Chương 4: Trở Lại Nông Trại

Sự thật giống như Tô Cửu nghĩ, gia tộc Kim ở Kinh Thành chỉ có thể tính là gia tộc hạng ba, giám đốc Kim Diệu Tổ càng là nhánh phụ của gia tộc Kim trong tay không có nhiều mối quan hệ. Ông ta mới đến trấn Trúc Khê đã nhắm vào Nông Trại Thường Thanh của nhà Tô, "Nghèo còn gặp cái eo, thuyền chậm lại gặp gió ngược" miêu tả chính là hoàn cảnh thực tế của Nông Trại Thường Thanh hai năm qua.

Nông Trại Thường Thanh có ba ngọn núi tràn ngập rừng trúc, Cha Tô luôn không động đến. Ban đầu lý do mua cả ba ngọn núi cùng với đất chỉ là để được chính sách ưu đãi, những năm qua Nông Trại Thường Thanh luôn dùng trúc trong rừng để đan giỏ bán đào cũng là một đặc điểm của Nông Trại Thường Thanh, còn lại đất bằng chủ yếu trồng đào.

Cây đào được Tô Cửu tối ưu hóa bằng dị năng hệ Mộc cho quả to gấp hai lần nắm tay người lớn, da mỏng thịt nhiều, ngọt và nhiều nước. Những năm trước khi đào chín, chẳng cần bố Tô Cửu đi khắp nơi tìm người mua sẽ có rất nhiều thương gia trái cây đến cửa xin mua, Nông Trại Thường Thanh không lo bán đào!

Cũng chính vì cây đào của Nông Trại Thường Thanh bị Tô Cửu tối ưu hóa, hai năm qua lại có dấu hiệu già đi. Thực ra cũng không thể trách Tô Cửu, khi tối ưu hóa cây đào lúc đó cô vẫn chưa hiểu rõ tính chất của dị năng hệ Mộc kết quả dùng sức quá mức trực tiếp làm cho tuổi thọ cây đào giảm đi, lại trùng hợp hai năm qua cô bận rộn học tập, kỳ nghỉ lại theo thầy vào phòng thí nghiệm, không biết gì về khó khăn của nhà, chỉ có thể nói là vận mệnh.

Dĩ nhiên đây chỉ là một trong những nguyên nhân, nhiều hơn là vì bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, các loại thuốc kí©h thí©ɧ chín lan tràn. Ban đầu Nông Trại Thường Thanh chỉ dựa vào hương vị của đào để chiến thắng, nhưng mà, các vườn cây khác dùng thuốc kí©h thí©ɧ và các sản phẩm khác thì quả đào vừa có diện mạo và hương vị tăng lên rõ rệt, giá cả lại rẻ hơn, so với đào của Nông Trại Thường Thanh lại càng có ưu thế.

Đương nhiên đây là một trong những nguyên nhân, hơn nữa do bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, nhiều loại chất xúc tác phổ biến. Vốn dĩ Nông trại Thường Thanh dựa vào khẩu vị của quả đào để thắng được, thế nhưng các vườn trái cây khác sử dụng chất xúc tác và các sản phẩm khác của đào để bán, hương vị tăng vọt, giá cả còn rẻ hơn, chiếm ưu thế hơn so với Nông trại Thường Thanh.



Ý tưởng của cha Tô là đúng, Nông Trại Thường Thanh cải tạo thành Nông trại Giải trí rất khả thi.

Mỗi năm hoa đào của Nông Trại Thường Thanh nở sẽ có vô số du khách dừng chân ở ngoài nông trại, không thể không nói người nước Hoa có một loại tình cảm khác biệt với hoa đào. "Bỗng gặp rừng hoa đào, hai bên hàng trăm bước, giữa không có cây lẫn lộn, cỏ hoa thơm ngát, hoa rơi rối rít". Một bài ‘Bồng lai tiên cảnh’ của Đào Uyên Minh càng làm cho hoa viên mang theo một màu sắc bí ẩn, còn Nông Trại Thường Thanh cây đào khắp nơi chẳng phải là bồng lai tiên cảnh trong hiện thực sao.

Bây giờ trong tường cao đầy đất là cây đào đổ ngả, Tô Cửu nhìn thấy trong lòng chợt buồn. Cây đào bị hết hơn phân nửa, chỉ việc dọn dẹp cũng là một khoản chi phí không nhỏ, không lạ gì giám đốc Kim sẽ lợi dụng cháy nhà mà đi hôi của, tình hình không mấy khả quan đâu…

"Bà chủ nhỏ Tô trở lại rồi, sức khỏe đã hồi phục chưa?" Chủ thầu Vương Kiến Thiết nhìn thấy Tô Cửu trở về liền vội vàng đến chào hỏi.

Tô Cửu mặt mang theo một tia nụ cười: "Ông chủ Vương, công trình tiến triển thế nào?"

Lần này cô định ở lại Nông Trại Thường Thanh, cũng không biết biệt thự nhỏ dùng để ở được thiết kế từ trước có được trang trí xong chưa.