Chương 10

Diệp Tuệ nhìn thấy thi thể vặn vẹo không ra hình người ở hành lang, nàng che miệng, quay đầu nhìn chỗ khác, kìm nén suy nghĩ muốn nôn ra.

Nàng nhịn không được ngước mắt lên, nhìn bóng dáng mặc y phục màu xanh lá đi đằng trước.

Bóng dáng thiếu niên cao cao gầy gầy, quần áo có hơi rộng thùng thình càng khiến dáng người hắn trông có vẻ yếu ớt.

Đôi chân của hắn sạch sẽ, không dính một tí bụi nào, trong ngục tối tăm này, hắn như một con dê nhỏ đi lạc rồi ngã ở đây, nếu không phải chính mắt nàng nhìn thấy lúc trước hắn gϊếŧ người như thế nào thì thật sự khó có thể tưởng tượng được rằng, loại người vô hại như hắn lại có thể sống sót trong ngục tối này.

Diệp Tuệ bám vào tường, đi rất chậm, thần kinh của nàng vẫn còn ở trong trạng thái căng chặt, sợ hắn vừa cảm thấy thú vị thì sẽ đổi ý gϊếŧ nàng ngay tại chỗ.

Diệp Tuệ rất giỏi an ủi bản thân, không sao đâu, hắn không biết quan hệ của nàng và Vân Tô Tô không tốt, chắc hẳn hắn chưa đến mức muốn gϊếŧ nàng đâu.

Thiếu niên đang đi đằng trước bỗng nhớ tới cái gì đó: "Hồi trước ta tình cờ nghe thấy vài người buôn dưa, họ từng nhắc tới việc Phù Vân tông mới nhận một đệ tử mới tên là Vân Tô Tô, đúng rồi, mấy người đó y phục màu trắng giống ngươi đó."

Hắn quay đầu lại nhìn nàng với ánh mắt mỉm cười: "Ngươi cũng là đệ tử trong Phù Vân tông à?"

Diệp Tuệ căng da đầu trả lời: "Đúng vậy."

Trong lời nói của Tiết Phục cũng có ý cười: "Vậy ngươi có biết trên đỉnh núi Hạo Miểu của Phù Vân tông có một vị đại tiểu thư kiêu căng bá đạo không?"

Diệp Tuệ ngơ ngác chớp mắt: "Trên định núi Hạo Miểu có đại tiểu thư kiêu căng bá đạo à?"

Hắn chớp mắt, hỏi: "Không có à?"

Diệp Tuệ cũng chớp mắt, nói: "Ta chỉ từng nghe thấy rằng trên đỉnh núi Hạo Miểu có một người quốc sắc thiên hương, hoa dung nguyệt mạo, lạnh lùng thông minh, là một tiên tử tâm hồn trong sáng, chưa từng nghe nói đến đại tiểu thư kiêu căng bá đạo nào cả."

Hắn sờ cằm, nhớ lại những lời đồn đã từng nghe: "Họ nói người đó là đại tiểu thư kiêu căng bá đạo, ỷ vào bản thân là con gái của trưởng lão, nên không để những người khác vào mắt, đặc biệt lat đệ tử Vân Tô Tô mới đến, đơn giản là nàng ấy được tông chủ ưu ái nên đại tiểu thư đã nhắm vào nàng ấy."

Diệp Tuệ vẫn nghi ngờ: "Có chuyện đó à?"

Hình như trí nhớ của Tiết Phục không tốt lắm, hắn lấy cuốn sách nhỏ của mình ra rồi lật lật: "Đúng rồi, họ nói đại tiểu thư đó tên là Diệp Tuệ."

Hắn hỏi lại nàng: "Ngươi chưa từng nghe thấy cái tên này à?"