Chương 8: Chống lưng

Rất nhanh, cuộc thi chính thức bắt đầu, các máy quay cũng đã vào vị trí.

Sau khi vào trận đấu chính thức, Tô Quân Quân phát hiện quả nhiên theo đúng như lời Trần Trùng Trùng nói, toàn bộ trận đấu đều tràn ngập dramma và vờ vịt giống sàn diễn thời trang.

Đoạn đoạt nguyên liệu nấu ăn giống như một cái hố do tổ chương trình đào cho các tuyển thủ, có tuyển thủ không kiềm chế được liền lộ ra một mặt tính tình, tranh nhau nguyên liệu nấu ăn giống như đánh lộn.

Kết quả, có người bởi vì tranh đoạt quá nhiều nguyên liệu nấu ăn, không thể làm ra một món ăn hoàn mỹ, cuối cùng bị trừ điểm, thậm chí bị loại.

Cũng may, Tô Quân Quân chọn đồ ăn ánh mắt cũng đủ đanh đá chua ngoa, dứt khoát liền từ bỏ nguyên liệu nấu ăn đứng đầu, dứt khoát lấy được một ít nguyên liệu nấu ăn cần dùng, đương nhiên vừa rồi cũng đã chọn ra nguyên liệu nấu ăn vừa ý.

Thi đấu nấu ăn làm đẹp để làm gì, nói đến cùng vẫn muốn thắng bằng thực lực của mình.

Sau khi trận đấu chính thức kết thúc, có vài cái tên trực tiếp thăng cấp thành người có trù nghệ giỏi nhất đội, trong đó bao gồm hai cô gái là Tô Quân Quân và Trần Trùng Trùng; còn có người phụ nữ của gia đình thuộc phái thực lực- dì Lưu; người đam mê mỹ thực và manga – anh Trạch; người về nước muốn mở quán ăn sau mười mấy năm dốc sức ở nước ngoài – chú Bành.

Mặt khác, Đổng Giai Nam cầm đầu đội hot tik tok blogger mạng, những người này trong thi đấu có thể làm cho chương trình tăng thêm vài phần thú vị.

Liền lấy Đổng Giai Nam mà nói, mỗi lần lên sân khấu thi đấu cô ta trang điểm đều cực kì mà hút mắt người nhìn, hoàn toàn đem cosplay dung nhập vào trong cuộc sống sinh hoạt; cổ kim nội ngoại, các loại đầu bếp nữ hầu đều bị cô ta biểu diễn qua.

Bởi vì Đổng Giai Nam tạo hình đa dạng, khả năng nấu ăn tạm được, lại am hiểu giả đáng yêu. Vả lại, đằng sau cô ta có một lượng lớn fan duy trì, Đổng Giai Nam trong lúc thi đấu liền trở thành tuyển thủ có nhân khí nhất.

Mặt khác, cô ta và bà chị Thạch Lựu rất thân nhau là lập tức có chỗ đáng xem. Bà chị Thạch Lựu kia trù nghệ căn bản là không ra gì, một người bình thường như vậy thông thường là sẽ không nổi bật, lại bởi vì tính cách gây thù chuốc oán không thể kiềm chế, ở tổ nhỏ cũng thường xuyên gây họa.

Nhưng cố tình mỗi lần cô ta đều đứng đợi ở khu loại, lại vì đủ kiểu nguyên nhân mà không bị out.

Cuối cùng, những người hot trên mạng khác trong chương trình đều gọi chị Thạch Lựu là cẩm lý (cá chép may mắn), có người ở trên mạng nói Thạch Lựu một đường cẩm lý đến cuối cùng, thậm chí có thể tiến vào trận chung kết. Tô Quân Quân mỗi lần thấy chị gái này đều thầm cảm thán vận khí tốt cũng là một phần của thực lực, người ta không phục cũng không được.

Nhưng Trần Trùng Trùng lại ngầm nói cho cô, bà chị Thạch Lựu này là có người chống lưng, bởi vì đằng sau đủ cứng mới có thể mỗi lần đều thuận lợi thăng cấp vào vòng trong.

"..." Tô Quân Quân tức khắc cảm thấy không thú vị.

*

Mặc kệ nói như thế nào, trận đấu vẫn sẽ tiếp tục tiến hành. Người đấu theo tổ đội nhỏ đều được an bài ở ngoài sân, người đấu đơn còn lại ở tầng 10 của Phỉ Thúy.

