Chương 57: Một Tống chưởng quầy thông minh

Nếu không, cây Tử Kim Chùy sấm sét đó còn không phải của mình sao?

Nghĩ đến đây, những người có duyên xung quanh đều đấm ngực dậm chân.

Ở trong lòng âm thầm thề lần sau nhất định phải tốt hơn nữa.

Phấn đấu nịnh nọt tiên sư đến mức sảng khoái nhất!

...

Người có duyên Ất thấy vẻ mặt khϊếp sợ và say mê nhìn chăm chú vào Tử Kim Chùy của Tống chưởng quầy, tròng mắt khẽ nhúc nhích, đồng thời đi vòng qua bên người Tống chưởng quầy.

"Tống chưởng quầy, ngươi quyết định cất pháp khí cho bản thân mình sao?"

Tống chưởng quầy phục hồi tinh thần, như có điều suy nghĩ nói: "Cám ơn ngươi đã nhắc nhở, lão hủ hiểu rồi."

"Lão hủ sẽ đi tìm các đạo sĩ để tiến hành thủ tục gia nhập Tiên Sư giáo."

"Giá trị cây Tử Kim Chùy này đương nhiên cũng sẽ chia phân nửa cho Ngạo Thiên tiên sư."

Nét mặt người có duyên Ất tỏ vẻ bội phục, không hổ danh Tống chưởng quầy!

Mấy ngày nay hắn ta trước sau vội vàng thuyết phục những người có duyên chia cho tiên sư 5 phần lời.

Nhưng từng người có duyên đều phải nói mãi một hồi, cẩn thận liệt kê lợi ích và tác hại mới chịu bỏ ra được.

Duy nhất Tống chưởng quầy là khác, hắn ta mới chỉ điểm một câu mà ông ta đã lĩnh ngộ tất cả trong nháy mắt.

Chẳng trách người ta là chưởng quầy, tình thương này trong vài giây có thể gϊếŧ bao nhiêu người!

...

Người có duyên Ất nhìn Tống chưởng quầy đi đến bên Thẩm Thiên, trong mắt lộ vẻ hiểu mà không nói ra.

Tống chưởng quầy nhặt Tử Kim Chùy từ dưới đất lên, tỉ mỉ đánh giá một lần.

Không sai, nó thực sự là món hàng cực phẩm hiếm có trên thị trường.

Bên trên Tử Kim Chùy được điêu khắc trận pháp sấm sét huyền diệu.

Chỉ cần linh khí rót vào là có thể kích hoạt trận pháp, thả ra sấm sét mạnh mẽ.

Nếu Tổng chưởng quầy nhìn không lầm thì có lẽ Tử Kim Chùy này đã từng là Linh mẫn khí.

Chỉ là nó bị phong ấn trong linh khoáng thạch quá lâu, cho nên căn nguyên thiếu sót mà rớt cấp.

Nếu như có tu sĩ mạnh mẽ lấy linh khí thuộc tính sấm tinh luyện nuôi dưỡng.

Chỉ cần bỏ thời gian, không phải là không có cơ hội thăng cấp linh khí một lần nữa.

Nếu để Tống chưởng quầy định giá cái này thì ít nhất cũng phải 300 nghìn linh thạch!

Thẩm Thiên mỉm cười hỏi: "Tống chưởng quầy thấy thế nào? Nó không làm ngươi thất vọng chứ?"

Tống chưởng quầy khẽ động tròng mắt, cười nói: "Nào có nào có, tiên sư quả nhiên lợi hại."

"Cây Tử Kim Chùy này quả nhiên siêu phàm, theo lão hủ định giá ít nhất 10 nghìn linh thạch!"

...

Sau khi Tống chưởng quầy nói xong, chân mày mọi người xung quanh đều nhíu lại.

Pháp khí cực phẩm tỏa ra sấm sét Tử Kim Chùy này vậy mà ngươi nói chỉ trị giá 10 nghìn linh thạch?

Chưởng quầy ngươi dám trước mặt tiên sư làm trò ép giá, không sợ biến thành dạng gì sao?

Người có duyên Ất và người có duyên Giáp nhìn Tống chưởng quầy không khỏi thở dài một hơi.

Vốn còn tưởng rằng Tống chưởng quầy là một người thông minh, xem ra hiện tại...

Haiz…

Quả nhiên Tống chưởng quầy vẫn không vượt khỏi cám dỗ nha!

Đối với giá mà Tống chưởng quầy đưa ra, Thẩm Thiên cũng không quan tâm lắm.

Dù sao hắn cũng không có ý định thu nhiều lợi ích từ việc giúp người ta tìm đoạn linh mỏ.

Chỉ cần khí đen trên đỉnh đầu hắn càng ngày càng ít đi là được.

Được rồi!

Chủ yếu là Thẩm Thiên vốn dĩ không biết đồ chơi này trị giá bao nhiêu.

Dù sao cũng xui xẻo từ nhỏ đến lúc lớn, Thẩm Thiên mỗi ngày đều nghèo túng.

Cho tới bây giờ, hắn chưa từng dùng qua trang bị cao cấp như vậy, làm sao có thể định giá chuẩn?

Hắn cười nói: "10 nghìn linh thạch cũng không tồi, chí ít là Tống chưởng quầy không lỗ vốn!"

