Chương 35: Dùng đan dược đổi đồ đệ

Chẳng qua Trần Thính Vân lúc này như cũ vẫn là tiểu sư muội lương thiện, nàng không có trực tiếp cự tuyệt La Mộng Kiều mà là lấy lui làm tiến.

“Ta cảm thấy ta đỡ hơn không sai biệt lắm, cũng không cần Dưỡng nguyên đan, ngươi giúp ta lấy đưa cho lục sư tỷ đi, nàng so với ta càng cần Dưỡng Nguyên đan hơn.” Dưỡng Nguyên đan Trần Thính Vân cũng còn chưa có thấy liền hào phóng nhường Dưỡng Nguyên đan.

Trên thực tế Trần Thính Vân thật sự rất nhanh tự mình khỏi hẳn, nàng nếu là lại ở chỗ này ngốc thêm mấy ngày, chỉ sợ muốn lộ đuôi.

Chẳng lẽ tự mình cho mình một chưởng?

“Xem ra ngươi thức thời.” La Mộng Kiều nghe được vừa lòng trả lời, thừa dịp Tạ Vô Nhai còn chưa từ chỗ Lục Viện Viện trở về nhanh chóng chạy đi.

La Mộng Kiều chân trước mới rời, sau lưng nàng sư phụ Hồng Cát trưởng lão liền đến.

Hồng Cát trưởng lão quá hiểu đồ đệ ngu xuẩn kia của hắn, vì tránh cho nàng làm ra chuyện trộm đan dược ngu xuẩn, hắn lập tức mang theo Dưỡng Nguyên đan lại đây.

Sau khi tới đây, Hồng Cát trưởng lão còn làm ra vẻ mà tái khám một chút cho Trần Thính Vân.

“Di? Ngươi hồi phục không tồi a.”

Nếu không phải Trần Thính Vân dùng pháp thuật che giấu tu vi Lâm Thừa Phong dạy, Trần Thính Vân Trúc Cơ tu vi thật muốn bị nhìn thấu.

Lâm Thừa Phong làm Nguyên Anh lão tổ thật là có chút tài năng, Hồng Cát trưởng lão chỉ có Kim Đan tu vi thật sự rất khó nhìn thấu bí mật trên người Trần Thính Vân.

“Lại ăn mấy ngày Bổ Khí Đan phỏng chừng là có thể tốt lên.”

Nói là nói như vậy, Hồng Cát trưởng lão lại không có thu hồi Dưỡng Nguyên đan mà như không có việc gì mà đem bình ngọc chứa ‘ Bổ Khí Đan ’ đưa cho Trần Thính Vân.

Trên Ngạo Nguyệt Phong một đoàn lộn xộn chuyện này hắn liền không quản, từ sau khi phong chủ Ngạo Nguyệt Phong chết, Liên Thần Tinh tiếp nhận chức vụ tới nay liền chướng khí mù mịt.

Dù sao Dưỡng Nguyên đan này là Tạ Vô Nhai quyết định cho Trần Thính Vân, Tạ Vô Nhai chưa nói muốn đổi lại đưa cho Lục Viện Viện.

Lấy tính cách Tạ Vô Nhai, nếu là Lục Viện Viện thật sự tới cầu xin hắn, hắn cũng chỉ sẽ lại vào hiểm cảnh khác tìm Dưỡng Nguyên thảo, mà sẽ không làm ra việc thay đổi đưa đan dược bất nhân bất nghĩa này.

Hơn nữa hắn tối hôm qua mới luyện xong Dưỡng Nguyên đan, buổi sáng hôm nay người đã được đưa tới Xích Đan Phong, cũng trùng hợp quá mức.

Sau khi thu đan hắn còn phải tiếp tục toàn lực cứu trị Lục Viện Viện, đến giờ còn chưa chợp mắt.

Lục Viện Viện có phải dùng khổ nhục kế với Trần Thính Vân cùng Tạ Vô Nhai hay không, thì liên quan cái rắm gì với Xích Đan Phong của hắn.

