Chương 27: Kế Hoạch Thay Đổi, Đích Thân Xuất Trận

Lục Kiếm Sinh bại một trận này, không bộc lộ quá nhiều cảm xúc, sau khi hắn bước xuống đài, trực tiếp quay về động phủ bế quan, còn như Lăng Thanh Trúc trở lại trên lưng kim vũ, bay về nơi xa, không ai biết nàng đi đâu, nhưng mà một khoảng thời gian nữa, bài danh chi chiến sẽ còn tiếp tục.

Táng Tiên cấm địa, tại chỗ sâu.

Dương Minh một bên quan sát cấm địa hoạt động, một bên lộ rõ kinh ngạc: "Lục Kiếm Sinh bên kia thua trận rồi, bại bởi một nữ tử tên Lăng Thanh Trúc."

Thiếu niên này được hắn cải tạo tư chất, có khả năng bước vào đại đế hàng ngũ, thế mà vẫn bị thất bại.

"Hệ thống tiêu hao tạo hóa điểm, tra xét nữ tử đánh bại Lục Kiếm Sinh."

Dương Minh nổi lên tò mò, lập tức hệ thống thanh âm vang lên, một màn hình nhỏ hiện ra trước mắt.

[Tên: Lăng Thanh Trúc]

[Cốt linh: 20]

[Tu vi: Thiên tượng cảnh nhị trọng]

[Vận mệnh: Nữ đế chuyển thế, một đời này chú định sáng tạo truyền kì.]

Vậy mà lại là nữ đế chuyển thế, luận tư chất e rằng không kém cạnh Lục Kiếm Sinh, hắn bại không oan.

Dương Minh cảm khái, bất chợt trong lòng như có suy nghĩ, hắn lần nữa hỏi.

"Hệ thống, nếu như gϊếŧ nữ đế chuyển thế trong cấm địa, thu được lợi ích có gì khác biệt."

[Nữ đế chuyển thế là một dạng khí vận chi tử, chết tại cấm địa bên trong, thu được tạo hóa điểm gấp 5 lần bình thường.]

Chỉ có năm lần, so ra còn kém khí vận chi tử chân chính rất nhiều, nhưng mà bằng vậy cũng đủ khiến hắn một phen đầu tư.

Trước đó Dương Minh từng khắc vào linh hồn ba người ấn kí nô ɭệ, nhưng mà căn bản, chỉ là một loại ấn kí đoạt xá, bọn họ đột nhiên đối với cấm địa sùng kính, hết thảy nguyên do Dương Minh bộc lộ cấm địa khủng bố, một phen diễn kĩ tạo ra mộ địa.

Mà hiện tại, hắn cảm thấy ấn kí này nên được sử dụng.

Dương Minh ngưng thần lại, ngắn ngủi thời gian lập tức cảm ứng chiếm đoạt ấn kí, nó ngay tại Thiên Kiếm tông một tòa động phủ, sâu trong lình hồn Lục Kiếm Sinh.

"Một đời này của ngươi, để ta viết tiếp truyền kì."



Dương Minh miệng lưỡi nỉ non, ý niệm vừa động, ấn kí đoạt xá bùng nổ, bằng vào vô hình năng lượng chậm rãi lau đi Lục Kiếm Sinh ý thức, thời khắc Lục Kiếm Sinh nhận ra khác biệt, đáng tiếc đã muộn.

Chỉ thấy trong động phủ, Lục Kiếm Sinh hai mắt trợn tròn, nguyên bản khí chất điên cuồng lột xác, mà sâu trong linh hồn tiềm thức từ bao giờ đã thay đổi.

Vẻn vẹn mười giây thời gian, Lục Kiếm Sinh khôi phục bộ dáng, nhưng mà hắn hiện tại bất đồng, hai mắt quan sát xung quanh động phủ, miệng cong lên một đạo, giọng nói lạnh lùng:

"Đây là Thiên Kiếm tông, xem ra cũng không tồi, có lẽ bản thể nơi đó tạm thời không cần nhúm tay bên ngoài."

Ấn kí đoạt xá chuyển giao một phần bản nguyên, cũng có thể xem như Lục Kiếm Sinh bây giờ, chính là phân thân của Dương Minh, hơn nữa sâu trong linh hồn bắt đầu sản sinh lột xác, đến từ thánh nhân vương linh hồn đồng bộ qua.

Kế hoạch ban đầu, chính là chờ đợi Lục Kiếm Sinh dựa vào đại đế chi tư, phát triển đến tột cùng, nhưng mà nửa đường xuất hiện nữ đế chuyển thế, bằng vào Lục Kiếm Sinh rất khó chưởng khống vị nữ đế chuyển thế này, cho nên kế hoạch muốn thay đổi, Dương Minh sẽ trực tiếp ra tay.