Mỗi lần Tô Quân Quân đi cao ốc Phỉ Thúy đều đặc biệt chú ý xung quanh một chút. Chỉ tiếc, cô không thể gặp lại anh trai chân dài mặc tây trang rất đẹp ở thang máy lần trước.

Ở trong đám người, ngẫu nhiên có thể thấy anh bị vài người vây quanh, tự nhiên không có khả năng đi qua chào hỏi.

Tô Quân Quân vẫn luôn không nhịn được mà cảm thấy tiếc. Cố tình lúc cô ngẩng đầu nhìn lại, cũng không biết có phải ảo giác hay không mà anh trai kia hình như đáp lại cái nhìn chăm chú của cô, đôi mắt như chứa đựng thanh tuyền thủy sạch sẽ, luôn mang theo ý cười ôn hòa.

Mãi đến khi đoàn người đều đi qua, Tô Quân Quân vẫn không rời được ánh mắt. Cho đến khi Trần Trùng Trùng dùng sức mà đẩy cô hai cái, Tô Quân Quân mới hồi phục tinh thần.

"Cô đang nhìn cái gì vậy? Đừng làm biểu tình phát ngốc như vậy trên khuôn mặt đẹp của cô được không? Nhìn ngố chết đi được."

"Cô không nhìn thấy à? Vừa rồi bên trong đám người đi qua kia, có một anh trai lớn lên nhìn cực kì đẹp."

"Một đám mặc tây trang đen, mặt thì hung dữ giống như người khác thiếu nợ họ 800 vạn (27 296 000 000 VND) vậy, có cái gì đẹp? Tô Quân Quân, thẩm mỹ của cô không có vấn đề gì chứ?"

"......" Tô Quân Quân lập tức cảm thấy cạn lời, anh trai kia rõ ràng rất tốt, lại còn rất lịch sự, tính tình đặc biệt tốt. Cũng không biết Trần Trùng Trùng đây là ánh mắt gì.

*

Bên kia, giám đốc hậu cần của Phỉ Thúy vẫn còn buồn bực. Bạch tổng tuy rằng thường ngày thích tuần tra cao ốc Phỉ Thúy nhưng tần suất hiện tại còn cao hơn trước. Cũng không biết tháng này bị làm sao vậy, mỗi lần đến thứ ba và thứ bảy, Bạch tổng liền thích đến đại sảnh tầng một tuần tra.

Cái khác không nói, Bạch tổng vừa xuất hiện liền kéo theo toàn bộ nhân viên tầng 1 không nhịn được khẩn trương, sợ bị Bạch tổng tìm được sai lầm. Bạch tổng tuy rằng trẻ tuổi nhưng lại rất có uy vọng.

Ở thời điểm giám đốc hậu cần đang lo âu, Bạch tổng lại đột nhiên đưa ra ý kiến muốn tham quan nhà ăn một chút. Không có cách nào khác, giám đốc hậu cần và các giám đốc bộ phận khác đành phải đưa Bạch tổng hướng đến nhà ăn mà đi.

Bạch tổng không chút để ý mà ở nhà ăn lượn một vòng. Ngay lúc bếp trưởng toát ra một thân mồ hôi lạnh, Bạch tổng liền mở lời:

"Không phải tầng 10 đang tổ chức một chương trình thi nấu ăn sao? Vậy dứt khoát an bài họ tới bên này so tài một lần đi."

"Dạ?" Các giám đốc bộ phận nghe lời này liền sợ hãi. Từ khi nào Bạch tổng lại quan tâm đến chuyện của kênh internet vậy?

"Nhưng mà, lịch thi đấu của kênh internet bên kia đã được an bài tốt. Vả lại, trình độ của những tuyển thủ đó không đồng đều. Làm cơm không ngon thì không nói, nhưng sẽ ảnh hưởng công nhân bữa cơm của công nhân." giám đốc Hứa căng da đầu nói.

Bạch tổng nhàn nhạt nhìn hắn một cái, lập tức một cỗ áp lực ập vào mặt. Giám đốc Hứa liền sửa lời nói:

"Lịch thi đấu định trước cũng có thể sửa lại. Tới nhà ăn chúng ta thi nấu ăn càng có thể khai quật thêm được những tuyển thủ tiềm năng. Hơn nữa, có nhóm đầu bếp của chúng ta bên cạnh hiệp trợ, hẳn là cũng sẽ không có ảnh hưởng gì lớn."