Hắn chỉ phụ trách cứu người, không cứu đầu óc cùng đạo đức. ( Quá chuẩn!! Vỗ tay!!)

Trần Thính Vân không biết vì sao Hồng Cát trưởng lão hỏa khí đầy mình, nàng từ trong tay Hồng Cát trưởng lão tiếp nhận bình ngọc, thời điểm mở bình chuẩn bị mở miệng nuốt xuống, nàng đột nhiên chần chờ.

Nghi hoặc mà ngửi ngửi hương đan dược phát ra từ bình ngọc, Trần Thính Vân ngược lại đem bình ngọc đóng lại.

“Hồng trưởng lão…… đây đều là Dưỡng Nguyên đan đi. Hiện tại lục sư tỷ so với ta càng cần đan dược này hơn, ta…… Ta đã đỡ hơn đến không sai biệt lắm, không cần lãng phí Dưỡng Nguyên đan này.”

“?”Hồng Cát trưởng lão nghi hoặc, hắn riêng ở vỏ ngoài Dưỡng Nguyên đan phủ một lớp thảo dược ngọt không ảnh hưởng dược hiệu, kết quả vẫn là bị Trần Thính Vân nhận ra?

Sao có thể?

Hơn nữa xem bộ dáng của Trần Thính Vân, nàng là ngửi ra?

Phải biết rằng Hồng Cát trưởng lão tự mình xác định Dưỡng Nguyên đan không có màu cùng khí vị mới đem tới đây, kết quả mới một giây đã bị phát hiện?

Tê…… Sao có thể?

“Chính là Bổ Khí Đan, mau ăn đi, ta còn phải đi qua nhìn xem người bị thương bên kia.” Hồng Cát trưởng lão vuốt râu như không có việc gì mà thúc giục nói.

“Chính là…… Ta ngửi thấy được có Dưỡng Nguyên thảo khí vị, còn có cỏ ngọt, an thần thảo,……” Trần Thính Vân liên tiếp kể tên mười mấy loại linh thảo, lập tức làm Hồng Cát trưởng lão chấn kinh.

“Còn có ba loại dược liệu ta chưa thấy qua, không ngửi được. Có hơn một nửa linh thảo không giống đan phương Bổ Khí Đan, đây không phải Bổ Khí Đan ngày thường ta ăn.”

“Ngươi, ngươi ngửi ra được? Ngươi trước kia học qua luyện đan sao?” Hồng Cát trưởng lão quá chấn kinh, ngay cả chòm râu cũng bị hắn nắm đứt vài sợi.

Ai cũng không nghĩ tới mũi Trần Thính Vân sẽ thính như vậy, Dưỡng Nguyên thảo đã luyện thành viên thuốc đen tuyền, Hồng Cát còn ngụy trang thành bộ dáng Bổ Khí Đan ngày thường ăn không sai biệt lắm, trộn lẫn trong trong đó cho nàng, kết quả nàng ngửi một lần đã ngửi ra?

“Không có, ta chính là ngửi ra được. Trước đây ở trong núi có gặp qua, nhận biết được khí vị linh thảo. Còn có Bổ Khí Đan không phải như thế, Bổ Khí Đan hẳn là mấy vị linh thảo này……” Trần Thính Vân lại một hơi đem đan phương Bổ Khí Đan một cái không thiếu toàn bộ nổ ra.

Bởi vì Bổ Khí Đan là sơ cấp đan dược, đan phương cũng không phức tạp, Trần Thính Vân liền nhớ được linh thảo có trong đó.

Kỳ thật Trần Thính Vân hoàn toàn là dựa vào đan dược hệ thống gian lận nói ra đan phương, nàng phóng đại phấp phới lộ ra bản thân ‘ luyện đan thiên phú ’ chính là muốn danh chính ngôn thuận ở Tiên Tung Môn luyện đan.

Gian lận thì gian lận, Trần Thính Vân ở núi lớn thu thập không ít linh thảo, nàng xác thật nhận biết được rất nhiều thảo dược.

