Chương 52: Kế lớn báo thù của Lý Đạo Nhiên

Tử Tiêu Thần Lôi quy mô lớn như thế, sợ là một kích cũng có thể đánh ba người như Lục Tiêu Nhiên thành tro bụi.

Nhưng!

Ngay lúc này, một dấu ấn hình vuông nhỏ bay ra khỏi lòng bàn tay phải của Lục Tiêu Nhiên.

Mặt trên có khắc hình mây bay và phượng hoàng. Theo động tác nâng tay của Lục Tiêu Nhiên, nó lập tức mở rộng, khí thế ngập trời, phượng hoàng ở trên như là có sự sống, bay nhảy giữa mây trời.

Ầm!

Mấy trăm tia sét của Tử Tiêu Thần Lôi Trận oanh tạc ở trên dấu ấn, thế nhưng tất cả lại giống như chìm vào đáy biển, lập tức biến mất không còn tung tích, ngay cả một gợn sóng cũng không có.

Dấu ấn nhỏ cũng hoàn toàn không có động tĩnh.

Trong chớp mắt, xung quanh trở nên yên tĩnh.

Thứ có thể chống lại công kích của đại trận Đế giai mà lông tóc không hao tổn gì, thậm chí còn không mảy may động đậy, binh khí này... là Đế binh đúng không?

“Đế... Đế binh?”

Bạch Cốt Tông chủ mở to mắt, đầu óc đã chết máy.

Lục Tiêu Nhiên lại còn có cả Đế binh!

Thế này thì hơi quá đáng rồi!

Quả thực là cầm đạn hạt nhân đi đánh một đám lưu dân đến cả ngựa cũng không có.

Có hai vị trưởng lão trực tiếp hộc máu, rõ ràng là tức chết!

Ba người Vân Ly Ca lại hóa đá ngay tại chỗ.

Đây là tùy tiện mà sư tôn nói?

Uổng công bọn họ cảm động rơi nước mắt, cảm thấy sư tôn lấy hết binh khí tốt nhất cho bọn họ, kết quả sư tôn để lại Đế binh cho chính mình dùng.

Con đường dài nhất trên thế giới này chính là đường mòn của sư tôn.

Bạch Cốt Tông chủ nhắm hai mắt, cười ha hả.

“Đυ.ng đến Chỉ Thủy Phong ngươi, Bạch Cốt Ma Tông ta thua không oan.”

Có được nhiều con bài chưa lật như vậy, còn tính kế tầng tầng lớp lớp, thận trọng từng bước chứ không ngốc nghếch đánh lên sơn môn, đừng nói là Bạch Cốt Ma Tông , có khi một vương phủ của Đại Chu cũng không thể bảo đảm bình yên vô sự dưới mưu kế này.

Hắn phục, thật sự bị đánh phục.

Ngay sau đó, ánh sáng sấm sét hoàn toàn bùng nổ, hàng vạn tia sấm sét rơi xuống, luyện hóa cả Bạch Cốt Ma Tông thành tro tàn. Khắp đất trời bị sấm sét chiếu sáng, ngay cả mặt trời vừa dâng lên ở phía đông cũng bị mũi nhọn này che lấp.



Bạch Cốt Ma Tông tuyên bố hủy diệt, dẫn tới vô số tông môn cường giả đổ xô đi điều tra tin tức.

Hai giờ sau, nó trở thành tin tức đứng đầu trong phạm vi ngàn dặm.

Mà giờ phút này, ba người Vân Ly Ca đang cong mông ghé vào trước ghế của sư tôn, uất ức ăn roi của sư tôn.

“Không nghe lời, quên hết những lời ngày thường ta vẫn dạy rồi đúng không?”

“Nói với các ngươi bao nhiêu lần rồi? Đánh thắng được thì đánh, đánh không thắng thì bỏ chạy. Các ngươi thì sao? Đánh không lại còn muốn lên, cho rằng mình là khí vận chi tử à? Mỗi người đều là tiểu cường đánh mãi không chết? Nếu các ngươi thật sự là khí vận chi tử thì đã không bị người ta làm mất mặt khi làm đang làm màu rồi lại chạy đến chỗ ta bái sư học nghệ.”

Trong lòng Lục Tiêu Nhiên thật tức giận.

May mắn, hắn đuổi tới đúng lúc vài vị trưởng lão Bạch Cốt Ma Tông ra tay, nếu không ba người họ dù không bị chết thì cũng trọng thương.

