng mang về vô số sách, thiết bị điện, thuốc men, các vật dụng khác từ Đế quốc, tốc độ phát triển của Ma giới đã tăng tốc gấp nhiều lần.

Cùng lúc đó, Lục Trì và A Hùng hầu như ngày nào cũng bận rộn, không biết cuộc sống hưu trí mà A Hùng đang mong đợi bao giờ mới thành hiện thực, còn lời cầu hôn mà Lục Trì đã nói trước đó vẫn chưa được thực hiện trong một khoảng thời gian dài.

Khoảng nửa năm sau khi bọn họ trở về, Ma giới cuối cùng đã đưa ra một hệ thống pháp luật hoàn toàn mới, so với hệ thống pháp luật cũ, hệ thống pháp luật mới này chi tiết hơn, thận trọng, toàn diện hơn, đồng thời cũng bảo vệ đại đa số những người thấp kém. Tuy nhiên, chính những điều luật mới của luật hôn nhân trong hệ thống pháp luật mới đã gây ra nhiều cuộc thảo luận rộng rãi nhất, trong các điều luật mới: “Dù là chủng tộc nào, giới tính nào kết hôn, chỉ cần hai bên tự nguyện, đều được pháp luật bảo vệ, hưởng các quyền và nghĩa vụ như nhau.”

Hệ thống pháp luật mới sẽ chính thức được áp dụng sau lễ hội Ma Thần năm nay, trước mắt còn chưa đầy một tháng nữa là tới lễ hội Ma Thần, Lục Trì cảm thấy cần phải bắt đầu lên kế hoạch cho buổi lễ cầu hôn.

Vì thế, Lục Trì cũng hỏi mọi người trong nhóm túc chủ: [Xin lỗi quấy rầy mọi người một chút, là như này, ta định cầu hôn người yêu, nhưng lần đầu cầu hôn không có kinh nghiệm, cho nên muốn để hỏi mọi người trong nhóm, có kinh nghiệm gì hay hãy truyền lại cho ta, sau đó nhận phong bao lì xì nhé coi như cảm ơn!]

Sau khi gửi tin nhắn, mấy phút sau Lục Trì mới xem, bên dưới đã có hơn chục tin nhắn mới…

006: [Cầu hôn? Câu này ta không biết, tộc ta toàn là hôn nhân sắp đặt do gia trưởng.]

050: [Chỉ cần đủ sức hấp dẫn, cần gì phải cần cầu hôn, chỉ cần đối phương liếc mắt một cái, nàng sẽ hiểu ý của ta.]

457: [Ta thấy cầu hôn nên gây bất ngờ, khiến người ta động lòng, ví dụ như nửa đêm đứng bên giường hát, âu yếm đánh thức hắn dậy, sau đó nói cho hắn nghe lời thề nguyện cầu hôn.]

216: [Bên trên, sao ta thấy cách của ngươi không phải cảm động, mà là một trận đòn nặng nề thế.]

457: [Sao có thể? Con người trong lúc lúc nửa mê nửa tỉnh, là lúc ý chí là yếu nhất, rất dễ bị làm cho cảm động đấy?]

332: [Ta đồng ý với 216, ý chí có yếu hay không rất khó nói, nhưng nếu nửa đêm tỉnh giấc mà còn bị doạ, chắc chắn không vui được.]

666: [ Hiazz, cao phú soái như chúng ta, sao có thể cầu hôn người khác, cứ từ chối lời cầu hôn của người ta, phiền phức quá!]

052: [Ừm? Yêu nghiệt từ đâu tới? Mau ăn của lão tôn một gậy!]

666: [Hừm! Ngươi đang ghen tị với ta ~]

…………

Lục Trì đang lật lại lịch sử trò chuyện: […]

Đương nhiên, nhóm túc chủ không phải đều không đáng tin cậy như vậy, ví dụ như 271 chân thành đề nghị: [Trước tiên phải xem đối phương thích cái gì, căn cứ đối phương sở thích sắp xếp hoàn cảnh hội trường, sau đó chọn thời gian thích hợp, tốt nhất là có nhiều bạn bè giúp đỡ, tạo bất ngờ cho đối phương một, như vậy sẽ dễ dàng thành công hơn.]

Lục Trì cảm thấy những gì nàng nói rất có lý, nhưng... hắn vẫn không biết cầu hôn như thế nào, lý thuyết nói thì dễ nhưng thực tế rất khó.

Sau một hồi suy nghĩ, Lục Trì kết luận những điểm quan trọng sau:

Trước hết, A Hùng thích đồ ăn, điểm này không còn gì nghi ngờ.

Thứ hai, hoàn cảnh xung quanh trừ nến có thể trang trí thêm bóng bay, hoa tươi, , ừm, rất lãng mạn!

Sau đó, lễ hội Ma Thần có lẽ là thời điểm thích hợp.

Cuối cùng, nếu là bạn bè có thể gọi Thập Thất ca, ma độc giác ở Thần Giới Đường, sau đó quản lý Lăng bọn họ cũng tới tham gia, A Khắc Tư thì thôi, đám người đó miệng nói đồng ý, nhưng trong lòng lại lắc đầu.

