Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Thật Sự Không Yếu Nha

Chương 15: Lột Xác

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch: Lap Tran

----

"Ghi nhớ rồi sao?"

Sau nửa canh giờ, Phùng Đại Xuyên thu công đi tới gốc cây.

"Đã nhớ. . ."

Trần Triệt vừa đáp lại vừa lưu luyến không rời liếc nhìn bí tịch, một bộ thời gian quá ít.

Phùng Đại Xuyên thấy biểu hiện này cười nhạt một tiếng.

"Cũng có chút ngộ tính, nhớ lấy, không được tự tiện truyền Điệp Lãng công không này cho người khác. . . Mặt khác, nếu như ngươi gặp khó khăn về mặt tu luyện liền đi tìm đường chủ Lang Nha đường Từ Phong giúp ngươi, hắn cũng tu Điệp Lãng công.

Chăm chỉ tu luyện đi, nếu như ngươi có thể bước vào Đồng Bì cảnh, ta sẽ tự mình dạy ngươi phần công pháp phía sau."

"Được, đa tạ bang chủ!"

Trần Triệt cảm kích hành lễ một cái, sau đó cung kính đưa bí tịch đến trước mặt Phùng Đại Xuyên.

Phùng Đại Xuyên có chút hài lòng với thái độ của Trần Triệt, gật đầu nhẹ, sau đó nhận lấy bí tịch.

"Nếu như không có chuyện khác thì có thể rời đi rồi."

"Tuân lệnh! Bang chủ!"

Trần Triệt khom người lui ra, cùng Vương Chấn rời đi tổng đà.

. . .

Chờ ra khỏi tổng đà Thiên Lang bang một đoạn, Vương Chấn mới vội hỏi: "Ngươi đã nhớ kỹ phần Đồng Bì cảnh của Điệp Lãng công kia sao?"

"Nhớ kỹ, không thiếu một chữ, yên tâm đi cữu cữu."

Trần Triệt bình tĩnh nói.

Nghe xong, Vương Chấn nhẹ nhàng thở ra, sau đó hắn lại nhịn không được thở dài một cái.

"Ta vốn tưởng rằng với thiên phú của ngươi, bang chủ sẽ đích thân dạy ngươi Điệp Lãng công, thậm chí thu ngươi làm đệ tự, không nghĩ tới nửa đường lại gặp khó khăn trắc trở, nhưng còn tốt, trí nhớ của ngươi rất tốt, không phải. . ."

Trần Triệt cười cười không nói chuyện.

Hắn cũng ước gì Phùng Đại Xuyên này không dạy hắn.

Cường giả võ đạo như thế ánh mắt rất độc, nếu hắn theo Phùng Đại Xuyên tu luyện, rất dễ dàng bị nhận ra vấn đề.

Bây giờ đối với hắn mà nói là kết quả tốt nhất.

Không chỉ tự do, còn giải quyết vấn đề công pháp.

Có khả năng một khoảng thời gian dài về sau hắn sẽ không cần lo lắng chuyện thiếu công pháp.

. . .

Rời tổng đà Thiên Lang bang, hai người đi thẳng đến đường khẩu mà Vương Chấn trực thuộc.



Thiên Lang bang quản lí năm đường khẩu, nằm tách biệt ở năm con đường khu đông.

Đường khẩu mà Vương Chấn trực thuộc gọi là Lang Nha đường, ở phố Đính Kim khu đông.

Phố Đính Kim kinh doanh sòng bạc kỹ viện, xem như một con đường phồn hoa trong khu đông.

Đường chủ Lang Nha đường tên Từ Phong, tu vi Đồng Bì cảnh, năm nay mới hai mươi lăm tuổi, là nghĩa tử củanPhùng Đại Xuyên, được Phùng Đại Xuyên ưa thích một chút.

Cũng chính vì vậy nên hắn mới có thể dẫn Lang Nha đường vào phố Đính Kim phồn hoa này.

Đi vào đường khẩu, Trần Triệt ghi danh, sau đó Vương Chấn thay hắn giao năm lượng bạc.

Đến đây hắn coi như chính thức gia nhập Thiên Lang bang, trở thành một bang chúng cao cấp trong Thiên Lang.

Theo lời cữu cữu giới thiệu, võ giả Khí Huyết cảnh ở đường khẩu này mỗi tháng có khả năng được năm lượng bạc hoa hồng.

Thu nhập so với bang chúng ở đường khẩu khác cao hơn một chút.

Nếu như muốn kiếm càng nhiều tiền, cũng có thể đi nhận một chút việc tư, nhưng phải nộp một nửa thu nhập cho bang.

Mặt khác, bang chúng Thiên Lang bang mua sắm ở các cửa hàng trong phạm vi thế lực Thiên Lang bang, bình thường đều sẽ được giảm giá, coi như là phúc lợi nhỏ khi gia nhập Thiên Lang bang.

Đương nhiên, trở thành bang chúng Thiên Lang bang cũng muốn chịu một vài trách nhiệm.

Như giúp đỡcác thế lực trong phạm vi quản lý.

Tham gia bang phái tranh đấu...

Cũng may, phạm vi các thế lực trong Thạch Hỏa thành đã phân chia rõ ràng, cho nên rất ít phát sinh chuyện bang phái tranh đấu.

