Chương 79: Tra hỏi hắn

Vị Lê trưởng lão kia vừa mở miệng, mấy bóng người đồng thời biến thành tàn ảnh, áp sát sau lưng Lục Tiêu Nhiên.

Tốc độ của bọn họ đều đã đạt đến giới hạn cao nhất, Lục Tiêu Nhiên tất nhiên là không có cơ hội tránh né.

Thế nhưng!

Ngay khi bọn họ cho rằng mình có thể giải quyết dễ như trở bàn tay, khi bọn họ chuẩn bị bắt được Lục Tiêu Nhiên, Lục Tiêu Nhiên im lặng quay đầu lại.

Toàn thân hắn không hề động đậy, chỉ là ngoái đầu lại nhìn, con ngươi tối đen như mực, trừng mắt nhìn chằm chằm mấy người.

Mấy người đang tiến lên bị Lục Tiêu Nhiên nhìn như vậy thì con ngươi trong nháy mắt co rụt lại, lông tơ toàn thân dựng đứng hết lên.

Lục Tiêu Nhiên vậy mà biết bọn họ ở phía sau?

Làm thế nào mà hắn biết được?

Hắn rõ ràng không có nhìn về phía sau mà?

Không đúng, bây giờ không phải lúc nghĩ chuyện này, người này chắc chắn không tầm thường, mau bỏ đi!

Đây là ý nghĩ duy nhất còn sót lại trong đầu Lê trưởng lão.

Thế nhưng ngay khi hắn chuẩn bị gọi đám thuộc hạ nhanh chóng rút lui thì có một luồng sức mạnh áp chế hắn, không cho hắn phản kháng.

Ngay sau đó, đột nhiên có vài tiếng nổ truyền đến hai bên tai hắn.

Bùm bùm bùm…

Lê trưởng lão sợ tới mức gần như hồn phi phách tán, hồn vía đều bay hết lên mây, hắn sợ đến mức tiểu cả ra quần.

Đây là vị thần tiên nào vậy?

Thoạt nhìn tuổi tác của người này, còn chưa đến bốn mươi tuổi mà?

Thực lực này, có khi còn có thể vượt qua vài vị cấp cao nhất của Ma tông.

Không đợi hắn suy nghĩ rõ ràng, một bàn tay của Lục Tiêu Nhiên đã duỗi đến gần, nắm lấy cổ áo hắn, lôi hắn vào trận pháp mà chính hắn bày ra trước đó.

Phù phù.

Lục Tiêu Nhiên vứt hắn trên mặt đất, giống như vứt bỏ một cái đầu cá ướp muối.

Hắn không sợ đối phương bỏ chạy bởi vì dưới sự khống chế của hắn, đối phương ngay cả linh khí cũng không thể sử dụng được.

Đây chính là cao thủ đàn áp phế vật!

“Ma môn các ngươi tại sao lại xuất hiện ở Huyền Vũ Chân tông?”

Lê trưởng lão mặc dù đầu đã đổ đầy mồ hôi nhưng vẫn cắn răng nói:

“Việc đã đến nước này, còn gì để nói nữa chứ? Ngươi gϊếŧ ta đi.”

“Vẫn còn cứng miệng.”

Lục Tiêu Nhiên đương nhiên sẽ không gϊếŧ hắn, lỡ như Ma môn có kế hoạch lớn gì, hắn mà không biết thì chẳng phải sẽ rất phiền sao?

Trong lúc suy nghĩ, Lục Tiêu Nhiên sử dụng linh khí, làm nổ tung một cánh tay của đối phương.

“Aaaaaaa!”

Lê trưởng lão hét lên một tiếng, trên trán chảy ra từng giọt mồ hôi, sắc mặt tái nhợt hẳn đi.

“Nói hay không?”

“Ngươi gϊếŧ ta đi!”

Lê trưởng lão cắn răng gào lên, Lục Tiêu Nhiên cũng không sốt ruột, lại làm nổ nốt một cánh tay còn lại của hắn.

“Aaaaaaa!”

