Chương 81: Đế Huyết Đan

“Không!”

“Chết tiệt! Là kẻ nào? Lão phu nhất định phải cho hắn nếm mùi thiên đao vạn quả, lột da rút gân! Lão phu phải nghiền hắn thành tro!”

Tiếng kêu thảm thiết hòa cùng tiếng nổ mạnh, vang vọng khắp núi mãi mới dừng lại. Những tảng đá trên sườn núi vẫn không ngừng lăn xuống, ầm ầm nổ tung.

Nhìn lại cả Ma Môn, đám trưởng lão mặc dù không chết nhiều nhưng đa số đều bị thương, có vài người còn bị thương rất nặng.

Ngay lúc này bỗng nhiên có một tiếng cười nhạo truyền ra từ bên trong Truyền Tống Trận:

“Một đám Ma Môn không biết điều, gây hại khắp nơi, vốn chính là nghịch thiên! Các ngươi lại còn muốn cứu Ma Tôn của các ngươi sao? Quả thật là nằm mơ giữa ban ngày!”

Giọng nói cuồn cuộn như sấm chớp, quanh quẩn vang vọng trong sơn cốc khiến cho đám cao thủ Ma Môn nổi giận, trên trán nổi gân xanh, lửa giận ngập trời!

“Tên khốn! Rốt cuộc ngươi là ai? Có gan thì nói tên ra đây, đừng có lén lút giở trò sau lưng, giả bộ là chính phái!”

“Ha ha... Sao nào? Các ngươi muốn trả thù sao?”

“Ngươi sợ sao?”

“Sợ? Ta sẽ không đối phó với đám ngốc các ngươi. Lũ ngu xuẩn kia nghe cho rõ đây!”

“Ông đây đi không thay tên, ngồi không đổi họ. Tiêu Bắc, Tiêu đại sư ở Giang Thành chính là ta!”

“Tiêu Bắc?”

“Không sai! Tiện thể nói cho các ngươi một câu, ta đã đạt quán quân đại hội trận pháp. Vài ngày nữa ta sẽ dẫn dắt các pháp sư trận pháp trong thiên hạ đúc lại Phong Ma Đại Trận trong Trấn Ma Tháp. Các ngươi nên sớm co đầu rụt cổ lại đi, tránh cho bị nhân sĩ chính đạo bọn ta tiêu diệt!”

“Ngươi! Tiêu Bắc, Ma Môn thánh tông bọn ta không có thù oán với ngươi, tại sao ngươi phải đối xử với bọn ta như vậy?”

Bên kia trận pháp thoáng trầm mặc, rồi chợt vang lên một tiếng cười khẽ.

“Ha ha... Tiêu Bắc ta cả đời hành sự, không cần phải giải thích với ai.”

Nói xong, ánh sáng trong Truyền Tống Trận dần dần phai nhạt. Đây là do đối phương đã đóng cửa Truyền Tống Trận đầu bên kia, hoàn toàn không thèm đếm xỉa gì tới bọn họ.

“Tiêu Bắc! Đồ súc sinh! Ma Môn thánh tông bọn ta thề không đội trời chung với ngươi!”

“Truyền lệnh xuống, tất cả đội ngũ đã ra ngoài ngăn chặn đội ngũ của Đại Chu Tông Môn không cần phải quay về. Toàn bộ đều đi tru sát tên Tiêu Bắc kia cho ta!”

“Nhất định phải nghiền xương hắn thành tro, khiến cho hắn phải hồn phi phách tán!”

“Vâng!”

...

Ở bên này, sau khi thực hiện xong chiêu mượn đao gϊếŧ người, Lục Tiêu Nhiên liền bắt tay vào phá hủy trận pháp, tiện tay cất trận pháp vào trong túi trữ vật.

Mặc dù hắn không để ý lắm, nhưng mà gỗ dù sao cũng là vật liệu dùng để chế tạo binh khí thánh giai, có thể đem về cho mấy tên đồ đệ bảo bối.

Sau đó hắn quay về doanh địa, bắt đầu chuẩn bị để đối phó Tiêu Bắc.

Thực lực hiện tại của Tiêu Bắc là ở Sơn Hải cảnh Thập trọng đại viên mãn, chỉ thiếu một bước nữa là đạt tới Luyện Thần cảnh.

