Chương 62 - Là người quen?

Đợi đã, Vân Hải? Vân Sơn?

Chẳng lẽ Vân Hải này là thân thích của Vân Sơn?

Nhưng hắn có lẽ không biết là mình gϊếŧ Vân Sơn nhỉ?

Trước đây đám người Vân Sơn, hắn chẳng lưu lại bất cứ ai cả.

Vân Hải tất nhiên là không biết điều này.

Chẳng qua lúc trước nhóm người Cố Dương ở Lưu Dương bí cảnh bày ra thiên phú thật kinh người.

Lúc trước trưởng lão Bạch Dương tông sau khi trở về liền bẩm báo tin tức này cho tông môn.

Vì vậy tông môn lại chuyển tin này cho bọn họ.

Hiển nhiên.

Bọn họ đã sớm nghĩ đến, với thiên tư của Cố Dương khẳng định có thể trở thành chân truyền, hơn nữa tham gia lần thi đấu chân truyền này.

Cho nên...

Bọn họ tất nhiên cũng có thể biết được khuôn mặt của Cố Dương.

Thậm chí bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn sàng.

Một khi gặp Cố Dương trong lúc giao lưu...

Nhất định phải ra tay dạy dỗ một phen!

Báo mối thù cũ lúc trước trong Lưu Dương bí cảnh!

Đương nhiên, điểm này Cố Dương cũng không biết.

Nhưng nhìn sự tàn nhẫn trong mắt Vân Hải.

Cố Dương chỉ cười lạnh.

Mà thời điểm bầu không khí giữa Bạch Dương Tông và Lưu Vân Tông biến thành giương cung bạt kiếm.

Đại môn từ từ mở ra.

Đại trưởng lão Bắc Tuyết Môn tự mình ra cửa nghênh đón.

"Hoan nghênh các vị đến thăm Bắc Tuyết môn, lão hủ đến hơi muộn, các vị mau mời vào."

Đại trưởng lão Bắc Tuyết Môn ra mặt.

Bạch Dương tông và Lưu Vân tông không tranh chấp nữa, mà nể mặt Bắc Tuyết môn, dồn dập đi vào Bắc Tuyết môn.

"Nơi ở đã được an bài sẵn, các vị đường xá mệt nhọc, nghỉ ngơi trước đi, bắt đầu ngày mai giao lưu thi đấu, không cần sốt ruột."

Nói xong, đại trưởng lão Bắc Tuyết Môn liền phất phất tay kêu đệ tử trong môn phân biệt dẫn người của ba đại tông môn đi về chỗ ở nghỉ ngơi.

Nhất là Bạch Dương tông và Lưu Vân Tông.

Càng là tận lực cách xa một chút.

Tránh đến lúc đó lại gây ra một ít phiền toái không cần thiết.

Hai đại tông môn khác trong lòng đều biết rõ mâu thuẫn giữa Bạch Dương tông và Lưu Vân Tông.

Nhưng bọn họ cũng không có ý nhúng tay vào.

Dù sao cũng là thù riêng giữa hai đại tông môn này.

Cũng không tiện xen vào.

Rất nhanh, tam đại tông môn đều ở lại Bắc Tuyết Môn.

Bắc Tuyết Môn sắp xếp cũng rất khéo.

Nơi an bài cho tam đại tông môn đều là loại sân viện cực lớn kia.

Đệ tử tông môn và trưởng lão đều ở trong một viện.

Như vậy cũng tiện giao lưu.

Lưu Vân Tông ở Bắc Môn đại viện trong Bắc Tuyết Môn.

Sau khi sắp xếp phòng ở cho tốt.

Đại trưởng lão triệu tập tất cả chân truyền ở một chỗ, bắt đầu dặn dò.

"Lần này Chân truyền đại bỉ, Bạch Dương tông thế tới rào rạt, chỉ sợ có hậu thủ."

"Hơn nữa, lần này sở dĩ ban thưởng phong phú như vậy, cũng có nguyên nhân Bạch Dương tông tiến cử."