Bạch tổng lúc này mới xoay người đến nơi khác tuần tra. Toàn bộ quá trình, các quản lý cao tầng đều không hiểu ra sao. Cũng không biết ông chủ lớn rốt cuộc có ý gì.

Chỉ là ông chủ lớn không hổ là thiếu gia hào môn, một khi không vui, trừng mắt một cái cũng thật sự dọa người. Những người khác đều khẩn trương hề hề, chỉ có Hùng Tuấn Thạch đi theo khắp nơi đến cuối cùng, cùng lúc đó, ở trong lòng hắn cũng đang điên cuồng phun tào.

Còn nói đối với cô gái nhỏ kia không có hứng thú. Tuần tra địa bàn? Còn không phải muốn gặp cô gái nhỏ kia để tăng hảo cảm sao?

Cũng may hắn hắn đã dự kiến trước, cố ý điều tra một chút. Em gái kia tuy rằng nhìn qua vẫn còn nhỏ, nhưng dựa theo tuổi của nhân loại, cô tháng trước đã 18 tuổi, đã thành niên.

Hùng Tuấn Thanh đảo mắt muốn nhìn qua, Bạch tổng cứ làm ra vẻ như vậy, nếu em gái kia bị người khác theo đuổi, hắn phải làm sao bây giờ?

Phải biết rằng, xã hội nhân loại không thịnh hành dựa vào vũ lực đoạt bạn gái.

Có thể là do Hùng Tuấn Thanh chửi thầm quá lợi hại, Bạch tổng bất thình lình quay đầu lại nhìn qua. Hùng Tuấn Thanh cũng sợ vị đại thiếu gia này, lập tức ba bước thành hai chạy đến bên người thiếu gia. Bạch tổng lúc này mới quay đầu tiếp tục đi về phía trước.

Qua ngày hôm sau, Hùng Tuấn Thanh đem báo cáo sắp xếp thi đấu ở nhà ăn đặt trên bàn làm việc của Bạch tổng. Bạch tổng nhẹ nhàng bâng quơ mà nhìn thoáng qua một cái liền đặt một bên, bộ dáng không để ý lắm.

Hùng Tuấn Thanh trong lòng điên cuồng nói, cậu còn làm bộ, tôi không tin thứ bảy cậu không đi xuống cổ vũ cho em gái nhỏ.

*

Tô Quân Quân cảm thấy lấy tổ tiết mục dự tính, trận đấu thứ bảy khẳng định sẽ an bài ở bên ngoài, hơn nữa còn ở dưới trời nắng nóng.

Tháng tám, vốn dĩ thời tiết khá nóng, trận thi đấu đầu tuần lại an bài nấu cơm dã ngoại. Như vậy, những em gái trang điểm đó liền xui xẻo, ra mồ hôi quá nhiều, trang điểm không thấm nước cũng không cứu được khuôn mặt đẹp đẽ của các cô, một đám nhìn rất chật vật.

Chờ đến lúc sau, có người nhàn đến không có việc gì làm liền cắt nối biên tập video, đem những thí sinh túng quẫn như vậy cắt nối biên tập cùng nhau. Sau khi đăng lên, cái video kia sẽ có tỷ lệ click không ngừng tăng cao. Còn những fan hâm mộ nhàn đến không có việc gì của những võng hồng kia sẽ liên tục kêu gọi những tiểu tỷ tỷ võng hồng xinh đẹp kia tẩy trang tiến vào phòng bếp.

Tô Quân Quân cũng suy nghĩ, không biết những tiểu tỷ tỷ đó có thuận theo dân ý, thật sự tẩy trang tiến vào phòng bếp.

Ai mà ngờ, thứ bảy tới cao ốc Phỉ Thúy, lại được thông báo, hôm nay trận đấu sẽ được tổ chức trong nhà, hơn nữa còn ở nhà ăn cao ốc Phỉ Thúy.

Cứ như vậy, những tiểu tỷ tỷ đó cũng coi như tránh được một cửa.

Tô Quân Quân không nhịn được nghĩ đến, khả năng là do chống lưng của chị Thạch Lựu giúp đỡ?

Cũng không đợi cô nghĩ nhiều, rất nhanh liền phân ra hai tổ xanh đỏ, bắt đầu nấu cơm trưa cho công nhân của cao ốc Phỉ Thúy.

