Chương 65: Hắc điếm

Mấy năm nay, rất nhiều lần xuất hiện những chuyện như vậy, mỗi lần đều rất chuẩn, vì thế, Lục Tiêu Nhiên cảm thấy, mình không thể tùy tiện đi vào quán trọ này.

Hắn vỗ nhẹ bả vai của tông chủ, rồi nói:

“Tông chủ, ta nghi ngờ quán trọ này có vấn đề. Hay là, chúng ta đến quán khác thì hơn.”

“Hả? Có vấn đề gì?”

Lục Tiêu Nhiên lắc lắc đầu.

“Ta cũng không nói rõ được, chính là cảm giác không được tốt.”

“Vậy… cũng được.”

Bây giờ Lục Tiêu Nhiên chính là người nổi tiếng của Thiên Ma Tông, lời hắn nói, tông chủ vẫn phải sẵn lòng nghe một chút.

Có điều, ngay lúc mấy người này chuẩn bị đổi quán trọ, một đám người khác, cũng tới quán trọ này.

Nhìn thấy mấy người muốn đi, lúc này nhịn không được mà mở miệng, với vẻ quái gở chế giễu nói:

“Ôi, đây không phải là bằng hữu của Thiên Ma Tông sao? Tới cũng tới rồi, sao lại không đi vào thế? Đây là quán trọ tốt nhất thị trấn nhỏ này đấy! Chắc là không ở nỗi chứ gì?”

Đột nhiên bước chân mọi người dừng lại, quay đầu nhìn lướt qua, sắc mặt tông chủ lạnh lùng nói rằng:

“Ngô Phong Vân, không ngờ rằng, Thiên Kiếm Môn các ngươi cũng tới.”

Ngô Phong Vân khẽ vuốt chòm râu, mỉm cười.

“Đấy là chắc chắn rồi, Huyền Vũ Chân Tông kêu gọi, Thiên Kiếm Môn ta làm sao dám xem nhẹ thể diện của bọn họ? Có điều phải nói lại, Trần huynh, ngươi đến cũng đến rồi, sao lại muốn đi? Chắc không phải vì không có tiền đấy chứ?”

Mặt tông chủ tối sầm lại.

“Ngươi mới không có tiền, cả nhà ngươi đều không có tiền. Đi, chúng ta đi vào, mở phòng tốt nhất.”

Dứt lời, tông chủ trực tiếp sải bước lớn bước vào trong.

Lục Tiêu Nhiên không khỏi cảm thấy bối rối, hắn kéo ống tay áo của đại trưởng lão, nói:

“Đại trưởng lão, sao tông chủ lại phản ứng mạnh như vậy chứ? Hắn với Thiên Kiếm Môn, có phải là có thù oán gì không?”

Ánh mắt đại trưởng lão lạnh như băng.

“Tiêu Nhiên, ngươi sai rồi, không phải tông chủ có thù oán với Thiên Kiếm môn, mà là cả Thiên Ma tông chúng ta, có thù oán với Thiên Kiếm môn.”

“Xùy! Không phải chứ? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua?”

Lục Tiêu Nhiên khá kinh ngạc.

Đại trưởng lão thở dài một hơi.

“Những chuyện này đều là chuyện cũ, những chuyện này với đám vãn sinh hậu bối các ngươi, đương nhiên là không thể rõ ràng rồi.”

“Nhớ năm đó, lão tổ Thiên Ma tông của chúng ta, và lão tổ Thiên Kiếm môn, đã từng là một đôi bạn thân hình bóng không rời, hai người ngủ thì cùng ngủ, nằm thì cùng giường. Mỗi ngày nghe tiếng gà tập võ, cùng nhau tu luyện.”

“Sau đó, sau khi hai người tu luyện đến Đại Thành, chuẩn bị thành lập hai môn phái. Lão tổ Thiên Ma tông của chúng ta, trình độ văn hóa cao hơn lão tổ Thiên Kiếm tông, rất nhanh đã nghĩ xong tên, lấy là Thiên Kiếm tông.”

“Không ngờ rằng, lão tổ Thiên Kiếm môn, hết sức bỉ ổi, vậy mà cả đêm chạy tới hoàng thành, cướp trước việc ghi danh tên tông môn, là Thiên Kiếm môn!”

“Ngươi cũng biết, quy củ của hoàng triều Đại Chu ta, tên gọi của tông môn, không được trùng nhau, cũng không được gần giống nhau. Cho nên, lão tổ Thiên Ma tông của chúng ta, không có cách nào dùng được cái tên Thiên Kiếm tông này.”

“Từ đó về sau, hai nhà được thế như nước với lửa.”