Một vị đại đế chết trong cấm địa, ban thưởng gấp năm lần bình thường, nghe qua cũng đủ hấp dẫn cực kì.

"Hiện tại ta gọi là Lục Kiếm Sinh."

Dương Minh phân thân nhếch miệng cười, hắn bắt đầu quen thuộc cỗ thân thể này, ánh mắt càng mong chờ vào tương lai.

Lúc này.

Cách xa Thiên Kiếm tông vài ngàn dặm, trong một vách núi sâu hun hút, một đạo khí thế xông thẳng lên trời, kèm theo thánh uy chí cực hiển lộ, phút chốc thiên địa dị tượng tái hiện.

"Vũ Trường Sinh ta cuối cùng đột phá thánh nhân."

Thanh âm mang theo kích động rung chuyển ngọn núi, phàm là hung thú xung quanh đều đã chạy hết, còn như yêu thú sản sinh linh trí, giờ phút này quỳ rạp run rẩy, sâu trong linh hồn xuất hiện sợ hãi tột cùng.

Oanh minh một tiếng.

Vũ Trường Sinh bay thẳng lên trời, thân thể thánh nhân tỏa ra mênh mông thánh uy, hai mắt chớp chớp kim quang, hắn nhìn về vách núi dưới chân, như có suy nghĩ, lập tức cánh tay vươn ra hình thành một kiếm bổ xuống.

Ầm vang, vách núi bị san phẳng, trọn vẹn một tòa núi lớn sụp đổ.

Nhìn đến khi hài lòng, Vũ Trưởng Sinh cách không nhấc bổng tảng đá, gọt đẽo bằng phẳng, tại bề mặt khắc lên ba chữ, linh văn thấm đẫm thánh uy.

Trường Sinh môn.



Tiếp theo sau đó, Vũ Trường Sinh bay đến vô số tòa thành, bằng vào tự thân thực lực, tài bảo hùng hậu, trực tiếp thu dưới trướng rất nhiều thủ hạ, đồng thời kiến tạo vô số kiến trúc, hình thành nên chân chính môn phái của mình.

Một tháng sau.

Nguyên bản khu vực hoang vu, khắp nơi chỉ có núi cùng cây, hiện tại nhô ra một đại môn phái, đệ tử lớp lớp ra vào, nhân khí vô cùng dồi dào.

...

Đại Viêm vương triều biên giới, không phụ thuộc bất kì thế lực nào, Gia Mã thành trì.

Tại một tửu quán đông khách, thanh âm hỗn loạn liên tục truyền ra.

"Trường Sinh môn thời gian gần đây đang chiêu thu rất nhiều đệ tử, chỉ cần có tư chất võ giả là có thể gia nhập, ta dự định đưa con trai gia nhập, các ngươi thế nào."

"Trường Sinh môn, là thế lực mới xuất hiện một tháng trước sao."

Một tên trong số đó nhớ ra, hắn nhếch miệng cười:

"Ngươi không nói ta cũng quên, Đại Bảo nhà ta năm nay mới mười tuổi, không rõ có tư chất hay không nhưng nhất định phải đưa vào, biết đâu nhất phi trùng thiên, con ta trở thành cường giả một phương."

Nói xong tên này phá lên cười, bát rượu trong tay lại đầy.

"Mấy môn phái mới thành lập như này, thường yêu cầu không cao, chú trọng nhân thủ, có lẽ ta cũng phải ứng tuyển."

Đồng bạn nghe vậy lập tức cười nhạo:

"Tên béo nhà ngươi ngoài việc mổ heo ra cũng muốn tu luyện sao."

"Hỗn đản, ngươi chửi ai là tên béo, có tin ta băm ngươi thành trăm mảnh không."

"Giỏi thì tới, Kim Lăng Tử ta đầu đội trời chân đạp đất, chưa ngán ngươi bao giờ."

Vẫn không ai chú ý, trong góc tửu quán vắng vẻ, thiếu niên đeo đại kiếm sau lưng, một mực lắng nghe mấy tên nát rượu hồ ngôn loạn ngữ, thần sắc nghiêm túc.

Trường Sinh môn.

Tán tu như hắn có lẽ phải thử, hơn nữa thạch bi trong cấm địa, hắn hoài nghi vẫn còn chưa lộ bí mật, cho nên cần thiết nghiên cứu dài dài, mà môn phái này, không thể nghi ngờ là nơi dừng chân thích hợp.