Chương 46: Sư Tôn Thật Sự Rất Thận Trọng

Bọn họ đã dàn trận xung quanh toàn bộ Bạch Cốt Ma Tông, không để lại bất kỳ một lỗ hổng nào. Làm như vậy có thể bảo đảm rằng toàn bộ Bạch Cốt Ma Tông sẽ bị vây nhốt, không một ai thoát ra được.

Làm xong tất cả rồi, bọn họ trở lại cổng chính của tông môn lần nữa. Ánh mắt Lục Tiêu Nhiên lộ vẻ lạnh lùng. Cuối cùng hắn mở miệng nói:

“Phải nhớ kỹ, mục tiêu chính là thử luyện, có thể thắng thì đánh, không đánh lại được thì bỏ chạy.”

“Vâng.”

“Nếu nghe hiểu rồi, vậy gϊếŧ đi!”

Hắn thốt ra một chữ thản nhiên. Trong giây lát, ánh mắt của ba người Vân Ly Ca trở nên lạnh lùng đến thấu xương, rồi sau đó ba người đồng thời bước chân đi đến sơn môn của Bạch Cốt Ma Tông.

Lục Tiêu Nhiên nhìn theo bóng dáng của ba người đang rời đi, hai mắt nhắm lại, nói nhỏ:

“Có trận pháp ta đã bố trí trên cơ thể ba người bọn họ rồi, không cần thiết phải lo lắng về vấn đề phòng ngự nữa. Về vấn đề tấn công, ba người bọn họ đều tu luyện công pháp Đế giai, chiến đấu vượt hai cảnh giới nhỏ chắc hẳn sẽ không thành vấn đề. Có binh khí Thiên giai thượng phẩm tăng thêm cũng đã đủ để bọn họ gia tăng lực công kích lên hai cảnh giới nhỏ rồi.”

“Hơn nữa, lại còn có ba đại trận Thiên giai cực phẩm tăng thêm, có thể làm đám người Bạch Cốt Ma Tông giảm tu vi gần một đại cảnh giới trên phạm vi rộng. Ba người bọn họ chắc hẳn có thể chống đỡ một thời gian. Nhân cơ hội đó ta nên nhanh chóng bố trí Tử Tiêu Thần Lôi Trận để tiễn Bạch Cốt Ma Tông lên Tây Thiên.”

Đúng vậy, trận pháp tấn công Đế giai cực phẩm - Tử Tiêu Thần Lôi Trận mới là thủ đoạn quan trọng nhất của Lục Tiêu Nhiên.

Toàn bộ những sắp xếp trước đó không hoàn toàn nhằm tăng thêm kinh nghiệm chiến đấu cho ba người Vân Ly Ca. Đó chỉ là một phần mục tiêu rất nhỏ mà thôi.

Mục đích thực sự của Lục Tiêu Nhiên là tiêu diệt hoàn toàn Bạch Cốt Ma Tông để đảm bảo bí mật của Chỉ Thủy Phong sẽ không bị tiết lộ ra ngoài một chút nào.

Mặc dù chính hắn có thể đánh khắp Bạch Cốt Ma Tông mà không ai có thể địch lại, nhưng không thể đảm bảo tiêu diệt nó ngay lập tức, chắc chắn sẽ có cá lọt lưới.

Ba người Vân Ly Ca cũng không phải khí vận chi tử được bật hack. Việc xông vào Bạch Cốt Ma Tông thì vẫn có thể làm, nhưng muốn diệt Bạch Cốt Ma Tông thì quả là nói chuyện viển vông.

Sự sắp xếp lúc trước là nhằm để ba ngườiVân Ly Ca có thể kéo dài thêm chút thời gian.

Bởi vì Tử Tiêu Thần Lôi Đại Trận thuộc loại trận pháp tấn công cấp Đế giai cực phẩm, việc bố trí tốn nhiều thời gian, đồng thời quá trình khởi động cũng rất lâu.

Hơi thở của trận pháp Đế giai cực kì mạnh mẽ chứ không giống như trận pháp Thiên giai. Người của Bạch Cốt Ma Tông chắc chắn sẽ phát hiện ra ngay lập tức. Nếu không có ai dẫn dụ bọn chúng, để bọn chúng bỏ chạy thì cho dù là có bày trận pháp đi nữa, thì làm được cái gì?

Điều đó chỉ đơn thuần lãng phí linh thạch mà thôi.



...

Lúc này, ba người Vân Ly Ca đã đi đến trước sơn môn của Bạch Cốt Ma Tông.

Đệ tử trấn thủ sơn môn của Bạch Cốt Ma Tông phát hiện ra bóng dáng của ba người ngay lập tức.