Tống chưởng quầy vội vàng nói: "Tiên sư nói gì chứ, khoáng thạch đó bán giá 500 linh thạch, mở ra giá 10 nghìn đã gấp 20 lần, làm sao có thể lỗ vốn được!"

Dừng một chút, Tống chưởng quầy lộ biểu cảm ngượng ngùng trên mặt.

Ông ta nhìn Thẩm Thiên nói: "Lão hủ vốn là chia cho tiên sư 5000 viên linh thạch, nhưng gần đây cửa tiệm nhập hàng nhiều, thực sự không còn vốn lưu động."

Lời Tống chưởng quầy vừa nói làm tất cả người có duyên xung quanh đều tỏ vẻ giận dữ.

...

Làm sao có thể như vậy!

Tiên sư đã nói không lấy một xu của người có duyên.

Nếu muốn đưa thật thì đưa, không đưa thì thôi!

Người ta cũng không ép ngươi phải trả thù lao!

Tìm lý do làm gì!

Còn nói tiệm nhỏ gần đầy nhập hàng nhiều.

Còn không có bao nhiêu vốn lưu động nữa chứ.

Đường đường là Thiên Linh Hiên một trong những linh khoáng phường lớn.

Vậy mà không cầm ra được 5000 viên linh thạch sao?

Huống chi kẻ ngu ngốc đều nhìn ra được, cây Tử Kim Chùy này giá trị siêu phàm.

Nếu thật sự bán cho người tu luyện thuộc tính Lôi thì dễ dàng được giá 200, 300 nghìn viên linh thạch.

Ngươi lại định giá nó chỉ 10 nghìn viên linh thạch, là muốn lừa gạt người ta sao?

Quả thực giống làm kỹ nữ mà muốn lập đền thờ trinh tiết, thứ vô sỉ!

Ngay khi đông đảo quần chúng đang mài dao soàn soạt, chuẩn bị giúp tiên sư bênh vực kẻ yếu...

Tống chưởng quầy lại lên tiếng: "Không bằng như vầy, Tử Kim Chùy này bán cho tiên sư giá 10 nghìn, trừ đi 5 phần tiền phí tiên sư cực khổ thay lão hủ tìm linh đoạn mỏ thì còn lại 5000 viên linh thạch. Nói cách khác, tiên sư đưa lão hủ 5000 viên linh thạch, cây Tử Kim Chùy này liền là của ngài. Linh thạch dự trữ trong tiệm không nhiều, lão hủ chỉ có thể đưa ra đối sách linh hoạt này. Nếu linh thạch trên người tiên sư không đủ thì thiếu cũng không sao. Không biết tiên sư thấy ý kiến này của lão hủ ổn hay không ổn?"

...

Ha!

Khủng bố như vậy!

Tống chưởng quầy đã nói hết lời.

Người có duyên Giáp và người có duyên Ất quỳ.

Hùng Mãnh quỳ, tất cả mọi người có duyên xung quanh đều quỳ.

Mẹ kiếp!

Tống chưởng quầy không hổ danh là Tống chưởng quầy nha!

Không ngờ ngài chờ ở chỗ này!

Rõ ràng pháp khí cực phẩm này giá trị 300 nghìn.

Dựa theo quy tắc chia đôi mà nói ngài có thể được chia 150 nghìn linh thạch!

Hiện tại đảo lộn, ngài định giá ngay 10 nghìn vạn, chỉ thu phân nửa là 5000.

Cách hối lộ này thật sự vô cùng khéo léo, làm nước chảy thành sông!

Với thủ đoạn này, sau này lo gì duyên phận với tiên sư không kéo dài vĩnh viễn đâu!

Không thể không nói, người có duyên Ất ngay lúc này cũng không nhịn được quỳ lạy.

Vốn tưởng rằng hắn ta ở tầng thứ ba, những người có duyên khác thì ở tầng thứ hai.

Vẫn một mực khẳng định là lòng tham của Tống chưởng quầy ở tầng thứ nhất.

Xem ra hiện tại ông ta đã ở tầng thứ chín rồi!

Thần tượng, Tống chưởng quầy ngài thật sự là thần tượng của ta!

Cách làm này thật là thông minh nha!

...

Bên kia, Thẩm Thiên cũng ngẩn người.

Nói thẳng thắn thì hắn cũng không hiểu rõ giá trị cây búa này bao nhiêu tiền.

Chẳng qua nhiều người đến xem như vậy, thế nào cũng không tệ đi!

Thẩm Thiên nhận Tử Kim Chùy, chậm rãi nắm chặt cánh tay phải.

Ồ!

Trọng lượng đủ nặng nha!

Nắm trong lòng bàn tay thấy như tên trộm thực thụ!

Nếu thêm một (trọng thủy tư thượng) lên phần đầu thì đúng là đồ đập quả óc chó lợi hại rồi!

Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên nhìn Tống chưởng quầy.

"Được, cây Tử Kim Chùy này bần đạo có chút thích."

"Nếu trong tay Tống chưởng quầy không đủ vốn lưu động muốn bán đổi linh thạch."

"Vậy thì bần đạo sẽ mua!"

"Chằng qua trước đó bần đạo nói không lấy một xu của người có duyên, bỏ 5000 linh thạch này đi."

"10 nghìn, 10 nghìn viên linh thạch, bần đạo sẽ mua lại cây Tử Kim Chùy này."

"Như vậy Tống chưởng quầy ngài cũng không lỗ gì."

"Ngài thấy thế nào?"