Dưỡng Nguyên đan là một đan phương tương đối cao cấp, trong đó có 3 vị dược nàng chưa thấy qua, nhưng cũng không gây trở ngại đan dược hệ thống nhắc bài cho nàng.

Lúc này mới dùng làm thiên phú tới lừa Hồng Cát trưởng lão.

Hồng Cát trưởng lão vốn tưởng rằng đồ đệ ngu xuẩn kia của mình còn tính là có vài phần thiên phú, nhưng ai biết trước mắt lại có một kỳ tài chỉ bằng mũi cũng có thể ngửi ra đan phương, nếu nàng thực sự có thiên phú như thế, hắn liền phải cùng Liên Thần Tinh đoạt đồ đệ.

Hồng Cát trưởng lão hoặc là không làm, đã làm là phải làm đến cùng, để Trần Thính Vân bịt kín mắt, sau đó từ nhẫn trữ vật lấy ra một đống linh thảo, để Trần Thính Vân kể tên.

Biết Hồng Cát trưởng lão chết sống quá coi thường năng lực gian lận của Trần Thính Vân.

Hắn có bao nhiêu linh thảo tốt, liền có bấy nhiêu bị đan dược hệ thống nhất nhất thông báo cho Trần Thính Vân biết được.

Có lẽ là do Trần Thính Vân rốt cuộc cũng chịu nỗ lực vươn lên, đan dược hệ thống cư nhiên cũng chịu nói nhiều hơn mấy chữ.

Phải biết rằng đan dược hệ thống ngày thường cao lãnh thật sự, đối với Trần Thính Vân có thể sử dụng một chữ trả lời thì tuyệt đối không dùng hai chữ.

Này cũng là một đôi kẻ tám lạng người nửa cân, Trần Thính Vân bệnh đa nghi cao, lúc ban đầu bị hệ thống cưỡng chế trói định liền đối với hệ thống trong lòng có kiêng kị, trừ lần đầu tiên vì cứu tỉnh Lâm Thừa Phong ra, thời điểm luyện đan khác đều không bằng lòng nhận việc.

Vài lần cố ý phạm tội càng là làm đan dược hệ thống sâu không lường được tức giận, Trần Thính Vân đối với nó càng kiêng kị.

Làm gì có chuyện bánh có nhân miễn phí từ trên trời rơi xuống, gia hỏa não bổ (suy nghĩ) quá mức này trong đầu nghĩ chính là ngày nào đó nàng làm đan dược hệ thống tới mãn cấp thì sẽ bị đan dược hệ thống thay thế.

Rốt cuộc nàng cũng là đoạt xá mà đến, căn cơ không quá ổn định.

Thật không hổ là kiếp trước làm biên kịch, đầu óc quá mức sinh động ngẫu nhiên sẽ nghĩ nghĩ biến thành bệnh tâm thần.

Mà đan dược hệ thống tựa hồ cũng là biến khéo léo thành vụng về, vì mau chóng thăng cấp, cao cao tại thượng không hỏi Trần Thính Vân vui hay không liền bắt ép trói nàng với một lão tổ, thẳng đến hôm nay mới làm Trần Thính Vân nỗ lực vươn lên.

Không thể không nói chủ nhân ra sao sẽ có hệ thống như vậy, tự hố bản thân bằng thực lực cũng là lợi hại.

Đan dược hệ thống một năm một mười giúp Trần Thính Vân gian lận báo tên linh thảo Hồng Cát lấy ra khảo nghiệm Trần Thính Vân, bao gồm công dụng, tuổi thọ, dược lực, đan phương từ từ, kỹ càng tỉ mỉ đến mức có thể làm đan sư trên thế gian này điên cuồng.

Trần Thính Vân cũng không có ngốc fufu như vậy mà nói như vẹt.

Nàng chọn chỉ báo tên, ngẫu nhiên còn sẽ thêm một câu nói cây linh thảo này linh khí thực nồng đậm, suy đoán nó đại khái có bao nhiêu tuổi.

