Chương 3

Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng, cùng với mùi thơm thoang thoảng của hoa cỏ ngoài cửa khiến người ta cảm thấy yên bình hơn rất nhiều.

“Vâng.” Sư tử đồng ý, tia máu trong mắt cũng tiêu tán đi một chút, cuối cùng cậu ta cũng ngủ thϊếp đi vì mệt mỏi sau trận chiến kéo dài. Cùng lúc đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu Nguyễn Đường.

"Ting! Nhiệm vụ giới hạn thời gian đã hoàn thành! Phần thưởng danh sư +5 điểm!"

Cô thở phào một hơi, nhưng sau đó lại nghe hệ thống tiếp tục phát báo cáo:

"Chúc mừng ký chủ lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ! Sách minh họa học sinh đã được mở, số lượng học sinh +1

[Nhân vật mới]: Sư Tử Kỷ Lăng.

[Mô tả nhân vật]: Một con sư tử huyết mạch thuần chủng, tư chất mạnh mẽ, bởi vì đột biến gen nên rơi vào trạng thái điên cuồng, sư tử rối loạn lưỡng cực luôn rơi vào một trong hai trạng thái điên cuồng và thờ ơ.

Bức ảnh đi kèm quả thực là con sư tử mà cô vừa nhìn thấy, lúc trong trạng thái trầm cảm thì trông cậu ta không quá nghiêm trọng, đôi mắt vàng của cậu ta như tỏa ra ánh mặt trời, cao quý và lười biếng, pha thêm chút bí ẩn và thờ ơ.

Bên cạnh hình minh họa này có hai chữ nhỏ "còn tiếp".

Đọc xong phần giới thiệu này, Nguyễn Đường liền nghĩ tới một chuyện:

"Đợi đã, ý mi là các học sinh tiếp theo đều là mãnh thú sao?"

"Sửa lại một chút, các học sinh không nhất thiết phải là mãnh thú vì mọi người trong tinh tế đều có hình dạng thú. Chỉ có điều, vì cô chịu trách nhiệm dạy lớp chuyên biệt nên hầu hết học sinh đều là mãnh thú."

"..." Lời giải thích này càng làm người ta cảm thấy tuyệt vọng hơn!

___

Tám giờ sáng, Đại học Đế Quốc.

Nguyễn Đường vừa bước vào cửa giảng đường liền nghe thấy hệ thống nhắc nhở:

"Ting! Kích hoạt nhiệm vụ mới [Gặp mặt tân sinh].

[Mô tả nhiệm vụ]: Làm giáo viên, sao có thể không gặp mặt học sinh của mình chứ? Tiếp theo đây hãy cùng nhau xuất phát, chào đón buổi dạy học đầu tiên của cô!

[Độ khó nhiệm vụ]: Một sao

[Gợi ý nhiệm vụ]: Nên đi nhiều hơn, tìm hiểu thông tin về các học sinh mới và mở khóa các hình minh họa cơ bản."

Nhiệm vụ này có vẻ đơn giản hơn nhiều và bớt đáng sợ hơn nhiệm vụ trước. Thậm chí hệ thống còn cung cấp bản đồ chi tiết, chỉ cần đi qua đó là được. Nhưng Nguyễn Đường vẫn có chút bán tính bán nghi, nhỡ đâu là cái bẫy gì đó thì sao?

Cô bước vào tòa nhà giảng dạy với tâm trạng lo lắng.

"Ting, chào mừng đến với tòa nhà giảng dạy số 03 của đại học Đế Quốc, cô giáo Nguyễn Đường, xin mời qua." Giọng nữ AI dịu dàng nói, ánh sáng xanh chồng lên nhau, Nguyễn Đường thuận lợi bước vào tòa nhà.

Tòa nhà giảng dạy ở đây được xây theo hình vòng cung, nhìn từ xa thì giống như một chiếc vỏ sò màu trắng, còn nhìn từ góc bên cạnh thì là một đường cong mượt mà, hiển nhiên mức độ an ninh bên trong cao hơn rất nhiều.

