Chương 14: Nhà trên cây 2

“Tạp hoá tiền đồng: bán đồ dùng mạo hiểm bình thường, chủng loại đầy đủ, giá cả rẻ, yêu cầu số lượng cư dân lớn hơn 100, thu thuế ≤4%.

Tạp hoá có nhà ở: bán đồ dùng mạo hiểm bình thường và các loại hàng dệt, yêu cầu kết cấu dân cư 2 tầng, không mất tiền thuê nhà, thu thuế ≤5%.”

......

Mộc Huỳnh tìm thật lâu, phần lớn đều giống hai cái phía trên, có yêu cầu số lượng cư dân, hoặc là cửa hàng kiểu dáng, thu thuế yêu cầu, thu thuế còn dễ nói, số lượng cư dân là không có biện pháp.

Vật phẩm mua bán cơ bản giống nhau, đều gồm các loại vật phẩm mạo hiểm bình thường, nhưng cửa hàng cùng tạp hoá có nhà ở giống nhau, đều có hàng hoá chủng loại đặc sắc.

Cuối cùng Mộc Huỳnh dứt khoát trực tiếp sàng lọc chọn tiệm tạp hóa phù hợp yêu cầu.

“Tạp hoá cây cao su: đồ dùng mạo hiểm bình thường, thu mua các loại tài liệu thực vật di động, yêu cầu lãnh địa có khí tức tự nhiên nồng đậm dày đặc, thảm thực vật tươi tốt.”

Cùng những cửa hàng khác mà so sánh, tiệm này yêu cầu đơn giản hơn rất nhiều, ngay cả yêu cầu thu thuế đều không có, nhưng Mộc Huỳnh có chút lo lắng năng lực kinh doanh của chủ tiệm.

Bất quá đối với yêu cầu khí tức tự nhiên lại khiến Mộc Huỳnh rất thích, có loại cảm giác gặp được người cùng sở thích, như vậy cửa hàng sẽ phải thoả mãn hoàn cảnh lãnh địa của cô.

Mộc Huỳnh trực tiếp dùng phòng số 1 làm địa chỉ chiêu mộ.

“Chiêu mộ thành công, Thương gia vào ở vào khoảng thời gian làm việc kế tiếp, đếm ngược là:13:59:59”

"Thời gian làm việc? " Mộc Huỳnh tính một chút, đại khái phải chờ tới ngày mai, đối với cô cũng rất tốt.

Mộc Huỳnh đem 3 gian nhà trên cây còn dư lại xây luôn, đồng dạng đánh số lên trên.

"Nhà trên cây số 2 (đã cho thuê)

Nhà trên cây số 3 (tiền thuê: 10 tiền đồng/ ngày)

Nhà trên cây số 4 (tiền thuê: 10 tiền đồng/ ngày)”

Hiện tại tiền trong tay mọi người cũng không nhiều, dùng để cho dân thuê phù hợp hon, nhà số 2 cô có ý định tự ở, cho nên trạng thái biển số nhà cô để đã thuê ra, số 3, 4 đều ý định cho thuê, sau khi tích góp năng lượng từng tí một còn có thể tiếp tục kiến tạo.

Cứ dùng khôi phục chi tuyền chuyển hóa thành năng lượng có chút lãng phí, phát triển lãnh địa tốt nhất là có thể tự cấp tự túc.

Trừ lần đó ra, Mộc Huỳnh còn cải biến ngoại hình của vòng bảo hộ lãnh địa.

Lãnh địa tản ra điểm cây mây vây quanh tường thấp mang một chút ánh huỳnh quang, sáng lên chính là đường vân của cây mây trên phiến lá, tới gần nguyệt hồ bên kia còn có một cửa lớn bằng cây mây to bằng cánh tay thô quấn quanh thành hình vòm, trên đỉnh khuông cửa treo một cái bảng hiệu, ghi "Thanh Sơn nơi trú quân", kiểu chữ cũng phát ra ánh sáng nhạt, bắt mắt lại xinh đẹp, có thể hấp dẫn càng nhiều người đến đây.

Bên cạnh cửa lớn nơi trú quân đồng dạng còn có một bảng thông báo bằng cây mây quấn quanh, phía trên có một đoạn chữ, vô luận là trong nơi trú quân hay bên ngoài doanh địa đều có thể thấy rõ ràng.

Đây là quy tắc lãnh địa cô vừa mới viết ra, lãnh chủ đặt ra quy tắc người khác không được vi phạm, cô muốn trong lãnh địa của mình tuyệt đối an toàn.

"Thanh Sơn nơi trú quân quy tắc (tạm định):

1. Phí vào cửa: 5 tiền đồng/ mỗi ngày

2. Thu thuế 5%

3. Trong doanh địa cấm tất cả các hình thức ẩu đả

4. Cấm phá hư nơi trú quân phương tiện (kể cả cây cối trong doanh địa)”

Vô luận là cửa lớn nơi trú quân, tường thấp hay là cái bảng thông báo này, kỳ thật cũng chỉ là đồ có hình kia, Mộc Huỳnh chỉ cải biến một chút vẻ ngoài của vòng bảo hộ lãnh địa, những dây mây đó cũng không phải sinh mệnh chân chính, mà chỉ là một bộ phận của vòng bảo hộ.

Bất quá người khác cũng chỉ có thể ra vào nơi trú quân từ cửa ở chỗ này, mà chính cô lại không bị hạn chế, có thể tiến vào theo vị trí tùy ý.

Phí vào cửa so với nơi trú quân khác ít hơn một nửa, không phải cô không muốn kiếm tiền, thật sự là nơi trú quân của cô còn rất đơn sơ, cửa hàng chỉ có một, lợi nhuận tiền đồng giai đoạn trước cũng không dễ dàng, không bằng đi bằng đường nhận lãi tiêu thụ, nếu thuận lợi rất nhanh cô sẽ tích lũy được tài chính.

Nhiều hơn cửa lớn xinh đẹp, tường vây cùng bốn gian nhà trên cây, cuối cùng cũng có chút bộ dáng của nơi trú quân.

Mộc Huỳnh suốt đêm đem toàn bộ đồ đạc của mình đem đến nhà trên cây số 2.

Bởi vì không có đồ đựng, phần lớn đồ vật đều chỉ có thể chất đống trên mặt đất, hiệu suất lợi dụng không gian rất thấp.

Cũng may những thứ này đặt ở đây rất an toàn, cái khóa cửa sổ phòng này rất giản dị, chỉ có tác dụng đóng mở, nhưng hiệu quả bảo vệ phòng cũng rất tốt, chỉ cần cửa sổ ở trạng thái đóng cửa, người ngoài không thể tiến vào.