Chương 51: Đế binh

Tuy nhiên, hắn cũng không muốn buông tha dễ dàng như vậy, bèn uy hϊếp:

“Ta thừa nhận trận pháp ngươi bố trí lúc trước rất khá, lại có thể áp chế thực lực của cả Bạch Cốt Ma Tông ta. Nhưng đó cũng chỉ là áp chế nhất thời mà thôi. Muốn dùng một Đại trận sát phạt để tiêu diệt Bạch Cốt Ma Tông ta, ngươi không khỏi quá đề cao chính mình đấy chứ? Hôm nay chỉ cần có một người của Bạch Cốt Ma Tông ta thoát ra, báo chuyện này lên hoàng triều Đại Chu, ngươi cảm thấy ngươi có năng lực an ổn đến mấy năm?”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu.

“Đầu óc ngươi rất thông minh, phân tích rõ ràng rất nhiều chuyện. Tuy nhiên đáng tiếc là phương hướng ngươi phân tích là đúng, nhưng tầm nhìn của ngươi hơi hạn hẹp.”

Bạch Cốt Tông chủ nhướng mày, không rõ ý của Lục Tiêu Nhiên.

Lục Tiêu Nhiên cười nhẹ nói:

“Trận pháp bình thường quả thật khó làm được đến bước này, nhưng nếu là đại trận Đế giai cực phẩm thì sao?”

Đồng tử của Bạch Cốt Tông chủ co rút lại, một cảm giác ớn lạnh đột nhiên xông từ lòng bàn chân, chạy thẳng đến đỉnh đầu, làm cho hắn sởn tóc gáy.

“Đây là chuyện không có khả năng, sao ngươi có thể có đại trận sát phạt Đế giai cực phẩm được?”

Vừa dứt lời, một tia sét tím đột nhiên từ trên không giáng xuống, đánh ngay vào đại trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông .

Ầm!

Theo tiếng nổ này vang lên, đại trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông lập tức bị đánh thành tro bụi, chôn vùi trong sấm sét, ngay cả cơ hội phản ứng lại cũng không có.

Nhìn thấy cảnh này, người của Bạch Cốt Ma Tông hoàn toàn trợn tròn mắt.

Đó chính là đại trưởng lão Phản Hư cảnh đấy!

Phản Hư cảnh!

Thế mà ngay cả một tia sét cũng không chống đỡ được, trận pháp này quá nghịch thiên rồi?

Đế giai, chắc chắn là trận pháp Đế gia không thể nghi ngờ!

“Này... Thế này thì sao có thể đánh thắng được?”

“Trốn... Trốn mau!”

“Chạy mau!”

Đệ tử Bạch Cốt Ma Tông điên cuồng chạy trốn ra xung quanh, nhưng đã không còn kịp rồi, trong không trung có từng tia sét lôi đình màu tím đánh xuống, đệ tử nào bị tia sét đánh trúng thì đều lập tức hóa thành tro bụi, ngay cả cơ hội né tránh cũng không có.

Thấy cảnh tượng như vậy, Bạch Cốt Tông chủ hoàn toàn sụp đổ.

Đồng thời đầu óc hắn cũng mơ hồ nghĩ tới gì đó.

Vì sao Lục Tiêu Nhiên lại muốn đến Bạch Cốt Ma Tông diệt khẩu? Thậm chí là không tiếc giá đắt tạo trận pháp Đế giai cực phẩm?

Nhất định là trưởng lão Lâm Hiên phát hiện điều gì, vì không để lộ bí mật của mình, hắn thậm chí mạo hiểm tính mạng đi gϊếŧ Bạch Cốt Ma Tông của mình.

Nhưng gần đây Lâm Hiên trưởng lão chỉ nói tu vi của đệ tử ở Chỉ Thủy Phong rất cao.

Hắn biết rõ thực lực của đệ tử Thiên Ma Tông khẳng định cao hơn Bạch Cốt Ma Tông , nhưng không đến mức nghịch thiên như vậy.

Thế nhưng đệ tử Chỉ Thủy Phong lại nghịch thiên như thế.

Ngoài trận pháp áp chế mà Lục Tiêu Nhiên tạo ra, và trận pháp phòng ngự đưa cho bọn họ thì thứ bọn họ hơn cũng chỉ là công pháp trên Thánh giai cùng với binh khí Thiên giai thượng phẩm mà thôi, còn xa mới có khả năng đạt đến trình độ nghịch thiên như thế.