Gặp được linh thảo thật sự quý hiếm, quý đến mức núi lớn tuyệt đối sẽ không sản xuất ra cái loại này, Trần Thính Vân tuyệt đối một chữ không nói, chỉ biết nghi ngờ linh thảo này nàng chưa bao giờ gặp qua, khen một chút linh thảo ẩn chứa linh khí nồng đậm.

Chỉ là như vậy, Hồng Cát trưởng lão cũng hưng phấn đến mức sắp mọc sừng dê điên. ( chưa từng nghe qua người vui sướиɠ cũng mọc sừng)

Hồng Cát trưởng lão biết bối cảnh Trần Thính Vân, nàng chính là một thôn cô ( tiểu cô nương thôn quê), phu quân Lâm Thừa Phong của nàng nhiều nhất chỉ hiểu chút tu luyện nhỏ nhặt.

Nhưng chỉ là chút nhỏ nhặt này cũng làm Trần Thính Vân học được.

Nếu không phải Trần Thính Vân xuất thân không tốt trì hoãn mười mấy năm này, chỉ sợ nàng đã sớm Trúc Cơ, thậm chí là kết đan.

Thời gian một năm, chỉ thời gian một năm liền không Luyện Khí nhập thể tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, này đó là ưu thế của Thiên linh căn sinh ra đã có sẵn.

Đáng tiếc, không phải Đơn hỏa linh căn, nếu là Đơn hỏa linh căn kia luyện đan càng là không người nào có thể so sánh.

Thiên Thủy linh căn cũng không tồi, về sau có cơ hội tìm một đóa dị hỏa phù hợp, cũng có thể luyện đan tốt.

Đương nhiên dị hỏa cũng không phải tùy tiện thích hợp, thiên hỏa là tốt nhất, địa hỏa thứ hai, thú hồn hỏa nếu là yêu thú cấp bậc cao thì uy lực của nó cũng có thể vượt qua địa hỏa.

Địa tâm hỏa thích hợp giống Lâm Thừa Phong kia là một ngoại lệ, đó là ngọn lửa có thể cắn nuốt ngọn lửa khác tự mình phát triển, có lẽ cùng cấp với thiên hỏa cùng địa hỏa.

Đối với Hồng Cát trưởng lão mà nói thiên hỏa khó tìm, nhưng địa hỏa cùng thú hồn hỏa cấp cao thật ra có thể có được.

Hồng Cát trưởng lão kiềm chế nội tâm hưng phấn, cho nên làm bộ làm tịch hỏi:

“Lần trước nghe ngươi nói muốn học luyện đan?”

“Ta…… Từ nhỏ liền thích hoa cỏ này đó a.” Trần Thính Vân nói đến liền thuộc như lòng bàn tay, đôi mắt đều là lấp lánh sáng.q

“Nếu thế, ta liền thay ngươi đi nói một câu.”

Hồng Cát trưởng lão còn làm bộ làm tịch, kỳ thật nội tâm đã nhảy đến mức hận không thể lập tức lợi dụng Dưỡng Nguyên đan trong tay từ Liên Thần Tinh đổi một đệ tử về đây.

“Lục sư tỷ so với ta càng cần Dưỡng Nguyên đan này hơn. Hơn nữa Dưỡng Nguyên thảo nếu là không có chủ còn tốt, nhưng lục sư tỷ…… Ta đoạt đồ vật của người khác như vậy là không đúng.” Trần Thính Vân vẻ mặt rối rắm bị La Mộng Kiều dọa.

So với nàng lúc này ăn Dưỡng Nguyên đan nhận oán trách của người khác, còn không bằng chủ động nhường Dưỡng Nguyên đan để những người đó tự chơi.

Ai……Tiên Tung Môn này a, thật đúng là có thể so với đầm rồng hang hổ.

Hiện giờ chỉ có thể cẩn thận lại cẩn thận.

Nếu là nàng lại bị thương, chỉ sợ Lâm Thừa Phong Nguyên Anh lão tổ này muốn đem Tiên Tung Môn san thành bình địa đi.

Cứ việc Nguyên Anh lão tổ hiện tại cũng không còn phải, nhưng việc này cũng không ngăn hắn mang thù.

