Chương 3: Lần Đầu Gặp Tiến Sĩ Mobius

Đi học về, Bạch Ngữ Xà chán nản đi bộ về nhà, mặc dù không quá xa nhưng hắn trên đường ghé vào quán net chơi vài tiếng mới ra khỏi nên trời đã tối mất rồi.

Hắn cứ tưởng có thể trở về nhà vui vẻ, ai ngờ lại tình cờ nghe được bên trong một cái hẻm có tiếng người. Với máu tò mò của mình, hắn giảm lại tiếng bước chân dường như không có âm thanh phát ra, hắn đi vào trong để hóng chuyện.

Mobius đối mấy người này thật sự khinh thường, chỉ như vậy mà muốn cô dừng tay sao? Đúng là phiền phức!

Bạch Ngữ Xà sáng mắt, là Mobius, là tiểu thái dương của hắn a! Chết rồi, chết rồi! Làm sao đây, tiểu thái dương của hắn quá đáng yêu, trong bộ dạng tức giận này cũng quá đáng yêu!

A! Hắn có thể chết tại đây rồi! Mobius đáng yêu quá! Mobius đáng yêu quá! Chết mất!

Cầm đầu sát thủ lạnh nhạt nhìn Mobius nói: "Mobius tiến sĩ, chủ nhân của ta đã cảnh cáo cô đừng tiếp tục vấn đề phản nhân loại nữa, nếu cô không dừng tay thì đừng trách bọn tôi", dù sao cũng là tiến sĩ thiên tài, bọn chúng sẽ không ám sát cô như thế, chỉ là cảnh cáo thôi.

Bạch Ngữ Xà ánh mắt không vui, Mobius đáng yêu của hắn bị đám người này đối phó. Mặc dù danh hiệu /Ta Là Cẩu Của Mobius/ không có nhưng hắn là tiểu trung khuyển của nàng, há nào có thể chịu được.

[A: cứu Mobius và giúp đỡ nàng về nhà. Phần thưởng: thẻ tiếp tế đặc biệt*2]

[B: mặc kệ, đợi bọn chúng cảnh cáo xong đi ra đỡ Mobius. Phần thưởng: danh hiệu /Ta Đối Mobius Hắc Tâm/]

[C: Đánh chết sát thủ, đối Mobius trừng mắt đe dọa. Phần thưởng: Mobius nước mắt*10]

Lựa chọn B là không bao giờ, Mobius tiểu thái dương của hắn làm sao hắn có thể làm thế, chi bằng kêu hắn đi chết đi còn hơn!

Lựa chọn C, hắn không dám đối Mobius đáng yêu trừng mắt, nàng sẽ ghét hắn làm sao. Đối tiểu trung khuyển như hắn không sợ trời không sợ đất chỉ sợ cái chán ghét của Mobius.

Lựa chọn A là an toàn và hài lòng nhất! Bạch Ngữ Xà không nghĩ ngợi quá nhiều và chọn nó. Hắn đạp nhẹ ra âm thanh, tiếng lá bên dưới chân xào xạc kêu lên.

Mấy tên sát thủ thấy thế liền nhìn lại, tên cầm đầu nhìn thấy hắn chỉ phất tay nói: "Người không có thân phận, đánh ngất"

Tên thuộc hạ liền cầm đao hướng hắn đâm tới, bảo đánh ngất chứ có kêu ngươi gϊếŧ ta đâu chứ, Bạch Ngữ Xà nửa mắt nhìn hắn, trong lòng thầm khởi động vết thánh Linnaeus, bàn tay có một chút tĩnh điện, hắn hướng tên sát thủ giơ tay nắm lấy đầu hắn, giật cho tên đó ngất xỉu.

Bạch Ngữ Xà bẻ bẻ khớp tay, ánh mắt không chút ánh sáng nhìn bọn chúng, đối từng tên từng tên giật tê người rồi đánh bầm mắt sưng má ném dưới đất.

