Chương 6: 3P (Song long nhập động)

Tác giả: Tê Hạc

Edit: Sâm

***

Tần Hoài Vũ tiếp tục mở rộng nơi thịt mềm của Úc Thư bằng ba ngón tay. Mục Phong nhẹ nhàng đâm rút theo nhịp điệu Úc Thư cọ xát cậu nhỏ trên cơ bụng hắn.

"Ha a.... Phía sau.... Trướng quá.... Ưm a..... Lạ quá...."

"Bé cưng, chịu đựng một chút, đợi lát nữa em sẽ quen ngay thôi."

Tần Hoài Vũ hôn liếʍ tấm lưng trắng mịn của Úc Thư, để lại chi chít những dấu hôn đỏ trên đó. Vừa nới lỏng vừa cọ cọ côn th*t của mình vào cửa huyệt để giải tỏa cơn thèm của mình.

Mục Phong hôn mυ"ŧ từ cổ xuống đến ngực của Úc Thư.

"Ư hưʍ.... Ha...."

Ngón tay Tần Hoài Vũ không ngừng mò mẫm trong vách thịt, hết lần này đến lần khác cào vào vách tường mẫn cảm bên trong, khiến Úc Thư kí©h thí©ɧ từng đợt không ngừng.

Sau khi chọc ngoáy một lúc, cúc huyệt càng thêm nới rộng. Tần Hoài Vũ cảm thấy gần được rồi nên rút ngón tay ra. Mà hắn vừa mới rút, cúc hoa lại thít chặt lại, như chưa từng được mở rộng ra vậy.

Điều này khiến cho Tần Hoài Vũ nhịn không được mà ảo não.

"Lỗ thịt của bé cưng cắn giỏi thật, vừa rút ngón tay ra đã siết chặt lại rồi. Chậc, thèm muốn gậy th*t của Phong thế sao? Phong, cậu ôm chắc bé cưng đi, tôi muốn vào."

"Ừ, vào đi."

Tần Hoài Vũ một tay đỡ côn th*t đỏ tươi của mình, một tay cắm vào thịt mềm, nới cửa huyệt để qυყ đầυ thô to đè vào.

"Bé cưng, anh muốn vào, thả lỏng."

Nói rồi, Tần Hoài Vũ dùng sức đẩy qυყ đầυ vào.

"A a..... Không được.... A ha.... Đau.... A......"

Mặc dù Tần Hoài Vũ chỉ đẩy phần đỉnh đầu vào, nhưng nó cũng thô dày hơn so với ba ngón tay rất nhiều. Úc Thư vì đau mà giãy giụa, cố gắng thoát khỏi phần đỉnh côn th*t mà Tần Hoài Vũ đưa vào.

"Thả lỏng, bé cưng, qυყ đầυ anh đã vào rồi, phần còn lại cũng rất dễ dàng thôi, ngoan."

Tần Hoài Vũ tiếp tục lừa gạt Úc Thư, hắn rút ngón tay ra, hậu huyệt vốn đã chật hẹp nay vì sợ hãi mà càng khít lại, khiến hắn không thể tiến vào được nữa.

"Đau.... Đừng.... Hưʍ...... Ra ngoài...."

Bây giờ Úc Thư chỉ cảm thấy đau đớn, không có kɧoáı ©ảʍ. Cậu không muốn Tần Hoài Vũ tiến vào.

"Hoài Vũ, hay là thôi đi. Bé cưng không chịu nổi."

Tuy Mục Phong cảm thấy thịt huyệt siết lại làm gậy th*t của hắn sướиɠ vô cùng, nhưng cũng không nỡ để bé cưng bị bọn họ làm hỏng mất.

"Tôi đã vào rồi, còn muốn để tôi ra ngoài à?"

Tần Hoài Vũ làm sao có thể từ bỏ dễ dàng như vậy. Hắn không màng Úc Thư giãy giụa, nắm chặt eo cậu, đẩy thẳng về phía trước, cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ do vách tràng bóp chặt mang lại, sướиɠ đến mức da đầu tê dại.

Mặc dù hắn cưỡng bức tiến vào, nhưng rất cẩn thận khống chế sức lực. Ngoại trừ bị trướng đau thì Úc Thư cũng không bị thương. Nhưng dù vậy, Tần Hoài Vũ vào một nửa thì không thể vào được nữa.

"...A ha.... Đau.... Đau quá.... Không..... A a..... Ra ngoài...."

Úc Thư đau đớn đến chảy cả nước mắt, Phó Hàn Dương bên cạnh cũng không thể nhìn được nữa. Với tốc độ này của họ thì khi nào mới có thể đến lượt hắn.

Hắn đứng dậy lấy dầu bôi trơn trên tủ đầu giường ra, đưa cho Tần Hoài Vũ, nói:

"Dùng cái này."

Tần Hoài Vũ cầm lấy dầu bôi trơn, cảm ơn hắn rồi vui vẻ mở nắp ra, bóp thật nhiều vào gậy gộc của mình, lại bóp thêm vào nơi liên kết với thịt mềm bên trong. Mông Úc Thư lập tức trở nên nhớp nháp.

