Quyển 1: Thuốc dẫn - Chương 10:

Suy cho cùng, trinh tiết chỉ là thứ dùng để áp đặt lên người khác, đồ của nàng thì chính là của nàng, có chết cũng không giao cho người khác, quan niệm mất đi trinh tiết thì không được sống đúng là ích kỷ.

Tóm lại không phải nàng sai, nàng vô tội, nếu có cơ hội báo thù nàng nhất định sẽ nắm lấy, nếu không có nàng sẽ nghĩ cách giữ lại mạng sống sau đó tìm đường về nhà! Nguyễn Diệc Vi cắn môi dưới hạ quyết định.

Sau khi rửa sạch vết máu trên người, Nhϊếp Dật Phong không chút ngại ngùng cởi hết quần áo, khoe ra thân hình "hoàn mỹ" của mình, sau đó nhấc từng bước chân đi về hướng thiếu nữ đang, trong suốt quá trình, đôi mắt đỏ sậm của hắn đều dán chặt vào người nàng.

Không, nàng đổi ý rồi! Cho dù ở thế giới cũ, đưa một tên đại biếи ŧɦái như vậy đến trước nhà của nàng, nàng cũng không cần! Thật là...thật là không biết xấu hổ...

Nàng hoảng loạn quay mặt đi, cũng không dám nhìn nữa, nàng đã nhìn thấy rất nhiều mô hình nhân tạo, nhưng sự khác biệt giữa sống và chết vẫn cách nhau rất xa đi?

Không thể nhìn thẳng,...Khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt nàng di chuyển xuống phần cơ bụng, nàng lại như bị bỏng mà quay mắt đi.

Giây tiếp theo, cơ ngực và cơ bụng săn chắc của đối phương đã được phản chiếu trên mặt nước lóng lánh.

Nàng đột nhiên ôm lấy chính mình rụt người lại phía sau.

"Tại...tại sao lại là ta? Nhất định là ta sao?" Nàng cố gắng vùng vẫy lần cuối.

"Vì sao à?" Hắn thấp giọng lặp lại ba chữ này, sau đó cười nhẹ: "Ta cũng rất muốn hỏi, tại sao...Nàng lại đến muộn như vậy?" Thanh âm trầm thấp khàn khàn vang lên, nam nhân bước vào bồn tắm, "Trừ nàng ra, không thể là người khác." Giọng nói quả quyết, ánh mắt chứa đầy huyết khí giờ phút này đã không còn cảm giác sôi trào điên cuồng nữa, thay vào đó là cảm giác ổn định, càng làm cho nàng có cảm giác áp bách khó tả.

Hắn không đến gần nàng, ngược lại ngồi xuống bồn tắm, để cho dòng nước ấm bao phủ lấy cơ thể, nhưng ánh mắt hắn vẫn luôn đặt trên người nàng, ngắm nhìn cơ thể của nàng bên trong lớp áo ngoài đã ướt, làm nàng cảm giác cơ thể mình như đang trần trụi.

"Ngươi...Ngươi có ý gì?"

Cái này cũng đã rõ, người của thế giới này đã nói rõ như vậy, có thể khẳng định nàng chính là "Thuốc dẫn" của đối phương, nhưng Nguyễn Diệc Vi mới xuyên đến không lâu, mới chỉ biết một chút về "Thuốc dẫn" trong khoảng thời gian ngắn như vậy, sao nàng có thể ngờ "Thuốc dẫn" có thể là người sống chứ?