Chương 5: Thanh Sơn nơi đóng quân 1

Ở trang thứ 3 “Danh sách pháp thuật” là các loại pháp thuật mà tu sĩ có thể học.

Xem đến cấp bậc hiện tại có thể học cấp 0 và cấp 1 pháp thuật

Cô lật xem mấy cái pháp thuật cấp 0 đơn giản nhất, liền yên lặng buông tha.

Pháp thuật so với kỹ năng thì càng khó học, là một loại hoàn toàn lạ lẫm kiến thức, cần luyện tập chăm chỉ, trước tiên phải tìm được một địa phương an toàn rồi mới nghiên cứu mới được.

Tuy có nhiều điều phiền toái, nội tâm Mộc Huỳnh ngược lại an ổn hơn nhiều, chính bản thân học được bản lĩnh vững chắc mới là của chính mình, còn dựa vào một trò chơi tận thế không biết đến từ chỗ nào khó mà làm người ta an tâm, liền đến ngay cả 3 loại ngôn ngữ kia cô đều có ý định luyện tập nhiều hơn một chút.

Trang “Giám định vật phẩm” phía sau là dùng để xem xét vật phẩm, lại đến giao diện diễn đàn, đầu trang web có một bảng xếp hạng khu vực có màu xám còn chưa mở ra, phía dưới là khu vực trao đổi bình luận tuy nhiên vẫn đang trống không.

Đoan chừng, hiện tại người chơi đạt được tư cách cũng đã rất nhiều, nhưng dù có đạt được thì cũng chưa thể phát tin tức trên đây, tìm thông tin cần thiết ở đây không bằng đi tìm ở internet.

Nghĩ tới đây Mộc Huỳnh sờ đến chiếc di động trong túi, sờ đi sờ lại vẫn không thấy đâu, “Ồ? Rõ ràng vẫn còn để trong này, còn chưa lấy ra lần nào, không phải làm rớt rồi chứ!”

Suy nghĩ một chút thì cô cảm thấy không có khả năng, điện thoại lớn như vậy, tay cô lại để trong túi, mãi đến khi sao băng xuất hiện thì mới bỏ ra, chung quanh cũng không thấy, chẳng lẽ nó tự biến mất?

Được rồi, dù sao loại trò chơi tận thế mà còn xuất hiện được thì không thấy điện thoại cũng chẳng có gì hiếm lạ. Mộc Huỳnh lại một lần nữa chạy đến đài quan sát nhìn ra xa, chỉ thấy một đám người trên đường núi quả thật là thảm kịch nhân gian, mơ hồ còn nghe được tiếng thẻ chói tai từ trong gió chuyển tới.

Ấn với điều lúc trước nghe được, bên cạnh mỗi người đều có một tang thi, gϊếŧ chết tang thi mới có thể đạt được tư cách người chơi, đăng nhập trò chơi, như vậy đám người kia càng ở nơi đông người sẽ càng nguy hiểm.

Cô hiện tại chỉ có một con dao, lúc đối phó một tang thi thì vẫn có thể, dù cô có nhiều kinh nghiệm sinh hoạt trong rừng, đối mặt đơn độc Tang Thi còn có thể đấu một trận, nhiều hơn nữa cô cũng chỉ có thể chạy trốn.

Cho nên phương pháp xử lý tốt nhất bây giờ là tìm nơi thích hợp đem khối lệnh bài lãnh chủ dùng, có lãnh địa, có lẽ sẽ có được bảo hộ công năng nhất định.

Nơi đầu tiên Mộc Huỳnh nghĩ đến là trong Thanh Sơn, gần nơi ở của Mặc Ngân.

Chỗ đó đã có một ít sinh hoạt vật tư, hơn nữa người ở thưa thớt, cô lại quen thuộc địa hình, đáng tiếc tuy sâu trong rừng rậm không có người, nhưng nguy hiểm cũng không ít, trong đó không ít dã thú ăn thịt, so với Tang Thi càng khó đối phó, chỉ có khu vực gần đàn sói của Mặc Ngân mới an toàn.

Thường ngày đều là Mặc Ngân đưa đón cô, dựa vào chính mình trở về thì rất mất thời gian, cho nên chỉ có thể buông tha.

Nhưng nghĩ lại, lãnh địa cũng không có thể quá vắng vẻ, nếu không có người nào, phát triển không tốt, dù Mặc Ngân còn chưa tiếp nhận truyền thừa, gϊếŧ Tang Thi tuyệt đối không có vấn đề, hơn nữa có lẽ rất nhanh sẽ đi theo mùi hương tìm đến cô, đến lúc đó cũng có thể để cho hắn mang chút vật tư tới đây.

Tiếp theo cũng chỉ có thể tìm gần nơi có người ở thưa thớt, địa hình bằng phẳng, tương đối dễ tìm được vật tư.

Nguyệt Hồ bên kia được không?

Nguyệt Hồ ở trong phạm vi công viên Thanh Sơn, nhưng ở một hướng khác, dãy núi vờn quanh trong sơn cốc, hồ chứa nước rất nhỏ, nhưng sơn cốc diện tích không nhỏ, trong sơn cốc cây cối rậm rạp, nhưng mặt đất bằng phẳng.

Đường núi cũng thông đến bên kia, từ bên ngoài tới đó cũng chỉ có một mình ngọn núi, lúc này có lẽ cũng không có người nào.

Khuyết điểm duy nhất chính là ngọn núi hơi xa, khó kiếm vật tư, bất quá trong túi cô còn có một bình nước cùng mấy cái bánh bao, sống qua hôm nay có lẽ không có vấn đề.