Sau khi tổng kết kinh nghiệm, tối tổ chức lễ hội Ma Thần, Lục Trì đã tổ chức…một bữa tiệc buffet ngoài trời trên sân thượng tầng sáu của nhà hàng A Hùng, trang trí chút hoa tươi nhưng không thấy hoa hồng Hồng Trung Hoa, cho nên dành thay bằng ma tâm lan, bóng bay cũng không có, nên đổi thành đèn l*иg đỏ, trong đèn l*иg còn có nến, thật hoàn hảo!

A Hùng không biết vì bị Lục Trì gọi đến, hắn vẫn đơn thuần nghĩ là một bữa tiệc cho lễ hội Ma Thần, nhưng khung cảnh xung quanh trông hơi kỳ lạ, toàn bộ sân thượng được chiếu sáng bởi những chiếc đèn l*иg lớn màu đỏ mờ, còn có ma tâm lan ban ngày trông rực rỡ sắc màu, nhưng tới tối khi ít ánh sáng trông như mặt quỷ, giữa hoàn cảnh như này, dù đối mặt với nhiều món ngon, trong lòng A Hùng cũng có một cảm giác kinh hoàng khó tả.

Nếu A Hùng hiểu rộng hơn, hắn sẽ hiểu hoàn cảnh này, thật ra có thể hình dung như: cảnh phim ma.

May mắn thay, Lục Trì còn gọi Thập Thất ca, ma độc giác, nhân viên của nhà hàng A Hùng xong việc xung tới tham gia bữa tiệc buffet ngoài trời, nhưng Lục Trì lại nói hắn tạm thời còn có chuyện giải quyết, bảo A Hùng ăn trước, hắn quay lại sau.

Đồ ăn trong tiệc buffet được chuẩn bị chu đáo, A Hùng không phải tranh giành với những con quỷ khác, nhưng không biết vì sao, mỗi người đều mỉm cười ngơ ngác khi nhìn hắn, rõ ràng hoàn cảnh xung quanh đã đủ kỳ quái rồi, thêm cả nụ cười quái dị của bọn họ ...

A Hùng càng nghĩ càng rợn người, dù hắn chưa từng xem qua phim ma, nhưng lúc này trong đầu không khỏi bắt đầu liên tưởng, nghĩ đi nghĩ lại, A Hùng liền thấy gà quay trong tay không còn ngon nữa.

Ngay khi A Hùng đang lo lắng bất an, sân khấu lộ thiên trước mặt đột nhiên sáng bừng, đèn năm bảy sắc, sau đó tiếng nhạc cảm động vang lên, toàn bộ khung cảnh đột nhiên chuyển từ cảnh phim ma sang vũ trường.

Còn Lục Trì đang mặc một bộ vest, bước về phía A Hùng, bước theo nhịp điệu của âm nhạc, A Hùng nhận ra hắn còn thay đổi kiểu tóc, không biết bôi cái gì, dưới gió, đầu hắn không có một sợi tóc nào loạn.

Lục Trì đi thẳng đến trước mặt A Hùng, sau đó quỳ một chân xuống, mặc dù không phải hai chân nhưng vẫn khiến A Hùng giật mình, vội vàng kéo Lục Trì dậy: “Ngươi, ngươi…ngươi làm gì vậy? "

Lục Trì không có thời gian để nói lời cầu hôn đã thề: "...Đợi đã, bảo bối ta có chuyện muốn nói với ngươi!"

A Hùng: "Có lời gì thì đứng lên nói đi. Ngươi quỳ như vậy... Chẳng lẽ ngươi đã làm chuyện có lỗi với ta?"

Lục Trì: "..."

Vì không có buổi diễn tập trước nên Thập Thất ca mải ăn không để ý Lục Trì và A Hùng đang tiến triển như thế nào, nhưng thấy họ lôi kéo nhau, hắn lập tức bỏ chiếc đùi gà trên tay xuống,là một người bạn hỗ trợ cầu hôn kính nghiệp, hắn đã vỗ tay thật mạnh, hét lên: "Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!”

Khi Thập Thất ca hét lên, ma độc giác lập tức bắt nhịp, đồng loạt vỗ tay, hét lên: " Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!"

Quản lý Lăng bọn họ chú ý đến Lục Trì từ nãy: "...?" Nên hét? Hay đợi rồi hét? Thôi, không quan trọng, dù sao có nhịp điệu rồi, nên cũng gia nhập: “Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!”

A Hùng tỏ vẻ bối rối: Đồng ý... cái gì?

Lục Trì: "..." Gan!

Tất cả những cảnh xúc động được mong đợi đều bị phá vỡ. Lục Trì chán nản đến mức quên cả lời thề cầu hôn, hắn không sến sẩm nữa, mà hét lớn: “A Ca Cổ Lam Hách・Tư Tháp Lợi tôn kính・đời thứ mười tám ・Áo Tu Các diện hạ, Ma Thần đại nhân của ta, bảo bối thân yêu, ta yêu ngươi, ta muốn ở với ngươi cả đời, chúng ta kết hôn đi!”

Sau khi Lục Trì lớn tiếng nói xong, Thập Thất ca bọn họ mới phát hiện họ hét sớm, ngượng ngùng năm giây, rồi không hẹn mà hét lớn hơn: "Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!"

A Hùng cuối cùng cũng ý thức được, Lục Trì cầu hôn hắn, không phải hù dọa hắn: "..."

Đừng hỏi, hỏi chính là cảm động!

--------------------

Tác giả có chuyện muốn nói:

Toàn văn đã hết!