Ba người này, nếu không phải đoàn trưởng lão đứng đầu Bạch Cốt Ma Tông xuất chiến thì căn bản không bắt được.

Lời giải thích duy nhất chính là... rất có thể công pháp của bọn họ đã là Đế giai! Thế cho nên sức chiến đấu của bọn họ mới có thể vượt xa cảnh giới bình thường rất nhiều!

Nếu trước khi nhìn thấy Tử Tiêu Thần Lôi Trận, Bạch Cốt Tông chủ nhất định cảm thấy mình điên rồi.

Nhưng ngay cả đại trận sát phạt Đế giai cực phẩm cũng xuất hiện, có thêm công pháp Đế giai thì có gì kỳ lạ?

Trong giây phút ấy, Bạch Cốt Tông chủ cảm thấy thế giới quan của mình hoàn toàn sụp đổ.

Nếu biết trước là Chỉ Thủy Phong của Thiên Ma Tông có được cơ duyên bậc này, dù hắn có chết cũng sẽ không đắc tội Thiên Ma Tông!

Ầm!

Lúc này sấm sét càng ngày càng nhiều, lực công kích cũng càng ngày càng mạnh, lại thêm một vị trưởng lão ở bên cạnh ngã xuống, Bạch Cốt Tông chủ vô cùng khủng hoảng.

“Ngươi điên rồi à? Ta đã dùng đại trận hộ sơn giam Bạch Cốt Ma Tông vào không gian. Ngươi dùng loại đại trận sát phạt Đế giai cực phẩm, ba người các người cũng không xong, các ngươi cũng sẽ bị sét đánh chết.”

Lục Tiêu Nhiên lắc đầu:

“Đã nói tầm nhìn của ngươi hạn hẹp rồi!”

Trong mắt Bạch Cốt Tông chủ lại xuất hiện sự mờ mịt lần thứ hai.

Vẻ mặt Lục Tiêu Nhiên tự tin như thế, chắc chắn là có chuẩn bị ở phía sau.

Nhưng đại trận sát phạt mà công kích thì sẽ không phân biệt địch ta. Cho dù là người sáng tạo trận pháp, nhưng chỉ cần đứng trong trận pháp cũng sẽ bị phán định thành đối tượng công kích.

Chẳng lẽ Lục Tiêu Nhiêu vẫn còn trận pháp khác.

Vậy thứ đó ít nhất phải ngang bằng với trận pháp Đế giai, vì sao hắn không cảm nhận được hơi thở của công pháp Đế giai?

Ngoài thứ này, Lục Tiêu Nhiên muốn chống cự thì chỉ còn cách có được thực lực Đại Đế, không có thực lực Đại Đế là tuyệt đối không thể chống cự được.

Mấy người Vân Ly Ca không nhìn thấu tu vi của Lục Tiêu Nhiên nhưng Bạch Cốt Tông chủ lại mơ hồ nhìn được một ít, bởi vì lúc này, Lục Tiêu Nhiên đang dùng hết sức vận chuyển linh khí của mình.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng tu vi của Lục Tiêu Nhiên là Phá Vọng cảnh hậu kỳ, cụ thể ra sao thì hắn không nói chắc được, nhưng tuyệt đối không phải Kham Ly cảnh.

Tu vi này, hắn muốn chống lại trận pháp Đế giai cực phẩm thế nào?

Là cái gì?

Rốt cuộc là biện pháp gì?

Ngay lúc đầu óc hắn đang điên cuồng vận chuyển, bỗng nhiên Lục Tiêu Nhiên chậm rãi nâng tay phải lên.

Chân Hoàng Cửu Biến điên cuồng vận chuyển trong cơ thể hắn, tạo ra ảo ảnh Phượng hoàng càng mạnh gấp trăm lần Cô Vô Hà.

“Keng!

Ảo ảnh Phượng hoàng vừa ra, phượng minh cửu thiên có uy thế mạnh mẽ, rung trời động đất, đồng thời cũng hấp dẫn sự chú ý của Tử Tiêu Thần Lôi Đại Trận.

Trong lúc đó, vô số tia Tử Tiêu Thần Lôi điên cuồng đáng xuống đỉnh đầu Lục Tiêu Nhiên.

Mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Hết chương 51.