Chương 53: Kế lớn báo thù của Lý Đạo Nhiên (2)

Hắn đều làm tất cả các trận pháp có thể khống chế từ xa, chỉ cần phát hiện có người là có thể kích hoạt lập tức bất cứ lúc nào, coi như một biện pháp bảo đảm an toàn.

Vừa mới làm xong, Lục Tiêu Nhiên đang xoa mồ hồi trên trán thì đã thấy có đệ tử đi đến chân núi gọi mình.

“Lục trưởng lão, Lục trưởng lão, tông chủ có lệnh, các vị trưởng lão tập hợp ở đại điện tông môn.”

“Ta đã biết.”

Lục Tiêu Nhiên đưa cho đối phương một lọ Tụ Khí đan nhỏ, dưới chân khẽ động, cơ thể lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Thật ra dù không có ai đến đây, hắn cũng mơ hồ đoán được có chuyện gì.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc là chuyện Bạch Cốt Ma Tông bị diệt.

Dù sao chuyện này rất lớn, Bạch Cốt Ma Tông lại ở gần Thiên Ma Tông, Thiên Ma Tông không có khả năng không quan tâm.

Chẳng mấy chốc hắn đã đi đến đại điện tông môn, vừa mới đi đến cửa đại điện, Lục Tiêu Nhiên đã nhìn thấy Lý Đạo Nhiên, người này mới đi rèn sắt vài ngày mà làn da đã đen hơn không ít, giống như phơi nắng ngoài bãi biển hơn nửa năm, phía dưới cổ có một đường ranh giới đen trắng rõ ràng.

“Tiêu Nhiên, hu hu hu... cuối cùng ta cũng nhìn thấy ngươi.”

“Ngất! Sao ngươi lại biến thành thế này?”

Lục Tiêu Nhiên kinh ngạc hỏi.

Lý Đạo Nhiên bi thương nói:

“Ngươi còn nói nữa, chuyện xem mắt của trưởng lão Hoàng Ngưu bị phá hủy, hắn trút hết lửa giận lên người ta. Hay thật, tên khốn đó, hắn thao luyện ta không biết ngày đêm, ép ta không ngừng làm việc liên tiếp vài ngày, suýt nữa làm ta mệt chết rồi.”

“Ha... Vậy sao ngươi lại ra được?”

“Nghe nói Bạch Cốt Ma Tông xảy ra chuyện lớn, tông môn xóa bỏ hết trừng phạt của tất cả trưởng lão, tập kết đến đại điện tông môn thảo luận. Trước mắt người bị xử phạt chỉ có mình ta, ta bèn thuận thế hủy bỏ hình phạt.”

“A... Rất tốt.”

“Tốt cái gì mà tốt? Làn da mềm mại của ta đều đã một đi không quay trở lại. Tiêu Nhiên, ngươi có nhiều phương pháp, nghĩ giúp ta một cách đi, thù này ta không báo thì thề sẽ không làm người.”

Lý Đạo Nhiên nắm tay, cắn chặt răng, lửa giận trong mắt sắp phun cả ra ngoài.

Lục Tiêu Nhiên sờ mũi.

“Chuyện này à, ta thật sự không có cách nào cả. Dù sao ngươi cũng biết tu vi của Hoàng Ngưu trưởng lão đã lên đến Linh cảnh thập trọng rồi, lợi hại hơn cả hai ta, muốn đánh hắn cũng không đánh được. Trừ phi tìm một người lợi lại hơn hắn thì còn có khả năng giúp ngươi dạy bảo hắn một phen.”

“Lợi hại hơn trưởng lão Hoàng Ngưu, còn có thể giúp ta dạy bảo hắn?”

Lý Đạo Nhiên cúi đầu, suy tư một lát, đột nhiên đôi mắt hắn sáng ngời, lập tức giơ ngón tay cái lên với Lục Tiêu Nhiên:

“Cao! Thật sự là cao! Quả nhiên không hổ là Tiêu Nhiên, đầu óc tốt. Nghĩ một cái là có ngay kế mượn đao gϊếŧ người. Ta có cách, khà khà khà...”

“Ngươi có cách gì?”

Lục Tiêu Nhiên hơi tò mò, Lý Đạo Nhiên chắp tay sau lưng, vẻ mặt âm hiểm cười nói:

“Thiên cơ không thể tiết lộ. Tuy nhiên ngươi cứ chờ tin tức tốt của ta đi. Ha ha ha ha... Lần này nếu ta không cho lão già tồi tệ Hoàng Ngưu này hưởng thụ chuyện ‘tốt đẹp nhất’ trong cuộc đời thì ta sẽ cùng họ với hắn.”