Bạch Ngữ Xà phủi tay, thu lại năng lực vết thánh. Hắn quay lại đối Mobius cười: "Ngươi có sao không?"

Mobius dường như ngà ngà say loạng choạng ngã vào lòng hắn: "C... Cảm tạ... ta không sao...". Bạch Ngữ Xà đôi tai phía sau đỏ lên, đây là Mobius thân cận a! Có mơ hắn cũng không nghĩ tới đây! Hạnh phúc quá! Hắn có thể chết tại đây rồi!

Mặc dù khá hạnh phúc nhưng Mobius quan trọng hơn, Bạch Ngữ Xà lo lắng đỡ nàng, ánh mắt long lanh nhìn Mobius: "Ngươi có ổn thật chứ?"

Đối, Mobius thật ra không có uống rượu lấy đâu ra ngà ngà say. Chỉ là khi nãy nhìn thấy thanh niên trước mặt bộc phát ra năng lực kì lạ giống hệt tên trong video, nàng phải diễn, nhất định phải diễn!

Bạch Ngữ Xà chỉ vào mình: "ngươi nhìn thấy bao nhiêu ta nha?"

Mobius giơ ngón tay lên đếm: "... 3... không phải... là 5... ô... làm sao có năm người giống nhau a..."

Mobius thật sự say rồi, hắn chỉ có một người ở đây thôi. Bạch Ngữ Xà lo lắng, hắn ôm Mobius trong lòng, đối nàng thì thầm vào tai nói xin lỗi rồi ôm nàng lên

Bạch Ngữ Xà nhìn đồng hồ trên tay, không ngờ đã 10 giờ tối rồi. Bây giờ Mobius đi không tiện, hắn lại không biết phòng thí nghiệm của nàng ở đâu, thôi, đưa nàng về nhà mình đã.

Bạch Ngữ Xà đem mặt của Mobius hướng vào trong, đối nàng che chở vận sức mạnh trong cơ thể trời sinh phóng về nhà. Đoạn đường mười phút hắn chỉ tốn một phút để tới nơi, vừa mở cửa Mobius đã làm loạn lên: "Không chịu đâu... rượu đâu... ta muốn uống tiếp!"

Bạch Ngữ Xà hạ giọng nhỏ nhẹ nói: "Ngoan ngoan, bây giờ không có rượu, ta nấu chút nước ấm cho ngươi được chứ?"

Đối nữ nhân say phải nhẹ nhàng, đối phụ nữ phải ôn nhu, đối người yêu phải hiểu chuyện, đây là ba luật mà các lão công nằm trên đều phải thuộc lòng và thực hiện đúng như thế. Bạch Ngữ Xà vén mái tóc Mobius ra sau, bây giờ Mobius còn chưa nhỏ nhắn như ở Vùng Đất Xưa Cũ, nàng cao hơn hắn vài cm nhưng lại đáng yêu bĩu môi nhìn hắn

Mobius gật gù: "Vậy ngươi mau... mau một chút a!"

Mobius cảm thấy bản thân diễn kịch cũng quá giỏi, nàng là thiên tài trong thiên tài mà!

Bạch Ngữ Xà đem nàng nằm lên sofa, lại từ phía dưới sofa kéo ra một khúc đệm nữa. Hắn chạy vào phòng lấy mền cùng gối mới ra xếp lên sofa đẩy Mobius nằm xuống: "được rồi, ngươi mau nằm xuống. Ta đi lấy nước"

Mobius lén lút nhìn Bạch Ngữ Xà thân ảnh trong bếp rồi ngắm sơ qua nhà của hắn, không ngờ một thanh niên như hắn lại khá ngăn nắp đấy chứ, tốt tốt!

Bạch Ngữ Xà nhìn thấy Mobius ngồi dậy, dường như ngơ ngác nhìn trần nhà. Sự đáng yêu đột ngột này khiến hắn bị ngất xỉu vài giây, hắn thật sự có thể chết vì Mobius mà!