Quyển 1: Thuốc dẫn - Chương 8:

"Vâng." Phó quan không dám chần chờ, nhận được mệnh lệnh liền bỏ chạy.

Thời điểm gặp ngã rẽ, phó quan mới dám quay đầu lại nhìn thoáng qua, vị Tướng quân đang sải bước đi về phía trước, ôm lấy thiếu nữ thân thể mảnh khảnh mềm mại trong lòng, thiếu nữ có phần chật vật lộ ra nửa khuôn mặt, có lẽ đang rất sợ hãi, nên sắc mặt của nàng nhìn qua cực kỳ tái nhợt, mái tóc dài ướt đẫm thật đáng thương.

Phó quan không dám xem nhiều, chỉ thở dài trong lòng, xin lỗi cô nương, hy sinh một người có thể cứu ngàn vạn người, cô nhất định phải ngoan ngoãn, không cần chọc giận Tướng quân...

Phó quan vừa chạy vừa nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.

Đúng rồi...Tính tình của Tướng quân hôm nay đặc biệt tốt, trong tình huống như vậy còn nói: "Ủy khuất nàng rồi.", điều này chứng minh Nhϊếp Dật Phong không phải người lãnh khốc vô tình, nói thật, lúc bình thường Tướng quân là người rất thân thiết lại dễ nói chuyện, thậm chí còn tốt bụng đến mức đi đến đâu cũng để lại lưu tình.

Nhưng một khi ngài ấy lâm vào tình trạng mất khống chế, đồng nghĩa với việc từ bỏ tất cả người thân.

Phó quan nhớ lại hai năm trước, thời điểm Nhϊếp Dật Phong dựa vào cách làʍ t̠ìиɦ điên cuồng để hồi phục thần trí, cách đó khá thô bạo, cơ bản là không có bất cứ màn dạo đầu hay thứ gì tương tự, chỉ có trực tiếp tiến vào. Mà một người lại không đủ, cần phải chuẩn bị đến vài người, ngay cả như vậy qua đêm đó, những nữ nhân ấy chỉ còn hơi thở thoi thóp hết sức đáng thương, cũng bởi vậy, những nữ nhân mà họ tìm kiếm đều yêu cầu "kinh nghiệm phong phú" không cần ngây ngô, đương nhiên là phải do họ tự nguyện, thù lao phong phú mà người thân của họ cũng được hưởng nhiều phúc lợi.

Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên cảm thấy có chút lo lắng, bây giờ cũng không phải hai năm trước, "du͙© vọиɠ" của tướng quân hẳn là lớn hơn trước, hôm nay chỉ cần một người thật sự đủ sao? Lỡ như cô nương bất hạnh kia vẫn còn non nớt, chẳng phải nắm chắc cái chết rồi sao? Tạo nghiệt a tạo nghiệt...Có nên chọn thêm vài người đưa tới phòng của Tướng quân không?

Tuy rằng nội tâm đang rất phong phú, nhưng phó quan cũng không dám trực tiếp vi phạm mệnh lệnh của Tướng quân, chỉ tìm thêm vài người tì nữ đến "cải tạo" phòng ngủ của Tướng quân, nếu thật sự không đủ, Tướng quân chỉ việc mở miệng giữ lại mấy người rồi tiếp tục "làm việc", nhưng nếu không cần, chỉ cần phân phó các nàng rời đi là được.

Thân là phó quan cũng rầu thúi ruột a.

Mà giờ phút này, Nhϊếp Dật Phong vẫn ôm lấy Nguyễn Diệc Vi, người luôn cố gắng làm hắn buông tay, đi thẳng vào phòng tắm chuyên dụng của hắn, nước ấm đã được chuẩn bị xong, mùi hương thơm nhẹ khử đi mùi máu tanh nồng nặc, bởi vì toàn thân ướt đẫm, lại thêm gió thổi suốt đường đi khiến Nguyễn Diệc Vi lạnh tới phát run, Nhϊếp Dật Phong đem nàng đặt xuống dưới, mang quần áo của nàng cũng đặt vào bên trong.