Xui xẻo là, lần này Tô Quân Quân và chị cá chép Thạch Lựu bị phân tới cùng một tổ. Tuy rằng trong tổ có dì Liêu đáng tin cậy và Trạch ca thực có năng lực. Nhưng mà, Thạch Lựu tỷ kia vừa vào liền thiếu chút nữa đem bếp lò làm hỏng. Theo cô ta là một tiếng hét chói tai, Tô Quân Quân bên cạnh cũng bất chấp tất cả, tiến lên lấy nắp nồi dập tắt lửa.

Cũng không biết Thạch Lựu tỷ có phải cố ý hay không, tất cả nước bẩn rửa rau, tất cả đều hắt lên người Tô Quân Quân.

Trạch ca đang lúc nóng nảy, mở miệng liền mắng: "Cô cố ý phải không? Tô Quân Quân người ta đã dập lửa xong rồi, cô còn hắt chậu nước lên người ta."

Thạch Lựu tỷ vội vàng giải thích: "Thực sự xin lỗi nha, tôi thật sự không cố ý. Cái này không phải là vội quá làm ẩu sao?"

Trạch ca lại cười lạnh một tiếng:

"Thật vậy sao, cô là cá chép, lúc thi đấu cá nhân thì không bao giờ phạm lỗi, vừa vào tổ nhỏ thi đấu thì liền phạm lỗi. Lần trước, Mã Văn Lệ không phải vì bị cô kẹp làm tay bị thương, bắt buộc phải rút lui sao? Nhưng lần này thì hay rồi, cô lại bắt đầu tính kế Tô Quân Quân. Tôi nói cho cô biết, đừng xem người khác thành kẻ ngốc, chúng tôi không ngu, người xem cũng không mù."

Thạch Lựu tỷ lập tức nóng nảy: "Lời này của anh là có ý gì? Anh cho rằng tôi không biết sao? Anh không phải thích Tô Quân Quân sao? Cũng không nhìn xem anh lớn lên có cái đức hạnh gì, cóc ghẻ cũng đòi ăn thịt thiên nga. Anh cũng không hỏi xem, thiên nga người ta cần anh che chở sao?"

Bọn họ vừa cãi nhau, máy quay phim lập tức tiến đến gần. Những người khác không tiếp tục làm việc nữa, cũng đứng ở một bên xem náo nhiệt.

Trong lúc nhất thời, phòng bếp của đội đỏ loạn thành một đoàn.

Tô Quân Quân tuy rằng cũng cảm thấy chán ghét bà chị Thạch Lựu này nhưng cô cũng biết hiện tại không phải lúc để nội chiến, vội vàng nhặt lá xanh từ trên người xuống, lại lấy khăn lông khô dì Lưu đưa qua xoa xoa mặt, liền tiến lên nói:

"Được rồi, đừng nói nữa, đội đỏ chúng ta trước tiên đồng tâm hiệp lực, trước tiên đem bữa cơm hôm nay làm ra. Tranh thủ đào thải đội xanh không phải là xong rồi sao?"

Dì Liêu cũng tiên lên giúp đỡ khuyên can, cuộc tranh chấp lúc này mới ngừng. Đội đỏ cũng có thể tiếp tục thi đấu, chỉ là không muốn tới quá gần Thạch Lựu tỷ.

Thạch Lựu tỷ vẻ mặt vô tội mà đứng một hồi lâu mới đi qua chỗ dì Liêu hỏi:

"Dì xem cháu hiện tại có thể làm cái gì?"

Dì Liêu cũng không có biện pháp, chỉ đành phải nói: "Không thì, Tiểu Thạch, cháu phụ trách rửa rau đi."

"Dạ, được ạ."

Cứ như vậy, mỗi người đều tìm được vị trí của mình, đều tập trung vào công việc, nhưng trong phòng bếp lại áp lực dị thường.

*

Cùng lúc đó, Bạch tổng tới thị sát phòng bếp, bất thình lình nói một câu giám đốc Hứa:

"Đã hơn nửa hành trình thi đấu của chương trình rồi, loại thí sinh ngu ngốc này thế mà không bị cho out? Cuộc thi này chất lượng cũng kém quá rồi?"

Giám đốc Hứa nghe xong lười này, mồ hôi lạnh lập tức rơi xuống. Không thể hiểu được mà, hắn thật sự không hiểu làm sao Bạch tổng tức giận rồi?