Chương 12

Ninh Phi nhìn chằm chằm vào hàng chữ như đang ác ý bán manh kia.

“Làm nghiên cứu khoa học?”

—— Đúng! Kỹ thuật thay đổi sinh hoạt, khoa học thúc đẩy tiến bộ!

—— Chỉ cần trói định bổn hệ thống, hệ thống có thể chỉ đạo ngươi nghiên cứu khoa học, phát triển kỹ thuật, cải tiến sức sản xuất…… Từ từ, đừng đi, thân ái!

Mắt thấy Ninh Phi không chút do dự mà rời đi, phụ đề (*phụ đề mà mọi người hay xem Youtube thấy đó, là dòng chữ đang nói đến phía trên) tức khắc gấp đến độ nổ mạnh.

“Tay cầm kỹ thuật liền có thể thu tiểu đệ, chiếm địa bàn, lập hậu cung, tranh bá thiên hạ, a… từ từ… thân ái! Thân ái muốn sống sót đúng không!”

Một câu cuối cùng làm Ninh Phi dừng bước. Cậu sờ sờ cằm, thái độ có vẻ muốn quay lại.

Thấy vậy, phụ đề gia tăng hấp dẫn, lập tức tăng mạnh mức độ lợi ích:

—— Thân ái mới đến nên cần một nơi đặt chân đi?

—— Hệ thống kiểm tra đo lường thấy trước mắt sức sản xuất xã hội thấp, thế cục chính trị hỗn loạn, xung quanh đây còn tồn tại chiến tranh. Thân ái muốn độc lập tự sinh tồn, thế không phải khó hơn lên trời sao.”

“Ta đây làm thế nào mới có thể trở lại thế giới của ta?”

Ninh Phi nhíu mày, ngữ khí lãnh đạm hỏi.

Phụ đề: “Trở về không được nha! Thân ái ở thế giới trước đã bị phán định tử vong, thi thể không còn nguyên vẹn, quay về là không thể quay về.”

Phụ đề: “Thân ái hiện tại kỳ thật cũng không tồi, tôi có lưu lại video khen thưởng vị ký chủ trước, có thể cho thân ái tham khảo một chút.”

Sau đó, trong hình chiếu xuất hiện một cái đèn kéo quân.

Người này cậu cũng không xa lạ, đúng là Tổ sư gia được Mặc tông tôn sùng là đại đức thánh nhân Nhạc Vạn Phong. Cả đời người đàn ông này được đèn kéo quân triển lãm tất cả trước mặt Ninh Phi, hoàn toàn rập khuôn kịch bản ngựa giống như trong các tiểu thuyết.

Nhạc Vạn Phong là một nhân viên sale bán bảo hiểm, trên đường chạy KPI cuối năm bất hạnh bị ngoại vật từ trên trời đập xuống, rồi sau đó xuyên đến thế giới này.

Tốt xấu gì cũng từng chịu qua tra tấn của thi đại học, học tra Nhạc Vạn Phong miễn cưỡng thông qua hệ thống kiểm định. Sau đó không có một giây chần chờ lập tức nhậm chức ký chủ đầu tiên.

Có kỹ thuật của hệ thống làm chỗ dựa, Nhạc Vạn Phong dựa vào các bản vẽ làm màu, vả mặt, một đường thu tiểu đệ, mở hậu cung, phụ tá minh chủ thành lập thiên hạ bá nghiệp!

Phụ đề: “Thân ái có kết quả đánh giá toàn ưu, trói định hệ thống tất nhiên so với ký chủ đầu tiên chắc chắn càng tốt hơn!”

Phụ đề: “Thân ái, không cần do dự đâu, mau tới ký khế ước cùng bản hệ thống đi!”

Ninh Phi: Đây là bao gồm cả việc cung cấp bảo bối bảo vệ ngoài thân đúng không?

“Làm gì có.”

Thiếu niên đè đè giữa mày.

“Ta đối với việc lập hậu cung, thu tiểu đệ không có hứng thú, ta tới Mặc tông chính là muốn kiếm chút cơm ăn.”

Phụ đề: “Căn cứ vào tính toán của hệ thống, lương thực dự trữ của Mặc tông chỉ có thể chống đỡ 12 giờ.”

Ninh Phi: “Có ý gì?”

Phụ đề: “Ý chính là, sau mười hai giờ, có một số người sẽ vì đói khát mà xuất hiện nguy cơ tử vong, cho nên thân ái muốn ở Mặc tông kiếm ăn là không có khả năng.”

Phụ đề: “Mặc tông tiêu vong sẽ dẫn tới sức sản xuất đình trệ, hệ thống phát triển kỹ thuật sẽ hỏng mất. Khu vực xung quanh bị cuốn vào cuộc chiến, hoàn cảnh sinh tồn chuyển biến xấu, dân chúng lầm than, kiếm cơm nơi nào cũng không có khả năng.”

Ninh Phi: “Cho nên?”

Phụ đề: "Vì vậy, việc ký kế ước với hệ thống và phát triển Mặc Tông mới là đạo lý! Hiện tại, trói định còn có thể nhận được phần thưởng thần bí, nhưng số lượng có hạn, đến sớm nhận sớm."

Ninh Phi: "... Nghe như đa cấp.”

Mặc ngọc chớp rồi lại chớp, thiếu niên suy nghĩ vài phút, biểu hiện trên khuôn mặt dao động.

“Trói định cũng không phải là không được, nhưng ta có điều kiện."

Phụ đề ngừng chớp tắt. Nó không nghĩ tới có người sẽ cùng hệ thống cò kè mặc cả, trong khoảng thời gian ngắn máy móc có chút đình chỉ.