Chương 37: Liên Minh Kẻ Báo Thù

“Chắc chắn rồi! Từ khi Thiên Nguyên tới Chỉ Thủy Phong, không dám có chút lười biếng. Mỗi giây mỗi phút, ta đều đang cố gắng tu luyện, để báo đáp ơn tri ngộ của sư tôn.”

Vân Ly Ca gật đầu một cái.

“Không tệ, ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, chẳng qua bây giờ tu vi của ngươi là gì?”

“Thưa sư huynh, bây giờ ta đã là Sơn Hải cảnh nhất trọng.”

Vân Ly Ca: “?”

Nhìn sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi, tâm thần Phương Thiên Nguyên khẽ động. Chẳng lẽ là tu vi của ta quá thấp sao? Nhưng, trong sổ của sư tỷ, không phải có ghi, tu vi của đại sư huynh chỉ có Linh cảnh sao?

A ~!

Đúng rồi, ghi chép của sư tỷ đều là ghi chép từ trước kia, mà mọi người đều tu luyện công pháp Đế giai, tu vi tiến triển vượt xa công pháp phổ thông. Cho nên bây giờ đại sư huynh có thể đã coi thường tu vi Sơn Hải Cảnh nhất trọng nho nhỏ này của mình.

Nghĩ như vậy, Phương Thiên Nguyên lập tức đứng thẳng người, nghiêm mặt nói:

“Đại sư huynh, mặc dù bây giờ tu vi của ta rất kém cỏi, nhưng xin ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng, tuyệt đối sẽ không khiến sư tôn thất vọng!”

Vân Ly Ca: “...”

Hắn cảm giác thấy bản thân bị xúc phạm, nhưng nhìn vẻ mặt của tiểu sư đệ nghiêm trang như vậy, hắn thật sự rất khó phán đoán, đối phương rốt cuộc đang giễu cợt hắn hay đang thực sự tuyên đọc lời thề.

Cuối cùng, Vân Ly Ca vẫn cố đè xuống máu tươi sắp phun ra từ cổ họng.

Bởi vì hắn không đánh lại Phương Thiên Nguyên.

Đã không đánh lại được, hắn cũng chỉ có thể coi như khi đó Phương Thiên Nguyên đang tuyên đọc lời thề, mà không phải đang giễu cợt mình.

“Không tệ, ngươi có thể nghĩ như vậy, không phụ lòng sư tôn bồi dưỡng ngươi.”

“Đa tạ đại sư huynh khen ngợi. Đúng rồi, đại sư huynh, ngươi đến Chỉ Thủy Phong sớm hơn ta, đi theo sư phụ cũng sớm hơn ta, tu vi cũng cao hơn, ngài có thể chỉ điểm giúp ta một chút hay không?”

Vân Ly Ca ho nhẹ một tiếng.



“Thật ra, gần đây, ta cũng gặp phải bình cảnh, đã lún sâu vào vũng bùn, nên không chỉ giáo cho sư đệ được, để tránh trễ nãi việc tu hành của sư đệ, sư đệ vẫn chờ sư tôn đại nhân xuất quan, lại thỉnh giáo sư tôn đi.”

Phương Thiên Nguyên hơi nóng nảy nói:

“Ta vừa bắt đầu tu luyện, nếu như đi tìm sư tôn thỉnh giáo nhanh như vậy, hắn chắc chắn sẽ nổi giận, cảm thấy tư chất của ta quá kém. Xin đại sư huynh chỉ điểm cho ta một chút, Thiên Nguyên vô cùng cảm kích.”

Vân Ly Ca cảm thấy bản thân bị xúc phạm một lần nữa, không hiểu sao hắn có loại xúc động muốn đánh người.

Hít một hơi sâu, Vân Ly Ca cố hết sức dẹp yên tâm trạng của mình.

Không thể đánh, không đánh lại được, lại còn tự rước nhục vào thân.

“Ngươi nói ra vấn đề của mình trước đi.”

Phương Thiên Nguyên vui mừng.

“Bất Diệt Kim Thân của ta, chỉ học được tầng thứ nhất, linh khí chuyển hóa, nhưng từ đầu đến cuối không có cách nào đạt tới tầng thứ hai, cấp độ ngưng luyện tố hình, xin đại sư huynh giúp ta xem qua một chút.”

