Chương 11:

Samoyed không dây dưa với hắn nữa, tiếp tục giải thích với Nhϊếp Chiêu: "Ngày trước chúng ta sống ở trần gian, tuổi nhỏ lỗ mãng đã làm một số chuyện hồ đồ. Được Chúc U thượng thần chiếu cố mang chúng ta lên Tiên giới làm chút việc thể lực, cũng coi như có cái nghề nghiệp đứng đắn."

... Chúc U thượng thần.

Nhϊếp Chiêu đã từng nghe qua cái tên này từ trong miệng Úc Tú.

Nghe nói, vị thượng thần này chính là người quản lý đời trước của Thái Âm Điện, chín chắn thông suốt, rất được người ngưỡng vọng, nhưng lại chịu trọng thương trong lần đại chiến Tiên Ma gần đây, đến nay vẫn còn hôn mê bất tỉnh.

Từ đó về sau Thái Âm Điện không còn thượng thần tọa trấn nữa, mặc dù vẫn có quyền giám sát chúng tiên như cũ, nhưng Thiên Đế đời này ôn hậu trọng tình, thiếu quyết đoán, không biết cân nhắc trái phải, thường xuyên sẽ làm ra quyết định thiên vị các điện khác.

Nói một cách đơn giản, là một ông chủ ba phải.

Trông cậy vào hắn trừng phạt các tội nhỏ thì không khó, nhưng muốn dao động căn cơ của Ngũ Diệu thượng thần thì chỉ sợ còn phải mất không ít thời gian.

Chính bởi vì Úc Tú nói "mất không ít thời gian" chứ không phải là "hoàn toàn không có khả năng", cho nên Nhϊếp Chiêu mới có thể quyết định đặt cược vào người của Thái Âm Điện.

Hiện giờ xem ra nàng đã cược thắng rồi.

Đối mặt với Thần Tinh Điện lộng quyền, ngang ngược phách lối, Thái Âm Điện cương trực công bằng giống hệt nàng, dám giận dám nói, ngay cả một con Husky cũng có thể phân biệt rõ đúng sai.

Nhìn thái độ của Mộ Tuyết Trần thì có vẻ bọn họ còn nắm giữ nhiều manh mối khác, cách hạ lệnh bắt giữ chỉ còn kém một bước.

Nếu như có thể phạt từng tội một, chắc hẳn sẽ nghiêm trọng hơn nhiều so với mỗi tội trắng trợn cướp đoạt dân nữ.

Suy nghĩ của Nhϊếp Chiêu xoay chuyển thật nhanh, hạ quyết tâm muốn chen vào một chân, góp một viên gạch để Thanh Huyền thượng thần rơi đài, tốt nhất là có thể nhanh chóng xử lý cách chức, chuyển giao cho cơ quan tư pháp xử lý.

... Tiễn bá đạo tổng tài đi ăn cơm tù, sảng khoái!

Nghĩ tới đây, Nhϊếp Chiêu cảm thấy trong lòng vui vẻ, nhìn tam ngốc cười càng thêm thân thiết nhiệt tình: "Nếu nói như thế thì chúng ta cũng coi là đồng tu."

Nàng ngừng lại một chút, lại nghiêm mặt nói bổ sung: "Nhưng mà ta bị Thanh Huyền thượng thần điểm hóa, căn cơ bất chính, không tiện ở lâu. Đợi sau khi giải quyết hắn, ta sẽ từ bỏ tiên tịch, trở lại thế gian tu luyện, tranh thủ đường đường chính chính trở lại Thiên môn một lần nữa.”

Nói không chừng sau khi phi thăng một lần nữa, nàng có thể thuận tiện xuyên không về nhà luôn.

Có lẽ là bị cảm động trước khí thế phóng khoáng xem trường sinh như cặn bã của nàng, Husky chủ động đề nghị: "Không cần phiền toái như vậy. Nguyễn tiên quân tạm thời đang thay chức vụ thượng thần chấp chưởng Thái Âm Điện, chúng ta vẫn luôn thiếu nhân thủ, chỉ cần nàng gật đầu là ngươi có thể ở lại Tiên giới."

Nói đến đây, Husky ảo não lắc lắc đầu.

"Nhưng mà trong mắt Nguyễn tiên quân không dung nổi một hạt bụi, ánh mắt rất cao, không chịu tùy tiện điểm hóa phàm nhân. Đúng rồi, hay là ngươi cùng chúng ta..."

Hắn còn chưa kịp nói cùng chúng ta làm gì thì lại lần nữa bị Mộ Tuyết Trần trầm giọng cắt ngang: "Nhiều chuyện. Phiền phức. Không mang theo người không liên quan."

“...”

Nhϊếp Chiêu tính toán giọng điệu và biểu cảm của hắn một chút, cẩn thận cân nhắc nói: “Có phải Mộ tiên trưởng muốn nói là bây giờ đang là lúc có nhiều vấn đề, có thể sẽ gặp phải không ít phiền phức, không thể liên lụy đến quần chúng không liên quan như ta phải không?”

"Oa, tiểu muội ngươi thật lợi hại! Thế mà có thể nghe hiểu lời A Trần nói!"

Husky sợ hãi than thở nói: “Con người A Trần rất tốt, chỉ là khi nói chuyện tỉnh lược quá nhiều, thường có người không lĩnh hội được ý tốt của hắn.”

Nhϊếp Chiêu gượng cười hai tiếng: "Ha ha ha. Vậy đúng là rất khó khăn để lĩnh hội."

... Tỉnh lược quá nhiều rồi!

Nếu không phải khi còn bé nàng đã luyện nhiều câu mở rộng và điền vào chỗ trống, lại quen thuộc với hình tượng muộn tao trong anime thì cũng chưa chắc có thể giải nghĩa được ám hiệu này của hắn.