Nói xong, Lý Đạo Nhiên cất bước đi vào đại điện.

Lục Tiêu Nhiên lắc đầu.

“Không biết người này lên cơn thần kinh gì, có điều ta đoán khả năng không phải chuyện gì tốt. Chỉ mong hắn không cần vác đá nện chân mình.”

Nói xong hắn cũng đi vào trong.

Trong đại điện, không khí nghiêm túc vô cùng, tuy rằng vô cùng yên tĩnh nhưng trong đám đông vẫn không ít trưởng lão nhỏ giọng truyền âm, biểu cảm trên mặt lại muôn màu muôn vẻ, nhưng phần lớn đều rất nghiêm trọng.

Đợi đến khi Lục Tiêu Nhiên đi vào, tông chủ lập tức lên tiếng:

“Tiêu Nhiên đến rồi, vậy mau ngồi đi.”

“Được, đa tạ tông chủ.”

Từ sau khi trở thành thành viên của đoàn trưởng lão, có thêm một ưu đãi chính là có được chỗ ngồi của riêng mình ở đại điện chứ không cần đứng như những trưởng lão khác.

Sau khi Lục Tiêu Nhiên ngồi xuống, tông chủ mới mở miệng.

“Nói vậy hẳn các vị cũng đã biết lý do triệu tập các vị đến đây rồi phải không?”

Rất nhiều vị trưởng lão đều liên tục gật đầu.

Tông chủ nói tiếp:

“Trong một đêm, Bạch Cốt Ma Tông đã bị diệt, không một đệ tử nào trốn thoát được. Thậm chí cả một ngọn núi cũng bị người ta san bằng.”

Vừa dứt lời thì trong đại điện lập tức phát ra những tiếng than sợ hãi không ngớt.

Bởi vì không phải tất cả trưởng lão đều biết chuyện này.

Mà những người đã biết chuyện rồi, giờ nghe thêm lần nữa vẫn cảm thấy rung động đến lạnh sống lưng như cũ.

Sau một lát, tông chủ gõ lên tay ghế, mọi người dần dần im lặng, tông chủ lại nói tiếp:

“Liên quan đến chuyện này, trước mắt đã khiến nhiều tông môn khϊếp sợ. Dù sao có thể hủy diệt Bạch Cốt Ma Tông trong một đêm, không một tông môn nào quanh đây làm được. Trừ khi là những tông môn hàng đầu Đại Chu. Nhưng nếu có tông môn nào điều động người quy mô lớn thì những tông môn chúng ta không thể không nhận ra được.”

“Vậy nên ta và mấy vị tông chủ tông môn đã tiến hành suy đoán, rằng rất có khả năng Bạch Cốt Ma Tông đã đắc tội với một vị đại năng. Người này có sức mạnh ngập trời, ít nhất cũng là cường giả trên Kham Ly cảnh!”

“Ôi!”

Mọi người đều không nhịn được mà hít một hơi thật sâu.

Trong khu vực này lại xuất hiện một vị cường giả Kham Ly cảnh, vậy thì có khác nào một tồn tại đi nghênh ngang?

Phải biết rằng trong mấy tông môn quanh đây, người có tu vi mạnh nhất chính là trưởng lão Thái Thượng của Kháo Sơn tông bên cạnh, Dương Nhân Kiệt, Phá Vọng cảnh ngũ trọng.

Trong nháy mắt, mọi người đều bàng hoàng, rất sợ có một ngày mình sẽ đυ.ng phải vị đại lão tuyệt thế kia rồi tự chôn vùi bản thân.

Khắp đại điện chỉ có mình Lục Tiêu Nhiên là mặt không đổi sắc vì đã biết chân tướng của sự việc.

“Xét theo tình hình bây giờ nên tại đây ta muốn nói đôi lời. Trong khoảng thời gian này cả trưởng lão lẫn đệ tử của Thiên Ma Tông chúng ta không nên xảy ra xích mích với bất kỳ ai. Nếu xảy ra mâu thuẫn thì tự bản thân ngươi hoàn toàn chịu trách nhiệm, dù cho ngươi bị ngàn đao bầm thây thì Thiên Ma Tông ta cũng sẽ không ra tay giúp đỡ.”

Hết chương 53.