Vân Ly Ca hơi suy tư một chút, sao chép mấy câu từ trong Hỗn Nguyên Đế Kinh của mình.

“Cái gọi là đại đạo ba ngàn, ngưng luyện làm một. Tâm không có ý niệm khác, thì thông hiểu đạo lý, có thể vận dụng bất kỳ tài nguyên nào trong thiên địa, chuyển thành lực lượng...”

Dù sao Phương Thiên Nguyên chưa từng tu luyện Hỗn Nguyên Đế Kinh, hắn hoàn toàn không thể biết khẩu quyết công pháp của mình.

Vừa lúc dùng để lừa bịp hắn một lần, giảm bớt mất mặt cho mình.

Nhưng khi hắn vừa dứt lời, Phương Thiên Nguyên thì thầm lặp lại đôi câu, lại chậm rãi nhắm hai mắt lại, mà khí thế trong cơ thể của hắn cũng không ngừng tăng lên.

Ngay lập tức, bên ngoài thân thể hắn liền hiện ra hơi thở năng lượng màu hoàng kim giống trước kia.

Nhưng lần này, hơi thở không còn giống trước đó, bám vào vào bên ngoài thân thể của Phương Thiên Nguyên, mà là ngưng tụ thành hình bên ngoài cơ thể của hắn, hóa thành ảo ảnh người khổng lồ màu hoàng kim có chiều cao vượt qua hai thước, vững vàng bảo vệ hắn ở trong đó.

Vân Ly Ca ngẩn ra, trợn to hai mắt, cằm đã sắp bị dọa đến rơi xuống.



“Đột... Đột phá? Ta chỉ nói bừa đôi câu, tiểu tử này lại thật sự đột phá? Có cần biếи ŧɦái như vậy hay không? Ta có cần tố cáo sư tôn một chút, hắn rất có thể là đã kẻ bật hack!”

Hắn quả thật không dám tưởng tượng chuyện này, quả thực giống như là chuyện nghìn lẻ một đêm vậy!

Nhưng nó lại thật sự xuất hiện ở trước mặt mình.

Giờ khắc này, Vân Ly Ca cảm thấy hiện thực lại có thể hoang đường như vậy, mà mình lại buồn cười như thế.

Hóa ra, sư muội và sư đệ, mỗi người đều mạnh hơn mình.

Điều buồn cười là mình lại còn muốn chỉ đạo và đốc thúc bọn họ tu luyện.

Trên thực tế, người càng phải cố gắng tu luyện là mình mới đúng chứ?

Không hiểu sao, Vân Ly Ca cảm thấy bản thân giống như một tên hề.

Phương Thiên Nguyên chậm rãi mở mắt, mặt đầy mừng rỡ, lập tức nói cảm ơn Vân Ly Ca:

“Đa tạ đại sư huynh chỉ điểm, Thiên Nguyên vô cùng cảm kích.”

Gương mặt Vân Ly Ca khẽ nhăn lại. Hắn ho nhẹ một tiếng, mới nói:

“Khụ khụ… không cần cảm ơn, đây đều là ngộ tính của chính ngươi. Nếu như không có chuyện gì, vậy ta đi về trước, ta còn phải đi tu luyện, tạm biệt.”

“Tạm...”

Phương Thiên Nguyên giơ tay phải lên, muốn vẫy tay từ biệt, nhưng còn chưa kịp nói ra chữ ‘biệt’, đại sư huynh đã xoay người rời đi, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, đã biến mất khỏi tầm mắt của hắn trong chốc lát.

Điều này làm cho Phương Thiên Nguyên không nhịn được cảm thán một tiếng.

“Đại sư huynh, quả nhiên không hổ là là đại để tử thủ tịch của Chỉ Thủy Phong, tùy tùy tiện tiện một vài lời cũng có thể làm cho ta đột phá. Thực lực như vậy thật là nghịch thiên!”

“Xem ra, Thiên Ma tông này quả thật là đầm rồng hang hổ. Ta nhất định không thể tùy tiện rời khỏi Chỉ Thủy Phong, nếu không e là sẽ nguy hiểm đến tánh mạng.”

Vân Ly Ca đã rời đi rất xa, lảo đảo một cái, suýt nữa vấp ngã.