Chương 12: Bán phần cứng làm sao có thể kiếm được nhiều tiền



Cảm nhận được ánh mắt phát hỏa từ tất cả mọi người, Diệp Hàn bình tĩnh cười nói

“Phụ hoàng mẫu hậu chỉ cần hai người có số điện liên lạc smart phone của đối phương, dù hai người ở trên trời hay dưới biển, thậm chí là ở những đại lục khác, hai người vẫn có thể liên hệ trực tiếp với nhau theo thời gian thực.”

Theo lời Diệp Hàn nói hoàng thượng hoàng hậu và tất cả mọi người đều cảm thán và tò mò.

Bọn họ không hiểu làm sao một hạ phẩm pháp khí như vậy lại có thể có khả năng kỳ diệu như vậy.

“Smart phone không chỉ có thể liên lạc theo thời gian thực, mà nó còn có khả năng liên lạc dù người đó có ở trong bí cảnh không gian, pháp trận bị cô lập với thế giới bên ngoài.”

Khi Diệp Hàn tiếp tục nói thêm về công năng của smart phone, mọi người đều cảm thấy kinh ngạc và có phần không tin nổi.

Họ không thể tưởng tượng được làm sao một hạ phẩm pháp khí nhỏ bé như vậy lại có thể vượt qua được những rào cản không gian và pháp lực mà ngay cả những đại lão tiên nhân cũng khó lòng làm được.

Lý viện trưởng không kìm được lòng, hắn nói với giọng nghi ngờ: “Cửu Điện hạ, không phải lão thần không tin tưởng lời nói của ngài, nhưng việc này quá hệ trọng, xin ngài hãy giải thích rõ ràng cho lão thần và mọi người hiểu được không.”

Tể tướng Ngọc Thanh Phong cũng lên tiếng:“Bẩm hoàng thượng, nếu Cửu Điện hạ lời nói là thật thì đây là một việc cực kỳ quan trọng, bởi vì với khả năng liên lạc trong bí cảnh, chúng ta sẽ có rất nhiều tiên cơ. Chúng ta có thể phái những cao thủ đến trước, thu hoạch được nhiều tài nguyên truyền thừa trong bí cảnh hơn.”

Nghe vậy mọi người đều trầm tư suy nghĩ.

“Đúng vậy tiểu cửu, chuyện này không thể nói đùa được.” Hoàng thượng nói

Lúc này, một giọng nói ngọt ngào của bát công chúa vang lên từ bên trong chiếc smart phone.

“Phụ hoàng không bằng ngài bảo cửu hoàng đệ một lần nữa gọi điện thoại cho lục hoàng huynh, hiện tại lục hoàng huynh đang ở bên trong thanh long bí cảnh.”

Hoàng thượng nghe vậy ánh mắt nhìn sang Diệp Hàn nói:

“Tiểu cửu.”

Diệp Hàn bất đắc dĩ cười cười:“Vâng phụ hoàng.”

Hắn nhanh chóng lấy ra chiếc smart phone của mình bên trong giới chỉ và gọi cho lục hoàng tử.

Không cần chờ bao lâu thì đầu bên kia smart phone vang lên, là tiếng của lục hoàng tử.

“Cửu hoàng đệ, đệ gọi huynh có việc gì không.” Lục hoàng tử vừa nói vừa thở hổn hển

“Lục hoàng huynh, nghe tiếng động truyền đến hình như huynh đang đánh nhau à.”

“Thật xui xẻo, huynh vừa bước vào Thanh Long bí cảnh thì bị truyền tống ngay đến hang của lục cấp trung kỳ Thất Vỹ Ngô Công.”

“Lúc khác huynh gọi điện lại cho đệ nhé, thay huynh thỉnh an phụ hoàng mẫu hậu và mẫu phi.”

Lục hoàng tử vùa nói xong thì một tiếng nổ lớn trước khi kết thúc liên lạc.

