Chương 12: Chân tướng

Trước đây, Phong An từng bị chủ nhân Phong trạch trước đó là Phong Đông Đình cùng Nhiễm Anh không một lời mà xóa bỏ chức quản gia của ông, sau khi hai người đó rời đi ông mới được tiếp tục làm quản gia nơi này, nên vừa nhìn bầu không khí liền biết cuộc đại chiến một nhà ba người vừa nổ ra.

Ba người ngồi trên sô pha, Dư Huy nhìn qua bên này rồi liếc qua bên kia, Phong Tồn Quang và Phong Cảnh đều trầm mặc.

Dư Huy thở dài: “Sự tình mười tám năm trước là em nhờ ca ca hỗ trợ điều tra, điều này có thể làm hai người không thoải mái.”

Phong Cảnh nói: “Chuyện mẹ ta sinh ra ta là sự thật.” Mẹ đem hắn ném ở Phong gia cũng là sự thật, chẳng sợ hắn oán hận nàng.

Phong Tồn Quang vuốt mặt: “Tiểu Huy, em đem chân tướng mười tám năm trước đều nói ra đi, không có gì không thể tiếp thu.” Phong Tồn Quang tuy rằng giữ lại Phong Cảnh, nhưng chung quy vẫn có khúc mắc trong sự tình mười tám năm trước, bằng không từ đó đến bây giờ hắn không bao giờ tổ chức sinh nhật.

Dư Huy thấy thế, cũng chỉ có thể nói ra sự thật, huống hồ chuyện này nên để phụ tử hai người biết được chân tướng.

“Mười tám năm trước, anh không phải bị đối thủ Phong gia tính kế, mà là bị phụ thân anh tính kế.”

……

Mười tám năm trước, Phong Tồn Quang vừa mới thành niên, hắn là một Alpha trội, lúc đó khí phách hăng hái, được vô số bạn cùng lứa ngưỡng mộ, ngày lễ trưởng thành của hắn phi thường náo nhiệt, Phong Đông Đình cùng Nhiễm Anh tổ chức lễ trưởng thành ở khách sạn, hận không thể cho cả thế giới biết được nhi tử của mình Phong Tồn Quang đã thành niên.

Chuyện thành niên có vô số ý nghĩa, ý nghĩa có thể đem chung thân đại sự đặt lên đầu tiên, ý nghĩa là mọi thứ của Alpha đã phát triển hoàn thiện.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cùng công năng cũng đã hoàn toàn thành thục, có thể tiến hành đánh dấu hoàn toàn.

Việc tổ chức một buổi lễ trưởng thành long trong này, Phong Đông Đình cùng Nhiễm Anh đã có một kế hoạch. Lúc ấy tập đoàn Phong thị chưa phát triển rực rỡ như bây giờ, bên trong đang ẩn chứa vấn đề lớn, liên quan đến nhu cầu cấp bách trong việc lưu động tài sản cứu mạng Phong thị.

Không có người vô duyên vô cớ mà chi hàng trăm triệu vốn lưu động để cứu một Phong thị đang trên bờ vực lửa nước nhấn chìm, cho nên Phong Đông Đình suy tính trong đầu vào chủ ý liên hôn. Trước lễ trưởng thành, Phong Đông Đình tìm Phong Tồn Quang nói qua, phải cho Phong Tồn Quang một Omega môn đăng hậu đối, để liên hôn.

Lúc đó chỉ mới là Alpha 18 tuổi, hắn liền từ chối lời đề nghị này, không bàn đến tuổi tác nhỏ, bản thân hắn cũng không có ý tưởng kết hôn cùng Omega, cho nên hắn cự tuyệt kiến nghị của Phong Đông Đình.

Phong Đông Đình giận tím mặt, chỉ vào Phong Tồn Quang mắng, một lúc lâu sau mới hạ được tâm tình tức giận. Nhưng gã cũng biết, Phong Tồn Quang sẽ không bao giờ để gã tùy ý định đoạt, gã cũng không thể đem Phong Tồn Quang đánh hôn mê trói đến Cục Dân Chính để đăng ký kết hôn.

Không liên hôn thì vốn lưu động rót vào Phong thị sẽ không có, Phong thị tất nhiên sẽ đứng trên bờ vực phá sản, sau đó Phong gia từ một hào môn danh giá trở về con số không. Vì cứu Phong thị, Phong Đông Đình liền tính kế lên hạnh phúc nhi tử của mình, cho nên mới có cớ sự hoang đường xảy ra.

Kế hoạch Phong Đông Đình rất khá, hắn sẽ làm cho Phong Tồn Quang trong lễ trưởng thành cùng một Omega hào môn phát sinh quan hệ dẫn đến đánh dấu hoàn toàn, lúc ấy kỹ thuật xóa dấu chưa đủ trình độ, xóa bỏ đánh dấu sẽ đánh cược nửa cái mạng của Omega, cho nên trừ phi tuyệt vọng cùng cực, nếu không sẽ không có Omega nào nguyện ý đi xóa dấu. Mà một khi bị Alpha đánh dấu hoàn toàn, Omega nếu không kết hôn sẽ trở thành trò cười cho xã hội.

Chỉ là kế hoạch xảy ra sơ xuất, Nhiễm Anh hạ dược Phong Tồn Quang xong, Phong Tồn Quang liền bước vào thời kỳ mẫn cảm. Lúc ấy tiến vào phòng Phong Tồn Quang, nằm trên giường không phải là Omega hào môn mà Phong Đông Đình cùng Nhiễm Anh lựa chọn, mà là một nữ nhân Beta, cũng chính là mẹ đẻ Phong Cảnh-Thư Viện.

