Chương 1: Hệ thống ràng buộc

Lúc Yến Huyền Ngọc khôi phục ý thức, phát hiện mình đang ở giữa một vùng hỗn độn tối đen như mực.

Hắn lúc này mới biết được giọng nói tự xưng là Hệ Thống Rút Thẻ Minh Quân kia không phải là ảo giác trước khi hắn chết.

Yến Huyền Ngọc tò mò thử điều khiển "thân thể" của mình, lại phát hiện mình bây giờ chỉ là một đám sương mù trong suốt và trắng xóa.

Chẳng lẽ đây chính là "hồn phách" của hắn?

Đúng vậy, vừa rồi giọng nói tự xưng là hệ thống kia đã nói cho hắn biết, hắn đã chết, hiện tại chỉ là linh hồn được Hệ Thống bắt giữ, tạm thời bảo tồn ý thức mà thôi.

"Bằng cách ràng buộc hệ thống, ký chủ liền có thể có được sinh mệnh thứ hai."

Giọng nói thanh lãnh kia nói,

"Xin hỏi ký chủ có muốn ràng buộc hay không?"

Hệ thống vô cùng tự tin chờ đợi vị ký chủ vừa mới được nó lựa chọn này trả lời. Từ khi hệ thống có ý thức đến nay, tuy rằng nó còn chưa từng ký kết với bất kỳ kí chủ nào, nhưng nó biết trong giới hệ thống, ký chủ đều là ngoan ngoãn nghe lời hệ thống, bởi vì hệ thống có thể mang đến cho bọn họ lợi ích, ví dụ như có thể cho nam nhân bình thường trở thành kẻ chiến thắng nhân sinh với tam cung lục viện, 3000 cung tần mỹ nữ, có thể cho một nữ tử tầm thường trở thành tuyệt sắc giai nhân, mị lực vô hạn, khiến vô số nam tử vây quanh.

"Sinh mệnh thứ hai?" Yến Huyền Ngọc đột nhiên như nghe được chuyện gì thú vị lắm, cười ha hả.

Hệ thống nhận được một đáp án nằm ngoài dự liệu, nó nghe thấy vị ký chủ mới nói: "Ta không có gì để trao đổi với mi hết, ngươi muốn thứ gì ở ta hửm?"

Trước khi Yến Huyền Ngọc chết mấy năm đều nằm triền miên trên giường bệnh, cho dù là kỹ thuật tiên tiến nhất của nước ngoài cũng không thể giữ lại được sinh mệnh đang dần dần biến mất của hắn. Từng có người nói với hắn, một người chỉ có ở trong vô hạn tĩnh lặng mới có thể vô hạn tiếp cận thế giới, cho nên mấy năm trải qua bệnh tật đã khiến cho tính cách vốn có phần nóng nảy của hắn hoàn toàn thay đổi.

Câu trả lời này không được ghi chép trong sổ tay hệ thống, hệ thống mới sinh cũng chưa bổ sung thêm nhiều dữ liệu, nó giống như một đứa trẻ sơ sinh, mang theo sự ngây thơ vô tri.

"Bụp" một tiếng, hệ thống vốn linh hoạt kỳ ảo biến thành một cái bánh bao hình tròn, nó nghi hoặc xoay quanh Yến Huyền Ngọc vài vòng rồi chậm rãi mở miệng --

"Bổn hệ thống là Hệ thống rút thẻ hôn quân, nếu như ký kết, ký chủ có thể đi tới một thế giới cổ đại, trở thành quân chủ một phương."

"Ta cần phải làm gì?" Yến Huyền Ngọc hỏi.

Đi tới thế giới cổ đại, trở thành quân chủ một phương sao . . . Nghe có vẻ rất thú vị.

"Hoàn thành nhiệm vụ để có được điểm tích lũy, sau đó mở thẻ bài, thẻ bài rút được có thể giúp kí chủ trở thành hôn quân, rút thẻ bài có thể khiến hệ thống có được năng lượng. . ." Hệ thống lại bổ sung nói, "Những điều này có ghi chép trong cẩm nang hệ thống dành cho người mới chơi."

Quả nhiên, cái gọi là thần bí vừa rồi đều là giả vờ, Yến Huyền Ngọc thậm chí còn chưa tốn tâm tư, chỉ là trực tiếp hỏi vài câu hệ thống liền nói toạc hết ra. Từ đó Yến Huyền Ngọc có thể biết được, cái gọi là "Hệ thống rút thẻ hôn quân" là dựa vào điểm tích lũy hắn cung cấp để có được năng lượng, mà Hệ hệ thống lấy ra một phần năng lượng có thể khiến Yến Huyền Ngọc lưu lại ở thời đại đó, để cho hệ thống tiếp tục có được càng nhiều năng lượng hơn.

Hệ thống sau khi hóa thành bánh bao trắng đã khiến cho Yến Huyền Ngọc vô thức buông lỏng phòng bị.

"Ở thế giới đó, hệ thống sẽ bảo đảm ký chủ sống đến khi tự nguyện rời khỏi thế giới." Hệ thống dường như đang đọc nội dung trong sổ tay.

"Không phải mi nói đây là ban cho ta lần thứ hai sinh mệnh sao?" Yến Huyền Ngọc nở nụ cười, hắn tự nhiên nói, "Nếu cứ mặc cho mình làm một hôn quân, chẳng phải quá mức vô vị hay sao?"

"Hệ thống, có thể xem xét nhân vật của ta chăng?"

Hệ thống không đáp, nhưng ngay sau đó, trong đầu Yến Huyền Ngọc tràn vào vô số ký ức không thuộc về mình. Hắn như xem chuyện xưa mà xem hết một đời của "Yến Huyền Ngọc" khác. Không biết có phải do hệ thống an bài hay không, Yến Huyền Ngọc ở đó vẫn mang tên Yến Huyền Ngọc, là tân đế của Đại Chu vương triều. Khi còn là hoàng tử, Yến Huyền Ngọc đã nổi danh kinh thành bởi sự hoang da^ʍ vô độ, bạo ngược thất thường. Tiên đế tại vị chẳng làm nên trò trống gì, kỳ thực không phải không có những hoàng tử khác tài giỏi, chỉ là đến lúc tuổi già lại vô cùng kiêng kỵ sự ưu tú của họ, sinh lòng nghi kỵ với các hoàng tử và tước đoạt phần lớn quyền lực. Người đời không biết rằng tiên đế chỉ là không muốn sau khi băng hà, một hoàng tử tài giỏi kế thừa ngôi báu lại có danh tiếng lấn át mình. Làm con sao có thể hơn cha?

Tiên đế chuộng chữ "danh chính ngôn thuận", mà mẫu tộc của Yến Huyền Ngọc cũng đủ hiển hách, vị hoàng tử hoang da^ʍ vô độ này liền trở thành lựa chọn hàng đầu. Tiên đế không lập thái tử, mà để lại một đạo di chiếu, truyền ngôi cho tứ hoàng tử Yến Huyền Ngọc, các hoàng tử khác đều phong vương.