Chương 24: Tô Hữu Huệ

Dị năng một khi đột phá cơ thể Tô Cửu lập tức phục hồi đỉnh cao, nhưng cũng do tiêu hao năng lượng quá lớn bụng bắt đầu kêu “Ùng Ục”.

Ban đầu còn muốn nghỉ ngơi một chút giờ thi không nghỉ nữa, dưới sự giới thiệu nhiệt tình của Cầu Cầu, trực tiếp từ Siêu Thị Vạn Giới bỏ ra một điểm công đức mua một cái nồi cơm ngon lành làm một cái nồi gạo tẻ to.

“Động” muỗng gỗ chạm vào đáy nồi, Tô Cửu sờ mũi một cái, kể từ khi biết cha mẹ Tô gặp chuyện cô ăn uống không được tốt lắm, lần này ăn hết một cái nồi cơm chỉ là do mỗi lần đột phá sau đó đều cần kịp thời bổ sung năng lượng chứ không có ý gì hết, Tô Cửu thậm chí còn cảm thấy lần này ăn ít hơn trước nhiều, có vẻ Siêu Thị Vạn Giới giới thiệu hàng hóa vẫn khá trung thực.

Sờ cái bụng tròn trĩnh, Tô Cửu trực tiếp rời khỏi động thiên phúc địa: “Cầu Cầu, tôi đi ngủ đây. Chúc ngủ ngon!”

“Chúc ngủ ngon…”

“Tay khắc hoa sinh, dao phong ngàn quay uốn thành tranh..” Chuông điện thoại reo!

Tuy rằng Tô Cửu rất kỳ quái thời gian này có người gọi điện cho mình, nhưng động tác trên tay lại không chậm, chỉ thấy màn hình điện thoại cam hiện ra ba chữ “Tô Hữu Huệ”, Tô Cửu không biết nên làm biểu tình như thế nào.



Lúc trước cô gặp tai nạn tỉnh lại với ký ức kiếp trước lại cộng thêm việc bận rộn cho tang lễ cha mẹ, lại quên không nói chuyện cha mẹ gặp chuyện cho người thân trong dòng họ, chẳng lẽ Tô Hữu Tài đã nói chuyện cha mẹ cho họ biết rồi sao?

Tô Cửu không ngờ mình sẽ đón nhận một cái bát lớn máu chó…

Cô út nhà Tô Tô Hữu Huệ thời kỳ đại học yêu thích hư vinh làʍ t̠ìиɦ nhân cho ông chủ có gia đình Lưu Khánh Đàm, kỳ nghỉ mang bụng to về nhà cũ. Ông nội bà nội Tô cả đời giữ thể diện, kết quả con gái không biết xấu hổ đi làʍ t̠ìиɦ nhân cho người ta, giận đến mức hai người già trực tiếp đuổi người ra khỏi cửa nhà. Ôi! Không ngờ rằng theo sau lại có chuyện em trai Tô Hữu Tài tính toán anh trai Tô suýt nữa khiến anh trai Tô bị sa thải.

Con gái làʍ t̠ìиɦ nhân cho người ta, con trai nhỏ tính toán anh em ruột, một loạt chuyện khiến hai người già bị đả kích. Ông cụ lúc trẻ từng làm quân nhân tính cách rất là chính trực, đối với việc con cái làm ra rất là đau lòng và lạnh lòng, căng lên thân thể yếu ớt tìm đến tộc trưởng đuổi hai đứa con ra khỏi nhà và để lại di chúc sau khi mình và vợ già qua đời không cho hai người đó về thăm mộ!

Bà nội Tô cảm thấy mình không dạy tốt con gái và con trai nhỏ, xin lỗi tổ tiên của nhà họ Tô, trong lòng áy náy vạn phần khiến bệnh nặng không dậy được vài tháng sau thì qua đời.

Ông nội Tô lúc còn trẻ luôn ở binh đoàn rất ít về nhà, nhưng ông cụ với vợ già tình cảm là thật sự tốt. Bà nội Tô đi rồi, ông nội Tô cả người không còn tinh thần, sau đó cũng đi theo.

Cha Tô khi còn sống oán hận em trai em gái hại chết cha mẹ, quan hệ với hai người luôn tệ hại. Lần này cha mẹ Tô xảy ra chuyện, Tô Cửu một lúc cũng không nhớ nổi cô út không gặp mặt mấy lần này, nhưng cô nghĩ cha mẹ Tô cũng chẳng thích đôi em trai em gái đáng ghét này tham gia tang lễ của mình.