Chẳng qua chỉ muốn bọn họ đi rèn luyện một chút, kéo dài chút thời gian chứ không phải đi liều mạng với người ta.

Làm sao mà dạy mãi cũng không khá lên cơ chứ?

Ba người ngoan ngoãn nằm lên ghế dài để sư tôn quất roi.

Lục Tiêu Nhiên đánh Vân Ly Ca và Phương Thiên Nguyên mấy roi, cuối cùng mới đánh Cơ Vô Hà.

Nhưng khoan hãy nói, nam và nữ chính là không giống nhau.

Lúc đánh Vân Ly Ca và Phương Thiên Nguyên thì như đang quất vào tảng đá, cứng đơ.

Đến phiên Cơ Vô Hà thì như quất lên bóng cao su, roi nào rơi xuống cũng bị bắn ngược lại.

Điều này làm Lục Tiêu Nhiên không khỏi đánh thêm hai roi.

“Á!”

Cơ Vô Hà đau chảy cả nước mắt, không nhịn được kêu thảm một tiếng, lúc này Lục Tiêu Nhiên mới dừng lại.

Hắn vứt roi, tức giận nói:

“Hôm nay ba người các ngươi không được tu luyện, đều đi chép quy tắc của Chỉ Thủy Phong cho ta, chép mười nghìn lần. Nếu ai chép không đủ thì sau này không cần gọi ta là sư tôn nữa.”

Ba ngươi tủi thân nhìn Lục Tiêu Nhiên, cực kỳ giống trẻ nhỏ làm sai chuyện.

“Sư tôn, chúng ta thật sự biết sai rồi, sau này không dám... làm loạn nữa.”

“Thôi đi, vi sư ta lười nghe lời cam đoan, đó là thứ không đáng tin nhất. Tất cả đều đến thư phòng chép sách cho ta, chép không xong thì không được rời đi.”

Nói xong, Lục Tiêu Nhiên đưa cho mấy người một lọ đan dược.

“Đây là Dưỡng Nguyên đan dùng để chữa thương, một người ăn mấy viên trước, có thể chữa trị thương thế giúp các ngươi, đừng để lại mầm bệnh gì. Thật sự không chịu nổi các ngươi.”

Hắn lắc đầu, chắp hai tay sau lưng, dáng vẻ chỉ hận hẹn sắt không thành thép rồi cất bước rời khỏi phòng của mình.

Hắn cần phải quy hoạch lại trận pháp ở Chỉ Thủy Phong lần nữa.

Ba người Vân Ly Ca nhìn thấy đan dược thì trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp.

Lục Tiêu Nhiên đánh bọn họ, đó là nghiêm khắc với bọn họ, nhưng đánh bọn họ rồi lại không quên cho bọn họ đan dược chữa thương.

Sư tôn thật sự đặt bọn họ ở trong lòng.

“Ăn xong đan dược rồi đi chép sách!”

Vân Ly Ca là người đầu tiên nuốt đan dược, sau đó lập tức bắt đầu chép sách.

Người thứ hai là Cơ Vô Hà, thứ ba là Phương Thiên Nguyên, ba người không có ai chịu bỏ lại.

Lúc này, Lục Tiêu Nhiên đã đi đến chân núi Chỉ Thủy Phong, bắt đầu bố trí trận pháp.

“Lớp ngoài cùng dùng một tầng trận pháp thăm dò là được, một khi có người đến ta sẽ lập tức phát hiện. Dù sao phần lớn thời điểm, người đến Chỉ Thủy Phong đều là người của Thiên Ma Tông, những người khác chỉ chiếm phần rất nhỏ.”

“Tầng thứ hai dùng trận pháp công kích, cứ như vậy, nếu ta thăm dò biết được có người đến thì có thể lập tức thao tác công kích từ xa.”

Lần lượt bố trí xong hai tầng trận pháp, Lục Tiêu Nhiên mới xem như thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hắn còn có thứ quan trọng nhất, chính là Bát Quái Thiên Phong Trận có thể kích hoạt bất cứ lúc nào, đủ để đảm bảo sự an toàn cho Chỉ Thủy Phong.

Lúc trước vì đề phòng tông môn phát hiện thực lực của mình, hắn bèn đóng Bát Quái Phong Thiên Trận, nhưng lại bị người chui vào kẽ hở, bây giờ Lục Tiêu Nhiên cũng trở nên thần hồn nát thần tính, trông gà hóa quốc.

Hết chương 52.