Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Phấn Đấu Thành Minh Quân

Chương 6: Lâm Phục

« Chương Trước
Yến Huyền Ngọc ngẩn người, sau đó liền phản ứng lại, đây chắc hẳn cũng là do nguyên nhân cơ thể của nguyên chủ, trách không được cả bàn thức ăn bưng lên mà hắn chẳng ngửi thấy mùi thơm gì, đáng tiếc hắn vốn còn muốn thử xem hương vị ngự thiện thời cổ đại ra sao, bây giờ ăn vào miệng lại nhạt nhẽo như nhai sáp.

Thật sự là lãng phí cả bàn thức ăn xa hoa như vậy.

"Hoàng thượng, có cần dọn xuống không ạ?" Lý Trung Hiền đứng bên cạnh hỏi. Ý ông ta đương nhiên là hỏi có cần dọn bát ngọc đặt trước mặt Yến Huyền Ngọc xuống hay không.

"Không cần."

Yến Huyền Ngọc chậm rãi nhai hai cái, lại ăn miếng đậu hủ nhỏ trong bát ngọc. Cùng lúc đó, thái giám bên kia liền bưng bát bảo đậu hủ xuống.

Đều là quy củ của nguyên chủ, mỗi món hắn chỉ ăn một chút.

Yến Huyền Ngọc nhìn động tác của tiểu thái giám, rất tốt, đi một vòng trước mặt hắn, bát bảo đậu hủ chỉ bị thương nhẹ.

【Ting, nhiệm vụ dùng thiện của hôn quân hoàn thành, điểm thưởng: 4】

Yến Huyền Ngọc nghe thấy âm thanh của hệ thống trong đầu liền buông đũa xuống.

"Dọn xuống đi." Yến Huyền Ngọc phẩy phẩy tay, đột nhiên hắn lại nghĩ tới điều gì đó, "Khoan đã."

Yến Huyền Ngọc cảm thấy phương pháp cọ điểm trung thành và hảo cảm của các quan lại thời cổ đại hẳn là tương tự với việc cọ điểm hảo cảm của các NPC quan lại trong game mà hắn từng chơi, ví dụ như ban thưởng và trò chuyện.

Tương tự, kiếp trước Yến Huyền Ngọc từng chơi rất nhiều game mô phỏng đế vương, hắn luôn có thói quen nâng cao điểm trung thành của các quan lại trước, khi bổ nhiệm quan lại thì ưu tiên trung thành, tiếp đến mới là chỉ số văn võ.

Hiện tại, Yến Huyền Ngọc đang ở Đại Chu triều, không thể nào giống như trong game mà thay máu cả triều đình được, Đại Chu triều trải qua nhiều triều đại, các thế gia đã sớm ăn sâu bén rễ.

Số lượng quan lại có thể đứng trên triều đường nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, hắn dự định trước tiên gây dựng hình tượng tốt đẹp trong mắt bọn họ rồi tính tiếp.

Ngự thiện của hoàng đế thời cổ đại có thể ban thưởng cho người khác, người duy nhất để lại chút ấn tượng trong đầu Yến Huyền Ngọc chính là vị Lễ bộ Thượng thư Lâm Phục kia.

Yến Huyền Ngọc quyết định bắt đầu từ ông ta, hoàn toàn ôm tâm lý mèo mù vớ cá rán, hy vọng đối phương đừng phải là một lão già cổ hủ. Dù sao cũng chỉ là ban thưởng một bàn ngự thiện, hắn cũng chẳng mất mát gì.

"Ban thưởng bàn thức ăn này cho Lễ bộ Thượng thư, cứ nói là trẫm ban."

Lý Trung Hiền thấy hoàng thượng chỉ ăn một miếng liền buông đũa ngọc xuống, vẻ mặt lo lắng hỏi Yến Huyền Ngọc: "Hoàng thượng, có cần để Ngự thiện phòng làm thêm chút gì nữa không ạ?"

Yến Huyền Ngọc suy nghĩ một chút, "Vậy bảo Ngự thiện phòng đưa một bát cháo tới đây."

Hiện tại hắn đang là hoàng đế, cho dù nói gì không hợp lý cũng sẽ trở nên hợp lý.

Dù sao hắn ăn gì cũng chẳng thấy vị.

Lý Trung Hiền ngẩn người: "Hoàng thượng?"

Những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay khiến Lý Trung Hiền không thể nào hiểu nổi, ông ta cảm thấy vị hoàng thượng hiện tại còn khó đoán hơn cả vị hoàng thượng trước kia.

"Sao vậy?" Yến Huyền Ngọc thản nhiên nói.

"Nô tài đi ngay." Lý Trung Hiền đáp.

Để nhiều người đứng đây như vậy chỉ để hầu hạ mình, Yến Huyền Ngọc phát hiện bản thân vẫn không nhịn được, hắn phẩy tay bảo bọn họ lui hết xuống, chỉ giữ lại hai thái giám, Lý Trung Hiền sau khi trở về thì Yến Huyền Ngọc bảo ông ta ra ngoài đợi ở bên ngoài rèm.

Yến Huyền Ngọc gọi hệ thống ra xem thử điểm nhiệm vụ của mình, đã được 7 điểm rồi. Hiện tại ở đây chỉ còn một mình hắn, cũng không cần phải câu nệ nữa, hắn rất không có hình tượng mà ngả người ra sau, lại thở dài hai tiếng.

Yến Huyền Ngọc cảm thấy mình nên lập một danh sách kế hoạch, hắn muốn làm quá nhiều việc, chất đống lại thành một đống khiến hắn không biết nên làm gì trước, làm gì sau, dễ dàng rối tung lên.

Trước mắt Yến Huyền Ngọc có một vài ý tưởng, đối với hắn ở thế giới này mà nói, hoàng cung chính là nhà của hắn, là sào huyệt của hắn, trước tiên phải cải tạo nó cho thoải mái đã.

Giai đoạn một là thay đổi môi trường xung quanh, giai đoạn hai chính là triều đình...

Yến Huyền Ngọc thỉnh thoảng lại gõ nhẹ lên bàn.

Ngày thứ hai sau khi Yến Huyền Ngọc xuyên không đến, chính là ngày tân đế phải lên triều.

Giờ Mão.

Hiện tại đã sắp vào hè, trời giờ Mão đã tờ mờ sáng.

Xe ngựa của các vị đại thần dừng lại ở bên ngoài một con đường nhỏ, mặc trên người đủ loại quan phục, tay cầm hốt bản, men theo con đường dành cho quan lại đi vào bên trong, lại trở thành một cảnh tượng diễn ra hàng ngày, ngoại trừ ngày nghỉ.

Một bóng dáng cao gầy mặc quan bào màu tím vừa xuống xe ngựa, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

Người xuống xe chính là Lễ bộ Thượng thư đương triều, chánh tam phẩm Lâm Phục.
« Chương Trước