Nghe đến đây thì không còn ai đi nghi ngờ về công năng của smart phone nữa, ánh mắt của tất cả mọi người đều phát hỏa nhìn vào chiếc smart phone trong tay Diệp Hàn và thất công chúa.

Hoàng thượng và hoàng hậu ánh mắt cũng sáng lên, họ cảm thấy rằng smart phone là một món pháp bảo vô giá mà Diệp Hàn mang đến cho họ.

Họ biết rằng nếu có được smart phone, họ sẽ có thể liên lạc với nhau bất cứ lúc nào, bất kể họ ở đâu, không phải lo lắng hay nhớ nhung nhau khi xa cách.

Đang lúc mọi người đang thảo luận về sự thần kỳ của chiếc smart phone thì Lý viện trưởng đứng ra nói:”Mong cửu điện hạ tha lỗi cho lão thần, về những hoài nghi và chất vấn với điện hạ.”

Nói xong thì hắn cúi đầu nhận lỗi trước mặt Diệp Hàn.

Thấy hành động của Lý viện trưởng khiến mọi người hết sức bất ngờ, vì xưa nay lão là người cứng đầu khó tính, nhưng hôm nay lại chấp nhận hạ thấp xin lỗi cửu điện hạ.

Diệp Hàn thấy hành hộng của Lý viện trưởng như thế liền đưa tay ra đỡ, hắn biết những gì lý lão làm cũng đều là vì vương triều mà thôi.

“Cửu điện hạ có thể cho lão thần mượn chiếc smart phone để xem một chút không, lão thần cả đời luyện đan luyện khí, nhưng vẫn chưa thể lý giải tại sao một chiếc hạ phẩm pháp khí lại làm được những thứ ngay cả bảo khí cũng không thể làm được.”

“Lý lão không cần khách khí.” Diệp Hàn cười một tiếng rồi đưa chiếc smart phone của mình cho Lý lão

Lý lão cầm chiếc smart phone trong tay, nhìn vào màn hình với ánh mắt tò mò, sau đó dùng tinh thần lực xem xét từng chi tiết của pháp khí này, nhưng không thể phát hiện ra bất kỳ điểm đặc biệt nào.

Tất cả những gì hắn thấy đều là một tổ hợp tài liệu luyện khí bình thường, ngay đến cả trận văn đều là cấp thấp.

Lý lão không hiểu tại sao một chiếc pháp khí được luyện chế như vậy lại có thể tạo ra được một công năng kỳ diệu này, nó hoàn toàn nằm ngoài sự hiểu biết của lão.

Với nguyên tắc của một học giả, không hiểu thì phải hỏi lên lão quay đầu nhìn Diệp Hàn, muốn hỏi rõ hơn về nguyên lý của chiếc smart phone này.

“Cửu điện hạ, ngài có thể giải thích nghi hoặc dùm lão thần được không, rõ ràng từ tài liệu đến trận văn đều là cấp thấp, theo nguyên tắc thì không thể tạo ra được một pháp khí có công năng như vậy.”

Câu hỏi của Lý lão cũng là câu hỏi của tất cả mọi người có mặt tại đây, lên khi nghe xong mọi người đều tập trung lên người Diệp Hàn chờ nghe câu trả lời.

Diệp Hàn cười nhẹ một cái rồi nói, thật ra nguyên lý của chiếc smart phone này cũng tương đối đơn giản.

“Cái mà làm cho chiếc smart phone này hoạt động chính là siêu võng internet, nó giống như một cái cầu nối giữa các thiết bị.”

“Chiếc smart phone chỉ là một cái máy để gửi và nhận tín hiệu thông tin mà thôi.”

“Muốn dùng được smart phone thì chỉ cần truyền tinh thần lực của mình vào mã số ký tự do siêu võng internet cấp.”

“Mã số này giống như một cái định danh tính cho mỗi người trên một chiếc smart phone, nếu không có nó thì không thể gọi điện hay nhắn tin được.”

Lý lão là một luyện khí đại tông sư, nghe Diệp Hàn nói qua là hiểu ngay. Siêu võng internet mới là cái quan trọng nhất để các chiếc smart phone có thể liên lạc được với nhau.