Không thấy cũng mấy trăm năm trôi qua, Tam công tử cùng Kim Minh Sơn có thù oán với hắn đều bị Lâm Thừa Phong trọng sinh trở về gϊếŧ chết sao.

Hồng Cát trưởng lão vừa mới bước ra cửa phòng bệnh Trần Thính Vân, hắn liền lại bị đồ đệ ngu xuẩn kia quấn lấy.

Còn xem lông gà thành mũi tên, dương dương tự đắc nói Trần Thính Vân đã đáp ứng nhường Dưỡng Nguyên đan cho Lục Viện Viện, muốn sư phụ đem Dưỡng Nguyên đan cho Lục Viện Viện dùng.

Nhưng làm Hồng Cát trưởng lão tức giận đến mức thổi râu trừng mắt.

Đơn giản hắn sắp lại có thêm một đồ đệ, về sau không còn có cơ hội cho đồ đệ ngu xuẩn này cậy sủng mà kiêu.

Hồng Cát trưởng lão không đồng ý cũng không nói không đồng ý, hắn không thèm để ý tới đồ đệ ngu xuẩn sẽ đi theo sau hắn ríu rít lần nữa nhấn mạnh Trần Thính Vân đã đáp ứng rồi, lập tức đi đến giường bệnh Lục Viện Viện trước.

“Đồ đệ này của ta thương thế như thế nào?” Liên Thần Tinh dù mới xử phạt xong Lục Viện Viện vẫn là thập phần quan tâm thương thế nàng.

Trước đây Lục Viện Viện vô cớ đoạt Dưỡng Nguyên thảo, nàng người làm sư phụ này không tỏ thái độ không được, nếu không sẽ mang tai tiếng, thì nàng cũng thành người tham ô linh thảo của cháu ngoại.

Liên Thần Tinh coi trọng thể diện, tự nhiên không có khả năng tiếp tục để tình thế bất lợi với Ngạo Nguyệt Phong phát triển.

Hiện giờ Lục Viện Viện trọng thương, nhưng thật ra lấy tình thế bất lợi thay đổi thành kiến của người khác đối với nàng.

Mà xưa nay giả tiên nữ thanh cao- Liên Thần Tinh cũng nghiêm túc thực hiện đủ vai trò sư phụ của mình.

Vừa lúc gặp Tạ Vô Nhai cũng từ Chấp Pháp Đường trở về, hắn không có quấy rầy Liên Thần Tinh cùng Hồng Cát trưởng lão, an tĩnh mà đứng ở một bên.

Hồng Cát trưởng lão nhìn Tạ Vô Nhai lại nhìn Lục Viện Viện trên giường bệnh, lúc này mới mở miệng nói:

“Trước đây Trần Thính Vân bị thương có Vô Nhai trước tiên dùng linh lực ổn định thương thế của nàng, hiện giờ nội thương của nàng đã chuyển biến tốt không ít.”

Rồi sau đó Hồng Cát trưởng lão nhìn Lục Viện Viện lắc lắc đầu:

“Thương thế của nàng đã kéo dài có chút lâu, kinh mạch bị hao tổn nghiêm trọng, nếu muốn hoàn toàn chữa khỏi, sợ cũng vẫn là phải dựa vào Dưỡng Nguyên đan.”

Nhưng dưỡng nguyên đan chỉ có một viên, tất cả người ở đây đều biết.

Hồng Cát trưởng lão có tâm tính kế Liên Thần Tinh, hắn đem toàn bộ khó xử đều phơi ra dưới ánh sáng, bọn họ muốn lựa chọn như thế nào thì để coi bọn họ.

“Sư phụ……”

Một tiếng sư phụ đến từ ngoài cửa, nguyên lai Trần Thính Vân không yên tâm cũng đi theo lại đây.

“Xem đi xem đi, ta không nói dối a. Bản thân Trần Thính Vân cũng đáp ứng.” La Mộng Kiều vừa thấy ngay cả Trần Thính Vân cũng xuất hiện liền lên tiếng.

