Chương 8: Hôm nay cá mặn ra sao?

Vưu Cầu Cầu đảo mắt nhìn quanh bốn phía, lúc chú Lưu bắt đầu cảm thấy vui mừng, cho rằng cô đã thông suốt, muốn gia nhập hàng ngũ thi đấu thì nhìn thấy Vưu Cầu Cầu lần mò trong thùng đạo cụ rồi lôi ra một cái vợt nhỏ, bông pompom của cổ động viên.

Vợt nhỏ làm từ nhựa plastic hình bàn tay, lúc đập đập còn phát ra tiếng vỗ tay, hoa cổ động thì quá phổ biến rồi, lúc trường học tổ chức đại hội thể thao, mỗi cổ động viên đều có hai cái.

Vì thế, trong màn hình máy quay của chú Lưu xuất hiện hình ảnh Vưu Cầu Cầu cầm hai loại đạo cụ này múa may reo hò, cổ vũ cho các khách mời khác.

“…”

Chú Lưu từ bỏ giãy giụa, ông ta vẫn nên chăm chỉ chọn góc quay, phô bày ra sự xinh đẹp của Tiểu Vưu hết sức có thể để đạo diễn chọn thêm nhiều hình ảnh một chút.

Cảm thấy cuối cùng mình cũng giống một khách mời tham gia chương trình, trên mặt Vưu Cầu Cầu mang theo nụ cười nhiệt tình, nhưng trên thực tế cô lại thấy quá mệt.

Loại vận động như múa may cổ vũ này, khua khua lâu một chút là đã thấy mỏi hết cả tay.

Quả nhiên, cuộc sống của người trưởng thành không có hai chữ ‘dễ dàng’, kiếm tiền thật sự rất vất vả.



Vưu Cầu Cầu mới vừa tới đã bị đạo diễn để ý đến, bị các khách mời khác kiêng kị, nhưng mà, cô chỉ ngồi trên ghế gấp nhỏ từ đầu đến cuối không nhúc nhích, ngoại trừ động đậy cái tay ra, mở miệng hô vài tiếng “Cố lên” thì đều bị mọi người bỏ quên.

Có điều, cho dù cô ngồi lâu thêm chút nữa cũng được nhưng vẫn phải lên sân khấu.

Trải qua những vòng đấu kịch liệt, một nam khách mời đã xử lý hết cả bốn đối thủ, bây giờ chỉ dư lại có mình Vưu Cầu Cầu.

“Có thể gọi cô là Cầu Cầu không… không cần lo lắng.”

Nam khách mời chiến thắng cuối cùng nhìn về phía Vưu Cầu Cầu với nụ cười xán lạn, anh ta nhìn qua thẻ tên dán trước người để biết tên cô.

Trước khi lên sàn Vưu Cầu Cầu cũng không quên buông hai đạo cụ kia xuống, cô liếc mắt nhìn qua một cái, nam khách mời kia họ Vương.

“Cảm ơn.”

Cô không lo lắng, chỉ là cô cảm thấy hình như trong lòng đối phương còn ngầm nói thêm một câu nữa, không cần khẩn trương, dù sao thì anh ta cũng có thể đánh bại cô sớm thôi.

Nụ cười trên môi khách mời họ Vương này càng giương cao, cảm thấy em gái này vừa xinh đẹp, giọng nói lại vừa dễ nghe, tính tình cũng tốt nữa.

Vưu Cầu Cầu có thể ở lại đến cuối cùng cũng một phần là do vị khách mời họ Vương này, thật ra trò chơi có quy định, thắng hai ván là có thể chọn đối thủ.

Nữ hot girl chịu khổ bị loại ở vòng trước nhìn thấy khách mời họ Vương làm ra dáng vẻ xum xoe với Vưu Cầu Cầu thì vừa lấy khăn lau mồ hôi vừa khịt mũi coi thường.

Cho rằng mình đang quay phim thần tượng sao?

Nhưng trên thực tế suy nghĩ của Vưu Cầu Cầu cũng không sai, nam khách mời không chỉ vui vẻ vì được nói chuyện với người đẹp mà còn vì cô yếu.

Anh ta đặc biệt sắp xếp sao cho người yếu nhất ở vòng cuối cùng, như vậy khi thắng được cũng không phải cố sức, cũng đẹp hơn một chút.

Lần thi đấu của hai người chính thức bắt đầu.

Trước hết là xoay vòng tại chỗ hai mươi cái rồi vượt qua chướng ngại phía trước.

Chỉ xoay quanh thôi cũng đủ khiến đầu óc nhiều người choáng váng, vừa nãy Vưu Cầu Cầu nhìn thấy mấy người vừa quay xong đã lăn đùng ra, chạy là bắt đầu ngã trái ngã phải.

Cô rất hiểu thực lực của mình, đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị loại, chỉ hy vọng rằng lúc thua mình không chật vật như vậy.

Vưu Cầu Cầu ngừng thở, chuẩn bị xong xuôi, theo tiếng “bắt đầu”, cô bắt đầu xoay tròn.

“Lần này tên nhóc kia lại thắng.”

Đạo diễn chỉ vào nam khách mời và Vưu Cầu Cầu đang xoay tròn, dùng giọng điệu chắc chắn nói như vậy.

Nam khách mời này đã tham gia thi đấu rất nhiều lần rồi, cũng không ít lần giật được vị trí đứng đầu, là một tay già đời lão luyện, so sánh với tốc độ xoay trong đều đều của Vưu Cầu Cầu, tốc độ chuyển động của anh ta không khác nào một cái lốc xoáy nhỏ.

Thật ra Vưu Cầu Cầu cũng không có tính toán, làm việc lười biếng. Cô tham gia chương trình này để lấy tiền và cô chỉ có nhiêu đó trình độ thôi.

Không người nào cảm thấy chuyện ngoài ý muốn sẽ xuất hiện, nam khách mời quay nhanh hơn Vưu Cầu Cầu mặc đồ thể thao màu hồng phấn ba lần.