Lê trưởng lão lại hét lên một tiếng, cắn răng nói:

“Ta chỉ có hai cái tay hai cái chân, ngươi có thể hành hạ ta được bao lâu đây? Cho dù ta bị ngươi tra tấn đến chết đi sống lại, hồn phi phách tán, ta cũng sẽ không nói cho ngươi kế hoạch của Thánh Tông! Ngươi cũng không cần tốn công phí sức tra tấn ta làm gì, gϊếŧ ta cho nhanh!”

Lục Tiêu Nhiên không trả lời hắn, hắn vận hành Thanh Đế Trường Sinh Quyết, sau lưng hiện lên một đế ảnh màu xanh, ánh sáng màu xanh biếc chiếu rọi lên người của Lê trưởng lão, ngay lập tức trong lúc đó, cánh tay của hắn mọc lại ra.

“Cái gì!”

Lê trưởng lão mở to hai mắt nhìn, trong thâm tâm đã vô cùng khϊếp sợ rồi.

Người này, hắn rốt cuộc là ai? Biện pháp này quả thực là nghịch thiên!

Nhưng mà không đợi hắn suy nghĩ kĩ càng, Lục Tiêu Nhiên trong chớp mắt lại làm nổ tung hai cánh tay hắn, sau đó lại sử dụng Thanh Đế Trường Sinh Quyết để chữa trị, sau đó lại làm nổ tiếp… Cứ như thế lặp đi lặp lại chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, thế nhưng điều đó lại làm cho Lê trưởng lão trải nghiệm mấy chục lần đau đớn đến tê tâm phế liệt.

Lê trưởng lão không chịu được nữa.

“Ta đầu hàng! Ta đầu hàng!”

Lục Tiêu Nhiên đảo đảo mắt.

“Không phải ngươi nói là sẽ không nói gì sao?”

Khuôn mặt già nua của Lê trưởng lão đỏ lên, hắn đúng là không muốn đầu hàng, nhưng mà ai biết là ngươi biếи ŧɦái như thế chứ? Thủ đoạn của người này, chắc chắn trên đời này sẽ không ai có thể chống trả lại được.

Hắn không đơn giản nghiền đối phương thành tro mà liên tục lặp đi lặp lại cách tra tấn đó, hơn nữa mỗi một lần lại càng đau đớn hơn, tinh thần của lão hoàn toàn không thể chịu nổi nữa.

“Bọn ta đến đây vì muốn lẻn vào pháp sư trận pháp, thâm nhập vào trấn ma tháp của Huyền Vũ Chân tông, phá hỏng trận pháp, sau đó thả ma tôn của bọn ta ra.”

“Phá hỏng trận pháp của Huyền Vũ Chân tông? Chỉ bằng mấy người các ngươi?”

“Không không không, mấy người bọn ta đương nhiên không làm được, nhưng mà bọn ta mang trận pháp thánh giai đến, bên trong nó chứa trận pháp mà Thánh Tông bọn ta đã dày công nghiên cứu, Ma Tâm Tam trọng trận. Chỉ cần mang trận pháp thánh giai đặt vào vào trấn ma tháp phía trên, đại sư của Thánh Tông bọn ta sẽ điều khiển nó, mở trận pháp ra, giúp ma tôn thoát ra ngoài.”

“Đồ đâu?”

“Ở đây.”

Lê trưởng lão lập tức lấy túi trữ vật ra giao cho Lục Tiêu Nhiên.

Người này thật đáng sợ, hắn so với mấy kẻ tà đạo của Ma môn còn biếи ŧɦái hơn, Lê trưởng lão thật sự không dám đυ.ng đến hắn.

Lục Tiêu Nhiên nhận lấy trận pháp, cũng không thèm nhìn Lê trưởng lão, tâm niệm vừa động, trực tiếp làm nổ tung hắn thành trăm mảnh, cho hắn đi tìm mấy tên thuộc hạ của mình ôn chuyện.

Sau đó, hắn sử dụng tâm niệm lần thứ hai, trận pháp bí mật trong ngõ nhỏ bị chuyển thành trận pháp chính đạo không có tà khí, thậm chí còn mạnh lên gấp mấy lần, ngay cả Kham Ly cảnh cũng không thể nhìn ra.

Sau đó Lục Tiêu Nhiên mới bắt đầu nghiên cứu trận pháp này.

Hết chương 79.