Như vậy nếu không thông qua Diệp Hàn, thì có tạo ra bao nhiêu smart phone cũng vô dụng, có thể nói là Diệp Hàn độc quyền toàn bộ đối với smart phone vì chỉ có Diệp Hàn mới có thể cấp mã số cho chúng, chiêu này rất tuyệt, quả là tài ba.

Nhưng mà siêu võng internet là pháp bảo, hay pháp thuật gì? Đây là nghi hoặc của tất cả mọi người. Nhưng nếu Diệp Hàn đã không chủ động nói ra thì sẽ không có ai đi hỏi, dù sao ai cũng có bí mật của mình.

Thái tử tinh ý nhận ra trong câu nói của Diệp Hàn có một câu mà khiến hắn không hiểu liền hỏi:

“Cửu hoàng đệ, mỗi mã số ký tự là để định danh cho một người một chiếc smart phone, tức là mỗi người chỉ được phép sở hữu một chiếc smart phone, mà không được phép sở hữu cùng lúc nhiều cái.”

Một vị đại thần đứng ra nói:“Nếu quả thật như thế thì không được, ai cũng biết tu chân giới vốn không yên bình, thường xuyên đánh nhau trong quá trình đó có thể làm hỏng hoặc rơi mất chiếc smart phone thì không bao giờ được dùng nó nữa sao.”

“Đúng vậy, chưa kể mất cắp hoặc nhiều lý do khác nhau làm mất smart phone thì đúng là khóc không ra nước mắt.” Các vị đại thần tranh nhau nói

Diệp Hàn lắc đầu cười: “Thái tử và các vị đại thần không cần lo lắng, ta đã có cách giải quyết vấn đề này rồi.”

“Nếu ai bị mất hoặc hỏng smart phone thì chỉ cần đến báo cáo với các cửa hàng bán smart phone, siêu võng internet sẽ cấp lại mã số ký tự của người đó cho một chiếc smart phone mới.”

“Như vậy thì người đó vẫn có thể sử dụng smart phone bình thường mà không bị ảnh hưởng gì.”

Nghe Diệp Hàn nói vậy, thái tử và các vị đại thần đều thở phào nhẹ nhõm.

Họ cảm thấy Diệp Hàn quả là một thiên tài trong thiên tài, đã nghĩ đến mọi khả năng có thể xảy ra và có sẵn phương án giải quyết.

Sau khi giải quyết xong vấn đề về mã số ký tự, thái tử hỏi tiếp: “Cửu hoàng đệ, cô muốn biết đệ sẽ bán với giá là bao nhiêu cho một chiếc smart phone này? Cô nghĩ rằng nó chắc chắn không rẻ đâu.”

Diệp Hàn cười: “Ngược lại với suy nghĩ của Thái tử ca, mỗi chiếc smart phone sẽ chỉ được bán với giá 10 viên linh thạch trung phẩm mà thôi.”

Nghe Diệp Hàn nói vậy, tất cả mọi người đều há hốc mồm.

Mười viên linh thạch trung phẩm, đó không phải là bán mà là cho không, nó quá rẻ so với giá trị mà chiếc smart phone này mang lại?

Hoàng thượng nghi hoặc lên tiếng: “Tiểu cửu, con có chắc là con không nhầm không? Một chiếc smart phone có giá thấp như vậy, con sợ là sẽ không ai mua nó à?”

Diệp Hàn không hề nao núng: “Phụ hoàng, con không có nhầm đâu.”

Diệp Hàn tiếp tục nói: “Phụ hoàng, nhi thần bán chiếc smart phone này với giá thấp như vậy là có lý do.”

“Nhi thần muốn phổ biến chiếc smart phone này cho toàn bộ tu chân giới, để mọi người đều có thể sử dụng nó.”

Bán phần cứng làm sao có thể kiếm được nhiều tiền a, chỉ có bán dịch vụ phần mềm mới là chân lý.