Với tu vi này, cho dù là Phương Thiên Nguyên, đệ tử có thực lực cao nhất của mình cũng không đạt tới được.

Hắn vừa nhìn lướt qua, Phương Thiên Nguyên bây giờ đã là Sơn Hải cảnh Ngũ trọng, mà Cơ Vô Hà đã đột phá Sơn Hải cảnh Nhị trọng, sắp đạt tới Tam trọng.

Tu vi của Vân Ly Ca cũng vừa mới đột phá Sơn Hải cảnh Nhất trọng.

Hơn nữa, tên kia chính là kẻ thù diệt tộc của Vân Ly Ca, chuyện này nhất định phải để Vân Ly Ca làm chủ.

Nếu không để cho hắn ra trận thì oán hận trong lòng hắn không thể giải trừ, đối với tu luyện sau này khó tránh được tâm ma.

Như thế rất không tốt. Lục Tiêu Nhiên còn muốn trông cậy vào hắn tu luyện mấy chục ngàn năm, giúp bản thân tích lũy thật nhiều giá trị kinh nghiệm.

Phải làm sao để tăng tu vi của Ly Ca lên cả một cảnh giới đây?

Tư chất của hắn là kém nhất trong ba người. Mặc dù đều là tư thế của Đại đế, nhưng mà cũng có phân chia cấp bậc. Hơn nữa tư thế Đại đế cũng không phải là Đại đế chân chính.

Không thể tu luyện tốt thì không có gì khác so với một người bình thường.

Lục Tiêu Nhiên day day huyệt Thái Dương, cảm thấy đau đầu.

Lúc này, hắn tiện tay nhận lấy mấy túi quà do mấy người thăng cấp tạo ra.

Đầu tiên là mở mấy túi quà nhỏ trước.

Tu di bàn, thánh giai trung phẩm x1.

Càn nguyên đan, thiên giai cực phẩm x1000.

Tử kim khóa long giáp, thánh giai thượng phẩm x1.

Liệt hải chưởng, thánh giai hạ phẩm x1.

Mấy túi quà nhỏ đều không khác biệt lắm. Sau đó Lục Tiêu Nhiên mở túi quà lớn ra.

Đế huyết đan, đan dược đế giai cực phẩm x10.

“Con mẹ nó, đan dược đế giai! Cực phẩm nha!”

Đây là lần đầu tiên Lục Tiêu Nhiên mở ra được đan dược đế giai.

Nên biết là đan dược đế giai gần như đã thoát khỏi thế tục rồi.

Cho dù là ở thời kỳ viễn cổ, có rất nhiều Đại đế, nhưng không phải ai cũng có thể dễ dàng luyện chế ra được đan dược đế giai.

Còn hiện tại, Đại đế rất thưa thớt chứ đừng nói gì đến đế đan.

Bây giờ ở Đại Chu, ngươi có thể tìm được một viên thánh đan đã có thể coi như là phúc ba đời rồi.

Ngược lại đan dược thiên giai lại có không ít. Nhưng khoảng cách giữa thiên giai và thánh giai lại có một vực ngăn cách không thể nào vượt qua được. Huống hồ lần này Lục Tiêu Nhiên lại nhận được đan dược đế giai cực phẩm.

Hắn liền nhanh chóng tìm hiểu công hiệu của Đế Huyết Đan.

Đế Huyết Đan, điều chế từ máu của Đại đế. Trong mỗi viên đan dược đều ẩn chứa một nguồn năng lượng thuần khiết, cường đại. Nó có thể giúp cho người có tu vi dưới Đế Cảnh nhanh chóng tăng lên tu vi, tu vi càng thấp thì tăng càng nhanh. Nó không hề có tác dụng phụ, nhưng mỗi người chỉ có thể dùng một lần duy nhất.

Đan dược bình thường có thể làm tổn thương kinh mạch, hoặc là khiến cho người tu luyện quá mức ỷ lại vào nó mà không vững căn cơ, tích lũy trong cơ thể ngày càng nhiều sinh ra trạng thái bất ổn.

Đế Huyết Đan lại hoàn toàn không cần phải lo lắng về những điều này.

Nó được luyện chế từ tinh huyết của những người tu luyện đến Đại đế mà thành.

Hết chương 81.