"Ha.... Lạnh.... Ưm a...."

Có chất bôi trơn, Tần Hoài Vũ ra vào trở nên trôi chảy hơn rất nhiều. Hắn thầm nghĩ sao trước đấy lại không nghĩ tới việc dùng chất bôi trơn chứ.

Sau khi Phó Hàn Dương đưa cho Tần Hoài Vũ chất bôi trơn, hắn cũng không bỏ đi mà nắm cằm Úc Thư, cúi đầu hôn xuống.

"Ưm ư.... Ưm ưm!"

Dù Úc Thư đã làʍ t̠ìиɦ, nhưng đây là lần đầu cậu hôn môi. Cậu bị Phó Hàn Dương hôn một cách cuồng bá, lập tức không thể cưỡng lại được.

"A ha...."

Lưỡi Phó Hàn Dương lướt qua lợi của Úc Thư, mở khớp hàm của cậu, cường thế chui vào, chơi đùa cái lưỡi nhút nhát của cậu. Hắn cuốn lưỡi cậu vào trong miệng của mình, vừa liếʍ vừa mυ"ŧ, để chúng hòa quyện vào nhau.

Quấn quýt triền miên, làm tràn chất dịch Úc Thư không kịp nuốt xuống, khiến đôi môi đỏ mọng của cậu trở nên bết dính, chảy nước.

"Ha a.... Sướиɠ.... Ưm a.... Quá...."

Đầu lưỡi Phó Hàn Dương liên tục quấy loạn, mô phỏng động tác thọc vào rút ra, khiến Úc Thư thở hổn hển không ngừng, quên đi cơn đau dưới thân, cơ thể thả lỏng, tùy ý để cây gậy to lớn của Tần Hoài Vũ tiến vào.

"Lão đại thật lợi hại, bé cưng bị hôn đến thả lỏng rồi. A! Lỗ thịt co giật co giật mãi, sướиɠ quá."

Tần Hoài Vũ nhân cơ hội này đẩy mạnh lên, cuối cùng cũng đẩy toàn bộ côn th*t vào trong.

"A a a.... Đau...... quá..... A a....."

Úc Thư bị Tần Hoài Vũ đẩy mạnh vào trong, đau đớn kêu lên, tách khỏi môi lưỡi dây dưa cùng Phó Hàn Dương, kéo ra một sợi chỉ dâʍ ɭσạи.

Phó Hàn Dương vẫn chưa hôn đủ, hắn ấn đầu Úc Thư về phía mình và tiếp tục mạnh mẽ hôn lên. Cũng mượn điều này để làm cậu thả lỏng thân thể, chịu ít đau hơn một chút.

Tần Hoài Vũ và Mục Phong thấy bé cưng thả lỏng vì nụ hôn của Phó Hàn Dương thì bắt đầu chuyển động. Hai người một trước một sau đâm về phía trước, mười phần ăn ý.

"A ha.... Ưm a..... Chậm một chút..... Đau.... A a....."

Phó Hàn Dương thả miệng Úc Thư ra, để cậu rêи ɾỉ, rồi chậm rãi liếʍ sạch nước bọt bên miệng cậu, si mê nhìn dáng vẻ vừa đau vừa sướиɠ của cậu khi bị bọn họ làm.

Bàn tay của Phó Hàn Dương nhéo lấy núʍ ѵú chín mọng, không ngừng xoa nắn, càng thêm kí©h thí©ɧ Úc Thư, khiến cậu dần quen với hai căn côn th*t đang đâm thọc vào trong cơ thể cậu.

Đau đớn và kɧoáı ©ảʍ tràn ngập khắp cơ thể Úc Thư, làm cậu đắm chìm trong đại dương du͙© vọиɠ mà quên đi chính mình.

"A, sướиɠ quá, bé cưng thật tuyệt."

Mục Phong say sưa đâm vào vách thịt của Úc Thư, dương v*t của họ đã mở rộng lỗ thịt đến mức độ tối đa, độ khít chặt còn hơn so với khi chỉ bị một cây gậy th*t đâm vào. Hai cây côn th*t cọ xát vào nhau trong thịt huyệt mang đến những kɧoáı ©ảʍ khác nhau, khiến Mục Phong và Tần Hoài Vũ sướиɠ tới cực điểm.

"Ưm hư.... Không..... Đừng..... A ha....."

Hai căn cự vật đỏ tươi liên tục ra vào lỗ thịt sưng đỏ, vì có chất bôi trơn mà nơi thịt non vốn ướt mềm nay lại càng chảy tràn nhiều nước da^ʍ hơn. Không thể phân biệt được đó là chất bôi trơn, hay chính là dâʍ ɖị©ɧ mà Úc Thư tự mình tiết ra.

"Ưm a.... Chỗ đó..... A a...."

Dần dần, Úc Thư thích ứng với sự đâm rút của hai cây thịt trong cơ thể mình, tận hưởng kɧoáı ©ảʍ do hai căn mang lại, vô thức phun nuốt theo nhịp ra vào của chúng.

