Chương 2: Thuyết phục

Công ty vì để cho trò chơi càng thêm chân thật thú vị, sau khi tất cả người chơi tiến vào trong thế giới, không có hình thức công lược cố định, tất cả kết quả hoàn toàn tùy theo ý người chơi lựa chọn phát triển, nội dung trò chơi càng thêm linh hoạt.

Nhưng cách làm này có một tai hại rất lớn, chính là nội dung vở kịch rất dễ dàng mất khống chế, bởi vậy hệ thống nhân vật phản diện nắm đúng thời cơ mà sinh ra, lựa chọn một số người ở vị diện cấp thấp khác đến bên trong thế giới kia sắm vai các loại vai phụ cùng nhân vật phản diện, khống chế nội dung vở kịch phát triển bình thường.

Đơn giản mà nói, kí chủ được chọn trúng chính là một NPC có trí tuệ.

“Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta sẽ nhận được rất nhiều phần thưởng: Trường sinh bất lão, tài phú quyền thế, ăn uống hưởng thụ... Chỉ có thứ cậu không nghĩ tới, chứ không có thứ mà hệ thống không làm được. Cơ hội như thế, kí chủ còn đang suy nghĩ cái gì? Còn không mau dùng sức nắm chắc cơ hội này!”

Âm thanh máy móc vô cùng nhân tính lại vang lên, ân cần khuyên bảo.

Đáng tiếc Khâu Kỳ không muốn nghe hệ thống nói, cũng không thích phần thưởng gì: “Tôi không cần phần thưởng gì, đưa tôi về.”

Làm gì có chuyện có bánh bao nhân thịt rơi từ trên trời xuống, hệ thống nói nhiệm vụ vô cùng đơn giản, nhưng thực tế nó chính là một cái hố lớn, nếu thực sự tốt như thế thì sao công ty tinh tế kia không tự tìm người ở vị diện của mình?

Cậu cũng đâu có ngốc, vai nhân vật phản diện trong tiểu thuyết chính là sinh ra để bị nhân vật chính ngược, từ đầu tới đuôi đều không có kết quả tốt, thê thảm như thế nào không cần phải nói. Loại nhiệm vụ này làm thêm lần thì dù là người có tố chất tâm lý tốt thì tinh thần cũng sụp đổ, xảy ra vấn đề, khen thưởng nghe thì mê người, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có mệnh hưởng.

Chẳng qua cậu dứt khoát từ chối như vậy cũng làm hệ thống vô cùng khó hiểu và hoang mang, còn có chút gấp gáp, bởi vì tìm kiếm kí chủ có tố chất tâm lý vượt qua thử thách của bọn họ cũng không dễ dàng.

“Chỉ cần cậu đồng ý làm nhiệm vụ, không chỉ có thể nhận được phần thưởng cuối cùng, còn có thể hưởng thụ một cuộc sống mới ở trong thế giới ảo, trò chơi này của chúng tôi có mức độ mô phỏng thật đến 99.99%, hoàn toàn có thể coi như đang sinh sống trong thế giới thật, bất kỳ một thế giới nào cũng thoải mái hơn so với vị diện tận thế…”

“Vì đền bù kí chủ đã nhận được công tác áp lực trong thế giới ảo, hệ thống còn có thể cung cấp các loại trợ giúp, kí chủ có thể dùng giá trị khen thưởng trong cửa hàng của hệ thống để đổi lấy các loại vật tư nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ các loại đãi ngộ như vinh hoa phú quý, mỹ thực, mỹ nhân.”

Cho nên, đối với một người sinh hoạt gian khổ trong vị diện tận thế đến bụng cũng ăn không đủ no mà nói, làm gì có lý do gì để từ chối chuyện tốt như vậy!

Nhưng Khâu Kỳ vẫn không chút động lòng.

Là một người sống sót trong thời kỳ cuối cùng, ý chí của cậu rất kiên định và hoàn toàn rõ ràng về mục tiêu của cuộc sống. Mặc dù đúng là cậu sinh sống ở trong thế giới tận thế, sinh tồn gian nan, hoàn cảnh ác liệt, thế giới giống như địa ngục, nhưng là đó là đối với người khác mà thôi.