"Nhất định là Bạch Dương tông có chuẩn bị mà đến, các ngươi phải chú ý nhiều hơn."

Đại trưởng lão nhìn về Liễu Thiên Tướng, Cổ Vân và Lê Tiếu nói.

Dù sao bọn họ cũng là người có thực lực mạnh nhất trong đám chân truyền.

Thoạt nhìn, mười thứ hạng chân truyền chắc chắn sẽ có chỗ cho bọn họ ngồi vào.

Nghe được lời dặn dò của Đại trưởng lão.

Ba người Liễu Thiên Tướng cũng bày ra biểu cảm ngưng trọng gật đầu.

Thấy vậy, Đại trưởng lão lại nhìn về phía những chân truyền khác.

"Ba người đứng đầu của tứ đại tông môn thực lực đều vô cùng cường hãn, nhưng mỗi người cũng có chênh lệch, nếu các ngươi gặp phải, không cần do dự, nhất là ba người đứng đầu của Bạch Dương tông, hãy trực tiếp đầu hàng, không được do dự!"

"Ngoại trừ ba đệ tử chân truyền đứng đầu, các đệ tử chân truyền khác đều phải cẩn thận. Tuy phần lớn bọn họ chỉ là Ngưng Chân cảnh tầng bảy, nhưng đều tu luyện công pháp và vũ kỹ Địa cấp hạ phẩm, hơn nữa trình độ tu luyện cũng không kém chút nào."

"Nói tóm lại các ngươi phải ghi nhớ kỹ một điểm, lần tổ chức thi đấu chân truyền này, các ngươi tới là để nâng cao kiến thức, mục tiêu không phải là mười thứ hạng đầu, có chút thu hoạch là đủ rồi."

Nghe Đại trưởng lão dặn dò như vậy, các chân truyền khác cũng đồng ý gật đầu nhẹ.

Bọn họ cũng đã chuẩn bị kỹ càng cho tình huống này.

Dù sao thực lực cách biệt quá lớn, cũng không cần thiết phải chiến đấu.

Bị nghiền ép, bị giày vò lẽ nào còn sẽ khiến mình mạnh mẽ?

Sau khi nói xong lời này, ánh mắt đại trưởng lão lại đặt ở trên người Cố Dương.

Sau đó trong mắt hắn lóe ra ánh sáng kinh ngạc.

Thế mà đã đột phá tới Ngưng Chân cảnh tầng ba?

Khó trách tông chủ xem trọng như thế!

Đương nhiên, chỉ trong chớp mắt, hắn ta đã khôi phục bình thường.

Chợt chậm rãi dặn dò nói: "Về phần ngươi, Cố Dương, ngươi thiên tư siêu phàm, ngộ tính càng là tuyệt thế vô song, nhưng hôm nay tu vi của ngươi còn thấp, tuy rằng ngươi đã ở trong Võ Các một tháng, nhưng ta nghĩ công pháp và võ kỹ cũng không tu luyện sâu sắc đến đâu."

"Cho nên không nên quá phô trương, gặp phải đối thủ thực lực chênh nhau quá nhiều, liền trực tiếp đầu hàng bỏ đi."

"Đây cũng không phải là chuyện gì mất mặt."

"Nhất là đám người Bạch Dương tông kia, một khi gặp phải người không đầu hàng... Bọn chúng sẽ không chút do dự hạ tử thủ với ngươi!"

Nghe Đại trưởng lão giải thích như vậy, Cố Dương chỉ trầm mặc không nói gì.

Đầu hàng?

Đương nhiên là không thể nào.

Đương nhiên, hắn cũng không có ý định giải thích.

Chờ tranh tài bắt đầu.

Nắm đấm chính là minh chứng tốt nhất!

"Nên nói ta đều nói xong rồi, tất cả giải tán đi, nghỉ ngơi thật tốt, nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai thi đấu giao lưu lại triển thân thủ!"

Đại trưởng lão chậm rãi đứng dậy nói.

Các đệ tử chân truyền khác cũng nhao nhao đứng dậy, trở về gian phòng của mình nghỉ ngơi.