"Xác minh thành công, xin mời qua."

"Xác minh thành công, xin mời qua."

Sau khi lần lượt kiểm tra xong, Nguyễn Đường nghe thấy tiếng nói ở bên cạnh phòng học, cô khựng lại một chút, sau đó bước nhẹ đến đó. Toàn bộ tòa nhà đều là hình vòng cung, mà vị trí của cô vừa vặn là một điểm mù tuyệt vời, là nơi quan sát rất tốt.

Không biết học sinh của cô trông như thế nào nhỉ?

Nguyễn Đường bình tĩnh quan sát, chỉ thấy một con hổ đang cười hí hửng bổ nhào về phía một con sư tử, nói ngôn ngữ của con người: "Lão đại, cậu đã về rồi! Tôi nhớ cậu chết đi được!"

“Đừng ngu ngốc như vậy nữa.” Sư tử lạnh lùng nói: “Mau biến trở lại đi.”

Nguyễn Đường nhìn kỹ, càng chắc chắn hơn, đây chính là con sư tử rối loạn lưỡng cực mà cô đã chữa trị ngày hôm qua.

Bây giờ có vẻ như trạng thái tinh thần của cậu ta đã tốt hơn nhiều, sư tử lắc chiếc bờm của mình, biến thành hình dạng con người. Đó là một chàng trai trẻ với mái tóc vàng và đôi mắt vàng, trông nguy hiểm, thần bí và cao quý.

Con hổ bên cạnh dưới ánh mắt thúc giục của sư tử, không tình nguyện mà vặn cổ, nhưng vẫn làm theo yêu cầu của cậu ta, biến thành một thiếu niên mặt tròn với mái tóc đen, vẻ ngoài có chút ngây thơ, khi cười lên để lộ răng hổ.

"Ting! Mở khóa sách minh họa học sinh: Hổ Siberia - Tần Hổ.

Mô tả nhân vật: Năng động hoạt bát, không thích đọc sách, hay ăn lười làm, tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản, dễ lừa.

Cách mô tả nhân vật này...

Nguyễn Đường không khỏi cười nhẹ một tiếng, sau đó cô nghe thấy giọng của hổ, còn hơi làm nũng.

"Đừng vô tâm như vậy mà lão đại! Tiết lộ một ít tin tức đi? Cậu gặp được giáo viên mới rồi đúng không? Chắc không bị chúng ta dọa cho chạy nữa đấy chứ? Tôi không thể giữ nguyên hình dạng con người từ sáng đến tối được đâu, mệt lắm."

Sư Tử Kỷ Lăng im lặng một lúc rồi nói: "Chắc là không đâu."

Theo những gì cậu ta thấy ngày hôm qua thì có lẽ là không.

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt!" Tần Hổ nói: "Tôi nói chứ, cứ bảo giáo quan lớp cơ giáp dạy tiếng Trung cho bọn mình không phải được rồi sao, lại còn nhất quyết phải mời một giáo viên ngữ văn đến dạy? Mấy người tri thức đó nhát như thỏ đế, chỉ cần không cẩn thận biến thành nguyên hình đã dọa cho họ sợ muốn chết! Hơn nữa, bây giờ tôi đã nói chuyện được rồi nên không cần phải học tiếng Trung nữa!"

Sư Tử Kỷ Lăng: "Tôi đã hỏi giáo quan của chúng ta về vấn đề này rồi, ông ta bảo tiếng Trung thực chất là một bộ môn rộng và sâu, không đơn giản ở mức chỉ cần nói chuyện được là được, đặc biệt là đối với cơ giáp cấp cao, rất khó để thành thạo những kinh nghiệm của người xưa nếu không đủ hiểu biết về tiếng Trung."

"Vậy được rồi." Thiếu niên lẩm bẩm, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cười nhe răng hổ: "Này! Lão đại, bọn tôi đã chuẩn bị một bất ngờ cho giáo viên mới rồi, bọn tôi định biến về nguyên hình trong buổi học đầu tiên!”