Chương 10: Suối khôi phục 2

Mộc Huỳnh mở mắt ra, kiểm tra vị trí kia, nguyên lai có một cây non Thỏ ty tử (*** là một loại cây thuốc) ở đó, hấp thu cây cối chất dinh dưỡng, Mộc Huỳnh cẩn thận nhổ lên Thỏ ty tử, lại dùng tự nhiên cảm thụ điều hòa tự nhiên chi lực trong cơ thể, rất nhanh nơi ngưng kết khi nãy lại lần nữa trôi chảy.

“Bạn đã hoàn thành một lần chức nghiệp tu luyện, đạt được chức nghiệp kinh nghiệm x2.”

Mộc Huỳnh suy nghĩ một chút, Tu sĩ lực lượng đến từ thiên nhiên, cũng từ đó đạt được lực lượng nhiều hơn, đương nhiên sẽ không ly khai thiên nhiên, thân cận thiên nhiên, cảm ngộ thiên nhiên, bảo hộ thiên nhiên, những thứ này đều có thể tính là chức nghiệp tu hành.

Vậy thiên nhiên cái gì đây? Mộc Huỳnh cảm thấy thiên nhiên là hoàn cảnh để sinh vật dựa vào sinh tồn, thực vật là bộ phận quan trọng nhất cấu thành hoàn cảnh, cho nên tại địa phương có thảm thực vật tươi tốt, tự nhiên khí tức cũng rất nồng đậm dày đặc, ví dụ như cánh rừng rậm này.

Muốn ở tinh cầu có một mảnh rừng rậm bao la như vậy tỷ lệ kỳ thật rất thấp, dấu vết của con người đã trải rộng khắp mọi nơi trên tinh cầu, chiếm cứ tuyệt đại bộ phận đất đai, rất nhiều rừng núi bị phá huỷ, tự nhiên hoàn cảnh không còn được tốt nữa, cần nhanh chóng nuôi dưỡng khôi phục lại.

Đột nhiên, Mộc Huỳnh cảm giác trên cổ tay thật lạnh.

Cô nâng lên tay trái, chỉ thấy vòng tay cô mang theo từ nhỏ phảng phất như đang sống, tản ra màu xanh nhàn nhạt, liếc nhìn thì nước suối lớn bằng chén trà xuất hiện ở trước mặt cô.

Từ nhỏ đến lớn cô vẫn đeo nó trên tay, đây là thứ duy nhất có thể cùng thân thế của cô có quan hệ đột nhiên xuất hiện loại biến hóa này, Mộc Huỳnh có cảm giác “rốt cuộc đã tới rồi”.

Vì một người đã thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, làm sao có thể không có bàn tay vàng đây? Toàn thân của cô đáng nghi nhất đúng là cái vòng tay này, cô đã từng dùng nó làm các loại thí nghiệm, chỉ có điều đều thất bại.

Lần này cô rốt cục đã có cảm giác cùng vòng tay có liên hệ, tựa như lúc này cô mới đạt được vòng tay tán thành, tâm niệm vừa động, có thể khống chế nó dung nhập cổ tay của mình, hóa thành một vòng dây leo ấn ký.

Mộc Huỳnh tò mò dùng giám định công năng xem cái vòng tay này.

“Vòng tay tự nhiên

Phẩm chất: màu cam Thần thoại

Hiệu quả 1: Khôi phục chi tuyền: cung cấp cho người sử dụng khôi phục chi lực một cách tốt nhất, bạn có thể từ con suối bên trong vòng tay tự nhiên, để tẩm bổ và khôi phục chi lực, sử dụng lâu dài có thể tiến hóa càng nhiều ưu thế. Khôi phục chi lực càng mạnh, dòng suối càng to, hiệu quả càng mạnh.

Lưu ý: Còn chưa triển lộ tất cả năng lực, hạn mức cao nhất không thể biết, chỉ biết chủ nhân được nó tán thành có thể đem ra sử dụng.”

Sổ tay người chơi đã nói, phẩm chất trang bị từ thấp đến cao theo thứ tự là màu trắng bình thường, màu lục (xanh lá) tốt, màu lục (xanh da trời) hi hữu, màu tím sử thi, màu vàng truyền kỳ, màu cam Thần thoại.

Không nghĩ tới cái vòng tay này lại là cái thần khí, hơn nữa còn có năng lực chưa được khai phát, vòng tay biến hóa tựa hồ cùng việc cảm ngộ vừa nãy của cô có quan hệ, không biết như thế nào mới có thể mở ra năng lực khác?

Mộc Huỳnh nghiên cứu cả buổi không có kết quả, một lần nữa đem lực chú ý xem nước trong con suối này, nước suối này có tẩm bổ cùng khôi phục hiệu quả, lại rất thích hợp dùng để uống, tưới cho thực vật cũng không tệ, đáng tiếc số lượng quá ít, chỉ có thể trộn lẫn với loại nước khác để dùng.

Mỗi lần cần dùng nước suối không cần đều triệu hồi ra con suối, mà có thể trực tiếp đem nước suối ngưng tại đầu ngón tay, Mộc Huỳnh ngưng ra một giọt, chính mình nếm, hương vị ngọt mát lạnh, còn lại là không còn cảm giác nào khác.

Cảm giác đó ở trong bụng cô xáo động một lúc, Đoàn từ ngửi thấy mùi vị liền chui đầu ra từ trong túi quần cô.

Mộc Huỳnh làm ra một giọt nước suối, còn trộn lẫn chút ít nước khoáng cho nó uống, lần này rõ ràng nó uống càng hăng hái, uống xong thỏa mãn hừ hừ trở mình.

"Tiểu gia hỏa ngươi thật là biết hưởng thụ", Mộc Huỳnh dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng mà xoa xoa bụng của nó.