“Đứng lại, cái ngươi là ai?”

“Kẻ lấy mạng của ngươi.”

Vân Ly Ca dậm chân một cái, cơ thể biến thành luồng sáng sắc bén lao vào trước mặt mấy người. Hắn vận chuyển Hỗn Nguyên Đế Kinh, đấm một Hỗn Nguyên Đế Quyền!

Nắm đấm mạnh mẽ như mãnh hổ xuống núi, dội lên âm thanh long trời nở đất trong không khí, rồi lấy thế không gì địch nổi rơi xuống trên người mấy tên đệ tử Bạch Cốt Ma Tông.

Ầm!

Chỉ một quyền đã có thể đánh bay mấy người ngay lập tức, đập ầm ầm lên sơn môn sau lưng chúng, hóa thành bùn nhão.

Cơ Vô Hà theo sát phía sau, bàn tay ngọc nhẹ nhàng mở ra. Một con dấu nhỏ bằng đồng thau đột nhiên dâng lên, nhanh chóng phóng to trong không trung, một giây sau đã trở thành Phiên Sơn Ấn khổng lồ cao đến mười mét.

“Phá!”

Bàn tay ngọc lại chuyển động xoay tròn, Phiên Sơn Ấn hung hăng nện lên sơn môn.

“Oành!”

Một tiếng nổ vang này càng vang dội hơn gấp mười lần so với một quyền vừa rồi của Vân Ly Ca.

Sơn môn của Bạch Cốt Ma Tông bị đập nát ngay tại chỗ, trong không khí truyền đến tiếng vang răng rắc. Đó là tiếng động đại trận hộ sơn của Bạch Cốt Ma Tông đã bị Cơ Vô Hà dùng một chiêu đánh nát.

Đại trận hộ sơn bị phá, Bạch Cốt Ma Tông đã cảm nhận được điều đó ngay lập tức.

Ông!

Tiếng chuông nặng nề mà trầm bổng vang lên trên đỉnh núi, sau đó, vô số luông khia thế bay thẳng xuống từ trong đêm đen.



“Kẻ nào dám cả gan xông vào Bạch Cốt Ma Tông ta?”

“Đệ tử Bạch Cốt Ma Tông nghe lệnh, gϊếŧ sạch kẻ xâm nhập, không để lại một tên nào!”

Nghe được âm thanh vang vọng từ trong núi, ba người Vân Ly Ca liếc mắt nhìn nhau một cái, trong ánh mắt họ đều biểu lộ sự hưng phấn và còn có chút sợ hãi.

Hưng phấn là gϊếŧ chóc, sợ hãi cũng là gϊếŧ chóc.

Bọn họ cảm nhận được thứ gì đó đến từ gen cổ xưa đang rục rịch như muốn thức tỉnh trong cơ thể mình.

“Đại sư huynh, nhị sư tỷ, ta đi trước đây.”

Không có bất cứ dấu hiệu nào, Phương Thiên Nguyên cười nhẹ một tiếng. Thân thể hắn dâng lên luồng khí tức mờ mịt màu hoàng kim biến hóa thành một ảo ảnh người khổng lồ hoàng kim cao đến hai thước rưỡi bảo vệ hắn ở bên trong, làm hắn nổi bật lên như một vị thần giáng lâm.

Rồi sau đó, hắn đạp mạnh chân một cái làm núi đá dưới chân tan vỡ bắn ra tung tóe. Cơ thể hắn biến thành một tia chớp màu vàng bay thẳng lêи đỉиɦ núi.

Vân Ly Ca gắt một tiếng.

“Tiểu sư đệ, ngươi chơi xấu thật đó.”

Không đợi Cơ Vô Hà phản ứng kịp, tay phải của hắn lắc một cái, triệu hồi Táng Long Thương rồi cũng theo sát phía sau.

Cơ Vô Hà phản ứng chậm một chút, lúc kịp phản ứng thì hai người kia đã bay xa hơn mười dặm rồi.

Nhưng nàng không tức giận. Trái lại, nàng chỉ cười hai tiếng lạnh lùng.

“Ha hả, mấy người nam nhân các ngươi không biết xấu hổ như vậy sao? Hai đại móng heo.”

Trong khi chửi mắng người, Chân Hoàng Cửu Biến đã điên cuồng vận chuyển trong cơ thể nàng.

“Cheng!”

Một tiếng phượng gáy vang trời, sau lưng Cơ Vô Hà xuất hiện ảo ảnh một con phượng hoàng cao hơn năm mét.

Chỉ vừa nghĩ đến, nàng đã lao thằng về phía chân trời với tốc độ nhanh hơn hai người kia gấp mấy lần.