Nhi tử của mình ngủ cùng một người râu ria tôm tép, Phong Đông Đình cùng Nhiễm Anh nôn nóng vạn phần, nhưng Alpha tiến vào kỳ mẫn cảm căn bản sẽ không dừng ngay được, ở lễ thành niên ngày đó, Alpha thế nhưng lại cùng một người xa lạ lăn giường.

18 tuổi Phong Tồn Quang gặp một đả kích lớn, hơn nữa Thư Viện xác thật là người mà đối thủ gửi tới, cho nên Phong Tồn Quang trước sau cho rằng chuyện năm mười tám tuổi kia là do có người muốn chỉnh Phong gia.

Hắn trước này chưa từng nghĩ đến cha mẹ lại chính là người lên kế hoạch tất cả.

Có lẽ khả năng sinh sản của Phong Tồn Quang quá mạnh, lại có lẽ do bụng Thư Viện quá tranh đua, nên Phong Cảnh cứ như vậy được sinh ra từ một tình huống không mấy chi tốt đẹp trên thế giới này, từ khi bắt đầu Phong Cảnh đã phải chịu đựng ánh mắt soi mói của người khác suốt tận mười bảy năm.

Kế hoạch thất bại, Phong thị không có nguồn lực tài chính rót vào, gặp phải vấn đề nên cũng từ từ bại lộ, Phong Đông Đình vì tránh né các cổ đông Phong thị nên nói dối bản thân ngã bệnh phải trụ tại bệnh viện, không để ai tìm thấy người. Phong Tồn Quang vừa đến tuổi trưởng thành liền đi vào Phong thị, một mình chống đỡ Phong thị đang lung lay sắp đổ, lúc này Phong Đông Đình cũng đem hết cổ phần trong tay mình chuyển cho Phong Tồn Quang, từ đó không hề nhúng tay đến sự vụ Phong thị.

Phong Tồn Quang không đếm được bản thân trải qua bao nhiêu khó khăn, một bên đi học một bên công tác, đem Phong thị trên bờ vực nguy cấp cứu trở về. Cứu được Phong thị, Phong Đông Đình vui mừng khôn xiết, liền sau khi Phong Tồn Quang tốt nghiệp đại học gã bắt đầu tìm cho hắn một Omega, muốn cho hắn sớm kết hôn. Chuyện ngoài ý muốn lúc trước không bị Phong Tồn Quang phát hiện, Phong Đông Đình vẫn như cũ được Phong Tồn Quang kính trọng.

Cũng ngay lúc đó, Thư Viện mang theo Phong Cảnh còn nhỏ xuất hiện. Thư Viện nói nàng sắp chết, muốn phó thác Phong Cảnh cho Phong Tồn Quang rồi bặt vô âm tính. Nhưng Phong Đông Đình vì Phong Cảnh lưu lại, liền cùng Phong Tồn Quang cãi vả một trận lớn, cuối cùng vì bảo toàn mặt mũi, cho dù cả đời đã ở Phong trạch đã vì vậy mà dọn ra ngoài.

…….

Dư Huy từng câu từng chữ mà đem chân tướng được Dư Tà Dương điều tra được nói ra cho phụ tử hai người Phong Tồn Quang-Phong Cảnh, bầu không khí ngày càng trở nên trầm mặc.

“Cho nên, hai người đến không ai sai cả.” Dư Huy ôm ôm Phong Tồn Quang, lén lút vươn cổ hôn lên môi hắn, lại xoa xoa đầu Phong Cảnh.

Phong Tồn Quang cười: “Anh có thể như thế nào đây? Tranh đấu thương trường gay gắt như thế nào anh cũng đã thấy rõ mười tám năm, thủ đoạn dơ bẩn cỡ nào cũng không phải chưa từng gặp.”

Phong Cảnh cũng ngạnh cổ, vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng: “Vốn dĩ ta vẫn luôn không được bọn họ thích, nguyên nhân là gì? Quan trọng sao? Căn bản không quan trọng!”

“Về phòng, ta còn chưa tắm rửa, khó chịu muốn chết!” Phong Cảnh quay lưng lại chạy trối chết, khóe mắt rõ ràng đã vươn nước mắt.

“Chúng ta cũng về phòng đi.” Phong Tồn Quang nắm tay Dư Huy lên lầu, “An thúc, ông cũng đi nghỉ ngơi đi.”

Dư Huy nghe được tin tức tố tỏa ra Phong Tồn Quang, tâm tình lúc này có vẻ rất bình tĩnh, xem ra chuyện hôm nay đối với hắn cũng không ảnh hưởng nghiêm trọng lắm, thậm chí có thể nói căn bản là không ảnh hưởng chút nào.

Thẳng đến khi Dư Huy bị Phong Tồn Quang kéo vào bồn tắm, Dư Huy phát hiện ra vẫn có ảnh hưởng.

Phong Đông Đình cùng Nhiễm Anh đến làm Phong Tồn Quang đã nghẹn nhiều bữa nay phải lần nữa nhẫn nại, may mắn là không có đem Dư Huy đè ra dưới sảnh mà làm một lần.

“Không, từ bỏ, thật là, phải bị, anh, ép khô chết.” Dư Huy hai tay bắt lấy thành bồn bên cạnh, hai chân mềm mềm mà câu lấy eo Phong Tồn Quang, mông gần như treo trên không.

Phong Tồn Quang nâng người ở trong nước ấm mà tàn nhẫn làm, thân thể đưa đẩy làm nước gần chỗ giao hợp bắn tung tóe, mặt nước xung quanh gợn mạnh, tiếng thở dốc ái muội cùng da^ʍ mĩ giao hòa làm người đỏ mặt mà tim đập chân run.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~