“Lão tổ lại lưu lại tổ huấn, Thiên Ma tông ta, và Thiên Kiếm môn, đời đời kiếp kiếp, không đội trời chung!”

Lục Tiêu Nhiên: “...”

“Không ngờ rằng, Thiên Kiếm tông ta, à không, Thiên Ma tông, và Thiên Kiếm môn, lại có chuyện xa xôi như vậy.”

Đại trưởng lão không kiềm được âm thầm thương cảm.

“Ôi! Chỉ trách Lão tổ của Thiên Ma tông chúng ta, người quá hiền lành, quá dễ dàng tin tưởng người khác, lúc đấy mới để cho cái tên khốn nạn của Thiên Kiếm môn đó được hời. Nếu không, Thiên Kiếm tên hay như vậy, làm sao có thể bị bọn họ chiếm được?”

Khóe miệng của Lục Tiêu Nhiên nhếch lên, trong đời người, lần đầu tiên, hắn cảm giác chỉ số thông minh của mình bị làm nhục.

Chẳng lẽ là trình độ văn hóa của hắn quá thấp? Cho nên không cách nào lĩnh hội, hai chữ “Thiên kiếm”, cao cấp ở chỗ nào ?

Chưởng giáo bên kia, rất nhanh đã đặt xong phòng, đều là căn phòng tốt nhất.

Việc đã đến nước này, Lục Tiêu Nhiên không thể làm gì hơn, cũng chỉ có thể coi như không có gì.

Nhưng mà, hắn cũng không phải là người ngu, việc trước tiên khi tiến vào phòng, hắn kiểm tra cẩn thận một lượt các đồ vật trong phòng, sau khi nhiều lần xác nhận, không có tồn tại các loại trận pháp gì, bản thân lại bố trí bảy tám trận pháp phòng ngự, lúc này mới bắt đầu ngồi xếp bằng xuống, tiếp tục tu luyện Chiến Thần Quyết.

Chỉ cần tu luyện Chiến Thần Quyết tới đại viên mãn, sau này mỗi lần tu luyện, có thể đồng thời tu luyện ba loại công pháp, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng lên gấp bội.

Cứ tu luyện kéo dài một mạch đến buổi tối, ngoài cửa có người gõ cửa.

“Lục trưởng lão, tông chủ mời ngươi xuống ăn cơm.”

Lục Tiêu Nhiên từ trong suy nghĩ thanh tĩnh tỉnh lại, trả lời một tiếng.

“Biết rồi, ta sẽ xuống ngay đây.”

Chờ tới khi hắn xuống đến phía dưới thì bất ngờ phát hiện, hai nhóm người đã gọi xong món ăn rồi.

Nhưng khoa trương là ở chỗ, hai môn phái lại gọi cho mỗi người một bàn.

Không sai, chính là mỗi một người, gọi một bàn đầy thức ăn.

Thiên Ma tông chiếm cứ bên trái, Thiên Kiếm môn chiếm cứ bên phải.

Tựa như đang đối đầu nhau.

Những môn phái khác hay là lữ khách, cũng không dám đắc tội Thiên Ma tông hay Thiên Kiếm môn, cũng chỉ có thể đứng nhìn ở xó xỉnh, giận mà không dám nói gì.

Trên mặt Lục Tiêu Nhiên, viết đầy hai chữ cạn ngôn, nhưng cũng chỉ nhắm mắt đi xuống.

“Tông chủ.”

Tông chủ gật đầu một cái, chỉ vào bàn bên cạnh hắn.

“Tiêu Nhiên, ngươi ngồi ở chỗ này đi.”

“ Vâng.”

Lục Tiêu Nhiên ngồi vào bàn của mình, tông chủ chợt cười lạnh một tiếng, nói một cách quái gởi:

“Thiên Ma tông bọn ta, thiếu cái gì thì thiếu, chỉ là không thiếu người, cũng không thiếu tiền. Hành tẩu giang hồ, ăn một bữa cơm, phải mỗi người một bàn, mới có thể thoải mái mà ăn.”

Môn chủ dẫn đầu Thiên Kiếm môn bên kia, cũng giống hừ nhẹ như vậy một tiếng.

“Có ai nói không phải sao? Nhưng mà, Thiên Kiếm môn bọn ta, thường xuyên ra ngoài thăm những tông môn khác, sắp xếp thế này, đã coi như là nhiều rồi. Cũng không giống như một số tông môn nào đó, một năm từ đầu đến cuối, chỉ xuất hiện một lần, gọi một người một bàn, còn phải đặc biệt rêu rao một tiếng, khoe khoang. Ôi chao, cái này cũng không có gì khác bọn nhà giàu mới nổi cả.”

Tông chủ Thiên Ma, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Hết chương 65.