Chương 8: Druid (tu sĩ) thủ đoạn 2

Mộc Huỳnh coi trọng nhất đúng là loại lửa này, có lửa thì có thể nấu ăn, lại có thể chiếu sáng, so ra không tiện bằng ánh sáng thuật, nhưng có thể dùng được.

Đã chọn xong loại pháp thuật, Mộc Huỳnh tiếp tục đọc một lượt về lý thuyết thi pháp.

Nguyên lai chức nghiệp khác nhau thì phương thức thi pháp cũng khác nhau, trong đó loại chức nghiệp Pháp sư này thi pháp khó khăn nhất, Tu sĩ, Mục sư thuôc thần thuật chức nghiệp nên thi pháp loại này dễ dàng nhất.

Ví dụ như Pháp sư thi pháp cần ghi nhớ kết cấu pháp thuật phức tạp, tính toán về năng lượng, cùng với các loại thi pháp kỹ xảo.

Mà Tu sĩ cùng Mục sư, chỉ cần quen thuộc lý thuyết loại pháp thuật tương ứng, sau đó hướng chính mình sùng bái "Thần" cầu trợ giúp, là thi pháp thành công.

Pháp thuật này khó ở chỗ đọc thần chú một cách hoàn hảo, cùng với ý nguyện của "Thần".

Mà so với Mục sư sùng bái thần, Tu sĩ "Thần" Thiên nhiên càng thêm công bằng hơn một chút, nó không cần ai cách hóa ý thức, độ khó khẩn cầu trợ giúp không lớn, giống như cùng tự nhiên câu thông chi lực, sau đó thông qua thần chú, để trợ giúp chính mình thi pháp.

Tự nhiên lực tương tác càng cao, câu thông càng dễ dàng, cảm giác thuộc tính càng cao, thần chú càng rõ ràng chuẩn xác.

Mộc Huỳnh cầm một ít cây cành khô trong tay, dựa theo phương pháp trong sổ tay, dùng bản thân cảm giác đi tác động, điều động tự nhiên chi lực, sau đó đọc thần chú.

Lần thứ nhất cành khô nhỏ vẫn nguyên vẹn như cũ, chỉ thiếu một chút liền có thể đốt cháy.

Ấn theo giải thích trong sổ tay, như vậy là tự nhiên chi lực được điều động không đủ, hoặc là đọc thần chú không đủ mạnh.

Lần thứ hai cô đã thành công đốt được cành khô nhỏ, chỉ có điều bởi vì dùng nhiều sức mạnh, pháp lực giá trị tiêu hao quá nhiều.

Cô lần lượt điều chỉnh, câu thông tự nhiên cảm giác vô cùng thoải mái dễ chịu lại trôi chảy dễ dàng, như được trưởng bối thân thiết bao dung lấy, làm cho cô mê muội.

Đáng tiếc giá trị pháp lực của cô không nhiều lắm, chỉ có 60 điểm, khôi phục giá trị pháp lực cần nghỉ ngơi đầy đủ, chỉ có thể dùng hạn chế.

Sau khi Mộc Huỳnh thành công đem thi pháp tiêu hao ổn định tại 1 giá trị pháp lực, cô bắt đầu luyện tập cấp 0 loại thứ 2 - ánh sáng thuật.

Lúc này tiến độ nhanh hơn nhiều, lần thứ nhất cô có thể ngưng ra một nguồn sáng lớn bằng cái hạt châu trên đầu ngón tay, tuy nhiên vẫn chưa đạt tới ánh sáng thuật chiếu sáng tiêu chuẩn, nhưng pháp lực giá trị tiêu hao không quá nhiều.

Sau nhiều lần thi pháp, pháp lực giá trị rất nhanh đã dùng hết, Mộc Huỳnh dù cho muốn dốc sức liều mạng luyện tập cũng không được, chỉ có thể chờ khôi phục, khôi phục tốt lại tiếp tục luyện tập.

Bỏ ra hơn nửa ngày, khó khăn lắm mới khống chế tốt pháp lực giá trị tiêu hao khi thi pháp, thi pháp hiệu quả vẫn là thấp hơn tiêu chuẩn, bất quá tạm thời cũng đã đủ.

Mộc Huỳnh không muốn nhìn xem pháp thuật cấp 1 hiệu quả cường đại, thở dài, "Cái tận thế trò chơi này độ khó quá lớn! "

Vận khí của cô tốt, trùng hợp trên núi người ở thưa thớt, sau khi gϊếŧ được Tang Thi ở cạnh người, còn tìm được một chỗ chậm rãi học tập năng lực chức nghiệp.

Nhưng cô như vậy chỉ là số ít, đại đa số mọi người vẫn còn là đám người dày đặc trong thành thị, ngẫm lại hình ảnh kia, cùng số lượng Tang Thi tương đương con người, bị tổn thương còn có thể bị nhiễm thành Tang Thi.

Tính ra đạt được tư cách trò chơi, các loại năng lực còn cần thời gian để học, muốn dựa vào cái này theo bầy Tang Thi vừa chạy vừa học bản lĩnh, độ khó không đơn giản như vậy.

Cũng may chỉ cần có thể tìm một chỗ để tránh một thời gian, gϊếŧ Tang Thi cũng không khó, không đến mức không có hi vọng.

Pháp lực giá trị khôi phục cần quá nhiều thời gian, mà không có pháp lực giá trị thì không thể luyện tập kỹ năng, Mộc Huỳnh nắm chặt thời gian làm quen năng lực của mình.