Theo cữu cữu nói, lần gần nhất mà Thiên Lang bang phát sinh xung đột với bang phái khác là hai tháng trước.

Cho nên nói tóm lại, gia nhập Thiên Lang bang vẫn tương đối an nhàn.

. . .

Chuẩn bị xong hết mọi thứ, khi về đến nhà đã là giữa trưa.

Trần Triệt ăn cơm trưa xong không thể chờ nữa đóng cửa phòng, bắt đầu tu luyện Điệp Lãng công.

Đặc điểm khác biệt lớn nhất của Điệp Lãng công so với công pháp bình thường là chỗ tu luyện tới từng giai đoạn, sẽ sinh ra số tầng ám kình khác nhau.

Đồng Bì cảnh sinh ra một tầng ám kình.

Thiết Cốt cảnh sinh ra hai tầng ám kình.

Đơn giản mà nói, nếu hắn tu luyện Điệp Lãng công bước vào Đồng Bì cảnh, vậy hắn dùng Phách Sơn chưởng sẽ tạo ra hai tầng lực không kém nhau bao nhiêu.

Nếu đối đầu với địch nhân không hiểu rõ mình, rất dễ lợi dụng tình huống đối phương vội vàng không kịp chuẩn bị mà trọng thương đối phương.

Coi như đối phương hiểu được đặc tính công pháp này, muốn hóa giải ám kình, độ khó cũng không nhỏ.

Từng đợt nối tiếp từng đợt, lực tựa như sóng trùng điệp liên miên bất tận, đây là chỗ lợi hại của Điệp Lãng công.

. . .

Đầu tiên, Trần Triệt thử tu luyện trong tình trạng bình thường, kết quả luyện nửa canh giờ cũng không có bao nhiêu khởi sắc.

Sau đó, hắn lại thử mở trạng thái quá tải.



Mở ra trạng thái quá tải, hắn vận chuyển tâm pháp Điệp Lãng công, lập tức bắt đầu ho khan.

Ho khan một lúc, hắn lại cảm thấy cánh tay hơi ngứa.

Kéo tay áo lên xem, trên cánh xuất hiện một tầng ban đỏ, giống như bệnh ngoài da.

"Điệp Lãng công bộ phậnnĐồng Bì cảnh không chỉ cần dùng tim phổi, còn liên quan tới làn da. . . Cho nên trên người của ta mới có biến hóa thế này."

Đối với tác dụng phụ của Phệ Nguyên bình, Trần Triệt đã sớm có kinh nghiệm, cho nên trên thân thể có sự biến hoá hắn cũng không cảm thấy bất ngờ.

Một chút ngứa mà thôi, hoàn toàn có thể chịu được.

"Khụ khụ khụ. . ."

Lại ho khan một lúc, cảm giác đói bụng trước kia xuất hiện lần nữa.

So với lúc ở Khí Huyết cảnh, giờ này còn đói khát mãnh liệt hơn.

Trần Triệt suy nghĩ một chút, lấy bao thịt cữu cữu đưa vào buổi sáng ra, sau đó nuốt một miếng thịt vào trong bụng.

Thịt mãnh thú vào bụng, cảm giác đói bụng giảm bớt không ít.

Ăn thịt mãnh thú xong, Trần Triệt tiếp tục tu luyện.

Tu luyện suốt nửa canh giờ, hắn cảm giác cánh tay càng lúc càng ngứa.

Gãi gãi một lúc, vậy mà cào ra nguyên miếng da lớn chừng bàn tay!

Nhưng dưới lớp da này cũng không phải máu thịt mà là một lớp da mới.

Lớp da mới có chút trơn mềm nhưng khi hắn sờ vào lại phát hiện da mới cực kỳ cứng cỏi, thậm chí có thể so với da trâu!

"Thật là thần kỳ!"

Trần Triệt kinh ngạc cảm thán.

Người bình thường từ Khí Huyết cảnh tu luyện tới Đồng Bì cảnh là một quá trình thuế biến chậm rãi, tuần tự tiến lên.

Nhưng hắn không giống nhau.

Sau khi mở ra trạng thái quá tải, hắn tu luyện rất nhanh, cho nên da khô trên người trực tiếp tróc ra.

Có thể tưởng tượng. . . Nếu hiện tại hắn đi tắm rửa, chỉ sợ có thể tẩy ra một đống da khô.

"Nếu có thể ăn thịt mãnh thú mỗi ngày thì tốt."

Trần Triệt nhìn bao thịt đã hết một nửa, khẽ thở dài.

Quá trình lột xác nhanh chóng thế này, nói không tiêu hao nhiều năng lượng là chuyện không có khả năng.

Vừa rồi hắn ăn thịt mãnh thú cho nên mới có thể tu luyện dưới trạng thái quá tải nửa canh giờ.

Nếu như ăn cơm thịt bình thường, chỉ sợ nửa canh giờ này đã phải ăn hết mấy bữa.

Sau khi thở dài một lúc, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.

Lòng tham không đáy mà, có thể giải quyết vấn đề công pháp nhanh thế này đồng thời luyện được một chút, hắn nên hài lòng rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »