Quyển 1: Thuốc dẫn - Chương 17:

Nghe được câu hỏi của nàng, bước chân hắn bỗng dừng lại, lộ ra vẻ mặt có lỗi: "Xin lỗi nàng, bởi vì quá kích động nên ta đã quên hỏi nàng, tiểu bảo bối nàng tên là gì? Ta tên Nhϊếp Dật Phong, phong hào là "Tây thú", trận địa bình nguyên Đông Nam này do ta trấn thủ." Tuy rằng Nhϊếp Dật Phong cảm thấy nàng chắc chắn sẽ biết thân phận của hắn, nhưng để tỏ lòng thiện ý, hắn vẫn rất thân thiện giới thiệu bản thân.

Nguyễn Diệc Vi: "???" Không được, nàng cảm thấy chính mình không thể theo kịp tư duy logic của đối phương! Ngươi đã không quen biết ta, vậy còn thổ lộ làm cái gì? Chẳng lẽ hắn cũng là loại cặn bã tùy ý ba hoa rồi bội tình bạc nghĩa?

Lần đầu tiên của nàng bị loại người như này cướp đi...Nàng cảm thấy rất ủy khuất, quên đi, đối với tội phạm cưỡиɠ ɠiαи thì có ai tốt đẹp chứ? Cô nương tỉnh đi, đây không phải tiểu thuyết nên hãy đối mặt với hiện thực đi.

Nhϊếp Dật Phong tràn đầy mong chờ đối phương báo danh, lại nhìn thấy nàng lộ ra biểu tình khϊếp sợ và ủy khuất, sau đó chu miệng lên không để ý đến hắn.

Quả nhiên vẫn nghĩ đến người trong lòng! Ha ha đừng để ta biết nam nhân đó là ai!!

Sâu thẳm trong đôi mắt Nhϊếp Dật Phong hiện lên màu đỏ u ám âm trầm.

Nhưng lần này hắn lựa chọn giấu đi sự phẫn nộ đó, chỉ hơi thở dài vì tiểu bảo bối xuất hiện quá muộn, nếu hắn tìm thấy nàng sớm hơn và giữ nàng ở bên cạnh, có lẽ nàng đã không chống cự hắn như vậy.

Ngay tại thời điểm Nhϊếp Dật Phong đang âm thầm tổn thương, hắn liền nghe thấy tiểu cô nương dùng giọng điệu không mấy vui vẻ nói: "Nguyễn Diệc Vi."

Hắn chưa từng nghĩ tới, bản thân sẽ cảm thấy hạnh phúc chỉ vì ba chữ đơn giản như vậy, nhưng trong lúc này, hắn cảm thấy một loại vui sướиɠ như gió xuân thổi qua nội tâm khiến hắn thoải mái: "Nguyễn Diệc Vi..." Hắn nhịn không được nhẹ nhàng nhẩm đi nhẩm lại ba chữ này.

Nàng không khỏi rùng mình khi nghe tên mình được gọi đi gọi lại một cách lưu luyến như vậy: "Ngươi...Ngươi rốt cuộc muốn làm gì ta?" Nguyễn Diệc Vi cảm thấy bất lực, nếu đối phương lấy ra bộ dáng "tội phạm cưỡиɠ ɠiαи" cưỡng ép nàng, nàng cũng phải cắn răng chịu đựng, cùng lắm thì tìm cơ hội trả thù, nhưng đối phương lại bày ra bộ dáng thâm tình chân thành không cầm được lòng, ngược lại khiến nàng cảm thấy không thích hợp.

"Nếu nói là thích...Cũng không thích hợp lắm, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, nếu...Nếu ngươi chỉ đang nhàm chán, muốn tùy tiện tìm người để diễn trò thâm tình, ngươi cứ nói thẳng với ta..." Nàng cố nén cảm giác da gà nổi lên tán loạn tiếp tục nói: "Cùng lắm thì ta phối hợp với ngươi là được."