Đối với Liên Thần Tinh mà nói, một người là ái đồ nuôi dưỡng từ nhỏ bên người, mặc dù nàng phạm sai lầm cũng vẫn là còn có tình cảm.

Một người là đệ tử mới vào rất có thiên phú, tương lai khả năng rất lớn sẽ kế thừa y bát của nàng, huống chi linh căn của nàng thật sự quá tốt, thậm chí có khả năng trợ giúp cháu ngoại nàng kết anh, trở thành Nguyên Anh đệ nhất nhân mấy trăm năm qua ở Thương Côn đại lục.

Tình cảm thầy trò hay là tiền đồ của cháu ngoại, lựa chọn khó khăn nằm xoài trước mắt Liên Thần Tinh.

“Tạ sư huynh, ta thật sự đã khỏe hơn. Hồng trưởng lão cũng nói ít nhiều ngươi mỗi ngày đã vì ta chuyển vận linh lực vận chuyển toàn thân kinh mạch, hiện tại kinh mạch ta đã khỏi hẳn đến không sai biệt lắm. Lại tĩnh dưỡng mấy ngày là có thể tiếp tục học kiếm.” Trần Thính Vân cư nhiên còn chủ động khuyên giải an ủi Tạ Vô Nhai.

Đối với Tạ Vô Nhai mà nói, bởi vì chuyện của Bành Ngọc hắn đã là nợ Trần Thính Vân, nhưng hắn không nợ Lục Viện Viện.

Tạ Vô Nhai lựa chọn rất rõ ràng, lấy hắn từ đầu đến cuối cũng chưa hé răng liền biết hắn không tính thay đổi chủ ý.

Chỉ là hiện tại bọn họ đều dựa vào ý nguyện của Trần Thính Vân tới xử trí Dưỡng Nguyên đan này, làm Tạ Vô Nhai định cạy sọ não Trần Thính Vân ra nhìn xem bên trong suy nghĩ cái gì.

Quả nhiên vẫn là hắn sai, nếu không phải hắn bận tâm hành động phóng túng Lục Viện Viện của tiểu di, hiện giờ cũng sẽ không thành như vậy, còn bị người khác hiểu lầm rất nặng, tới tiểu sư muội Trần Thính Vân cũng như thế.

Tạ Vô Nhai hung tợn nhắm mí mắt.

“Ngươi nói thương thế của Vân Nhi đã chuyển biến tốt, đây là thật sao? Hay là gạt ta.” Thời điểm Liên Thần Tinh nói ra lời này rõ ràng đáy lòng đã là chọn Lục Viện Viện.

Nhưng cũng không có nghĩa Liên Thần Tinh từ bỏ tác hợp Trần Thính Vân cùng Tạ Vô Nhai.

Liên Thần Tinh thực hiểu cháu ngoại Tạ Vô Nhai của mình, hắn lúc này khẳng định đã sinh chán ghét với Lục Viện Viện tâm, mà nàng cũng cần viên Dưỡng Nguyên đan này một lần nữa hồi phục Lục Viện Viện.

Nàng càng là hiểu rõ nam nhân, khi một nam nhân sinh áy náy với một nữ nhân khác, hắn liền trốn không thoát.

“Đương nhiên rồi. Ngươi nếu không yên tâm, liền tạm thời để đồ đệ này ở chỗ ta dưỡng thương. Ta thấy nàng cũng có vài phần luyện đan thiên phú, học thêm một chút cũng không sao.” Hồng Cát làm bộ làm tịch mà che giấu âm mưu của hắn.

“!” Đang vì Lục Viện Viện cao hứng, La Mộng Kiều đột nhiên trừng mắt, vẻ mặt không thể tin được.

------------

Edit: Kê Kê Mao Cầu

Chuyện quá xuất sắc,

Tui tuy dịch chuyện nhưng cũng là để phục vụ sở thích cá nhân,

Bị cuốn theo luôn á.

Mỗi tội truyện dài với khó dịch thật sự!!!

Dự kiến thì truyện có 240 chương và 11 ngoại truyện.