Chương 13: Sợ điều gì liền gặp điều đó

"Cút đi, đây là em gái của tôi."

"Thì ra là vậy, đúng là em gái tốt."

Một đám người đàn ông đeo mặt nạ chào cô, Tô Tinh Thần cũng nhanh chóng vẫy tay, mỉm cười nói:

"Xin chào."

Cách cánh cửa không xa, một lối đi được mở ra, hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác bước vào, tất cả đều mặc những bộ quần áo khác nhau, có phần hở hang.

Bọn họ lần lượt đi tới trước bàn kính, giày cao gót chạm vào mặt bàn kính, phát ra âm thanh giòn giã, có chút dễ nghe.

Tô Kỳ nghiêng đầu giải thích với cô.

"Đây chính là một trò chơi. Nhìn trúng người phụ nào có thể mang đi."

Vừa nói chuyện, Tô Kỳ nâng cằm lên ra hiệu, Tô Tinh Thần nhìn sang, hóa ra không gian bên trong lớn như vậy, chia thành từng phòng nhỏ, mang đi để làm gì, không cần nói cũng biết.

Tô Tinh Thần không biết diễn tả tâm trạng hiện tại của mình như thế nào, đây có phải là anh trai thật không? Tô Kỳ siết chặt vai cô cười.

"Liễu Liễu, anh trai mang em tới đây để trải nghiệm, cho em biết đàn ông trên thế giới này đều ác độc, em không thể để bị bọn họ lừa được."

Tô Tinh Thần không biết phải nói gì, nhìn nơi xa hoa đồi trụy này, nam nữ cùng nhau cười đùa, một số phụ nữ cố tình làm nũng, một số đàn ông coi phụ nữ như một thứ đồ chơi.

Tô Tinh Thần cảm thấy rất khó chịu, không nhịn được rút tay Tô Kỳ ra, nói:

"Anh, em đi vệ sinh một chút."

"Ừ, đừng chạy lung tung."

"Dạ."

Tô Tinh Thần đứng dậy bước ra khỏi phòng, sau khi đi ra ngoài, cô thở phào một hơi, tâm tình thoải mái hơn hẳn.

Cô nhìn xung quanh, đột nhiên nhìn thấy Trầm Nghiễn. Anh không nhìn thấy cô, một mực đi về phía trước.

Tô Tinh Thần cau mày, Trầm Nghiễn tại sao lại ở chỗ này? Mím khóe môi, Tô Tinh Thần nhấc chân đi theo, nhìn Trầm Nghiễn bước vào một căn phòng riêng.

Tô Tinh Thần đứng ở cửa, nhìn số phòng, đứng ở cửa nghe lén động tĩnh bên trong, nhưng hiệu quả cách âm quá tốt nên không nghe thấy gì.

(Truyện được đăng tại dembuon.vn. Hãy xem tại trang chính chủ để ủng hộ editor T^T)

Cô vừa muốn đứng thẳng dậy, sau gáy đột nhiên bị giữ lại, Tô Tinh Thần run người như bị rót nước lạnh vào đầu vậy.

"Đứng ở cửa làm gì vậy? Vào đi."

Người đàn ông mở cửa và xách Tô Tinh Thần vào bên trong.

"Bắt được một con cá lọt lưới hahaha."

"Đi lên."

Tô Tinh Thần nhìn xung quanh, cách trang trí ở đây giống hệt phòng riêng của Tô Kỳ, trong phòng hơi tối, cô lại bị cận nhẹ, không nhìn ra Trầm Nghiễn đang ngồi ở đâu.

Cô được người đàn ông đó coi là thành viên nữ ở đây, Tô Tinh Thần co vai đứng cạnh bàn kính, trong lòng thầm nghĩ phải ra ngoài càng sớm càng tốt.

Cô không muốn gặp Trầm Nghiễn trong tình huống xấu hổ như vậy, huống chi là bí mật theo dõi anh. Quả nhiên, nhìn Tô Tinh Thần sợ hãi, anh ta không hề hào phóng vén váy để cảnh xuân dưới váy xuất hiện trên bàn kính.

Những người đàn ông kêu lên bày tỏ sự thất vọng, rõ ràng là đối với cô không có chút hứng thú.

Tô Tinh Thần thật sự không chịu nổi tình cảnh này, thấy chỉ còn một đoạn ngắn nữa là đến cửa, cô bước nhanh hơn một chút, không ngờ giày trượt trên mặt bàn thủy tinh, thân hình lao thẳng về phía người trước mặt.

Tô Tinh Thần nhắm chặt mắt, rơi vào vòng tay ai đó, hương thơm nhàn nhạt phả vào chóp mũi, có phần quen thuộc.

Chính là Trầm Nghiễn. Tô Tinh Thần ngước mắt lên, hai cặp mắt dưới lớp mặt nạ đột nhiên chạm nhau, khiến cô sợ hãi nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Đúng là xui xẻo, sợ điều gì liền gặp điều đó.

Không đợi Tô Tinh Thần xin lỗi và bỏ trốn, một người nào đó bên cạnh kéo tay cô đuổi cô đi ra ngoài.