Úc Thư phối hợp khiến họ càng thêm sảng khoái, đẩy nhanh động tác đâm thọc, càng làm dữ dội với Úc Thư.

"A, sướиɠ quá, quá sung sướиɠ."

Tần Hoài Vũ không nhịn được thoải mái thở ra. Bọn họ chưa bao giờ sướиɠ đến vậy. Càng thêm thỏa thích đâm chọc vách thịt, khiến lỗ thịt sưng đỏ vô cùng.

"A a a....... Chậm một chút...... Ha.......Mạnh quá...... Ưm a...... A a a a......"

Mãnh liệt va chạm khiến Úc Thư tiết ra càng nhiều nước da^ʍ, làm ướt hai cây gậy của họ, khiến chúng trở nên trơn bóng. Hai côn th*t khi thì thay nhau tiến vào hang thịt, khi thì cùng tiến về phía trước, làm Úc Thư bằng nhiều phương thức khác nhau.

Khi côn th*t ra vào hậu huyệt còn kéo theo cả một ít thịt non mềm ra ngoài, vắt hết nước da^ʍ bên trong bắn tung tóe lên trên bụng của Mục Phong và Tần Hoài Vũ.

Nơi giao hợp vang lên tiếng nước da^ʍ uế khiến người mặt đỏ tim đập, lôиɠ ʍυ của Mục Phong và Tần Hoài Vũ cũng ướt đẫm dâʍ ɖị©ɧ, lưu lại trên đó những hạt nước nhỏ li ti. Đâm càng sâu, lôиɠ ʍυ thô ráp sẽ càng kí©h thí©ɧ cửa huyệt, khiến thịt huyệt của Úc Thư càng thêm mẫn cảm.

"A a....... Sương....... A ha..... Sướиɠ quá..... Ư...... Sướиɠ...... A a a....."

Nước da^ʍ chảy tràn không ngừng, bị côn th*t kéo ra từ vách tràng, nhỏ giọt trên mặt đất. Căn phòng tràn đầy những tiếng vỗ về da thịt, tiếng nước da^ʍ dật, xen lẫn tiếng thở dốc cùng tiếng rêи ɾỉ mê người, vô cùng dâʍ ɭσạи.

Ba thân thể quấn quít lấy nhau, Úc Thư bị kẹp giữa bọn họ, điên cuồng đâm rút, kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng mãnh liệt, khiến Úc Thư không chịu nổi muốn thoát ra, nhưng lại bị giam cầm, không cách nào thoát khỏi. Cậu chỉ có thể chấp nhận bị kɧoáı ©ảʍ cắn nuốt bản thân mình.

"A a...... Không thể...... Ưm a..... Sắp..... Hỏng rồi..... Ha a...... A a a....."

"Bé cưng có thể, sẽ không hỏng, cái lỗ dâʍ đãиɠ của em rất thích côn th*t của chúng tôi đấy."

Mục Phong thì thầm những lời dơ bẩn bằng một giọng gợi cảm bên tai Úc Thư, kí©h thí©ɧ các giác quan của Úc Thư.

"A a..... Không được...... Tôi...... Tôi muốn bắn..... Ha a...... A a a....."

Kɧoáı ©ảʍ của Úc Thư đã tích tụ đến cực điểm, cậu nhỏ xinh đẹp đã cứng ngắc, sắp muốn nổ tung.

"Không sao, bé cưng, bắn đi. Lát nữa bọn anh cũng sẽ bắn vào cái lỗ lẳиɠ ɭơ của em, dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy hang thịt của em."

Tần Hoài Vũ cũng dán vào tai còn lại của cậu, nói những lời cợt nhả kí©h thí©ɧ Úc Thư. Úc Thư cuối cùng cũng xuất ra trong cơn va đập mạnh bạo của bọn họ.

"A a!!!"

Tần Hoài Vũ và Mục Phong đồng thời cảm nhận được sự co rút mạnh mẽ của vách tràng, họ điên cuồng đâm thọc vài chục lần, bắn vào nơi sâu nhất của hang thịt. Họ bắn tinh khác với Lục Xuyên, chỉ là bắn tinh bình thường, không thành kết.

Mà Úc Thư vừa xuất tinh xong, vẫn chưa hồi phục từ cao trào thì đã trải qua hàng chục lần đâm mạnh như vũ bão, rồi bị côn th*t chọc đến nơi sâu nhất, bắn ra hai cột nước mạnh mẽ thẳng vào trong cậu, kí©h thí©ɧ vách tràng vốn đã mẫn cảm của cậu.

Úc Thư không bắn tinh nhưng vẫn nghênh đón cao trào ngập tràn, thân thể không tự chủ co giật lại, miệng khẽ mở, trào ra tiếng rêи ɾỉ thoải mái đến cực điểm.

"A a a a a......"

____________________

Tác giả có lời muốn nói:

Lần đầu tiên của bé cưng Thư Thư thật kí©h thí©ɧ, ha ha ha ha ha ha, tôi chắc chắn là một người mẹ ruột!!!!

Hết chương 6