Chương 2-11:Chúng ta đêm nay vẫn ở nơi này

Cố Điển Từ không xác định có phải hay không ảo giác, hai mắt đẫm lệ nhìn phía Tưởng Gia Đường, nghẹn ngào hỏi: “ Cậu vừa mới "phi" rồi sao?”

“Ân.”

Cố Điển Từ nhăn chặt lông mày giãn ra, yên tâm nhắm mắt lại, thanh lệ đồng thời mãn ra hốc mắt, tinh thần nâng cao nổi lên tươi cười.

Một hồi lâu, hắn hoãn lại đây, lau lau nước mắt nói: “Xin lỗi, vừa mới có điểm thất thố, tôi buổi sáng rời giường cảm xúc phập phồng khá lớn, thực xin lỗi, có dọa đến cậu không?”

“Không có.”

“ Hôm nay cậu muốn đi học sao?”

“Muốn.”

Cố Điển Từ kinh ngạc, hỏi: “ Cậu không xin nghỉ bệnh sao?”

“Không.”

“ Vậy tôi mượn cái xe lăn?”

Tưởng Gia Đường sắc mặt khẽ biến, ngữ khí không tốt: “ Cậu không nghĩ đỡ tôi?”

“Không có không có.” Cố Điển Từ cuống quít xua tay, giải thích: “ Tôi sợ ngươi sẽ nóng nực .”

“Sẽ không. Không cần lo.”

Thật vậy chăng...... Cố Điển Từ thực hoài nghi, thân thể hắn nhưng không giống xe hơi điều hòa có thể điều độ ấm, càng không thể điều chỉnh hướng gió, nam cực di dân đại thiếu gia chẳng lẽ ngày hôm qua không cảm nhận được hắn nhiệt độ cơ thể sao?

Không hiểu được. Đại thiếu gia thích như thế nào liền như thế nào đi.

Cố Điển Từ nâng hắn rời giường đánh răng rửa mặt, ngồi xổm ở huyền quan cho hắn mang giày cột dây giày, cột chắc nơ con bướm nhét vào lưỡi giày ngửa đầu nói: “Nơ con bướm nhét vào giày, sẽ không vướng ngã chân.”

“Nga.”

Cậu đứng lên xách lên trên sô pha đông đảo hàng xa xỉ túi giấy, hỏi: “ Cậu còn có cái gì đồ vật chưa mang sao?”

Đại thiếu gia chỉnh lý tay áo, nói: “Chúng ta đêm nay vẫn ở nơi này .”

Cố Điển Từ nghẹn lại trong miệng kinh ngạc cảm thán, như thế xa hoa phòng còn muốn tiếp tục ở? Đại thiếu gia kỳ thật không phải nam cực di dân tới tiểu chim cánh cụt, là sa mạc dầu mỏ quý công tử đi?

Cậu buông túi giấy, nâng dầu mỏ quý công tử cánh tay, tự hỏi đại thiếu gia vì cái gì không trực tiếp ở bên ngoài thuê nhà, trường học cũng không quy định nhất định phải trụ túc xá, là điều gì làm hắn bị bạn cùng phòng xa lánh lại ở trong phòng ngủ?

Hảo kỳ quái.

Thật sự cực kỳ phi thường kỳ quái.

Càng kỳ quái còn ở phía sau.

Lên lớp xong, Tưởng Gia Đường kêu cậu dìu hắn đi phòng y tế, nói là muốn đi đổi dược.

Hộ sĩ tiểu tỷ tỷ gọn gàng nhanh nhẹn xé xuống băng dính, lúc xốc lên băng gạc Tưởng Gia Đường thế nhưng gắt gao nắm lấy tay cậu.

Xương ngón tay mau bị bóp nát đau đớn làm cậu tưởng giãy giụa, dư quang lại thoáng nhìn lụa trắng bày ra sợi bông cùng miệng vết thương, bóc băng gạc vô dị với xé rách hạ dính dính da thịt, huyết nhục mơ hồ bộ dáng quá khủng bố.