Chương 2-13: Tôi là người bạn đầu tiên của cậu sao?

Một âm thanh đè nén đầy tức giận vang lên: “Lại đây.”

Cố Điển Từ đi qua, ngồi xổm bên chân hắn, đưa lỗ tai tới gần bên môi hắn, làm hắn nói không cần dùng sức quá nhiều để nói, bằng không không biết tới thời điểm nào mới có thể khôi phục thanh âm trầm thấp dễ nghe lại như cũ.

Không nghĩ tới hành vi mang tính săn sóc vậy mà làm đại thiếu gia càng tức giận, gầm nhẹ nói: “ Cậu ngồi trên này!”

Cố Điển Từ ngoan ngoãn ngồi vào bên cạnh hắn, nói: “Bớt giận nha, cổ họng sẽ đau.”

Đại thiếu gia mới mặc kệ hắn, ách giọng đưa ra mệnh lệnh: “ Xoè tay ra.”

Cậu vươn tay đưa tới trước mặt đại thiếu gia, đột nhiên bị nhắc một đống nhãn mác nhìn là biết cắt từ hàng xa xỉ nhãn, đại thiếu gia nghiêng mặt đi, rầu rĩ nói: “ Cậu phải muốn tiếp tục thích tôi.”

Cố Điển Từ ngơ ngác mà nhìn trong lòng bàn tay đầy nhãn mác hàng hiệu nhãn, hoài nghi Tưởng Gia Đường trước đại học cũng chưa từng học tại trường học, mà là mời thầy cô về dạy tại nhà, lấy hắn điều kiện kinh tế hoàn toàn có khả năng.

Có lẽ hắn chưa từng tham dự qua sinh hoạt vườn trường, cũng chưa từng kết giao bạn bè.

Cố Điển Từ nhìn chằm chằm đồ vật trong tay, thấp thấp giọng hỏi: “ Tôi là người bạn đầu tiên của cậu sao?”

Tưởng Gia Đường trầm mặc thật lâu, cuối cùng cuối cùng nói ra đáp án:

“Đúng vậy.”

Cố Điển Từ đột nhiên cảm thấy áp lực rất lớn, ngay từ đầu cậu chỉ là nghĩ duy trì phòng ngủ hài hòa, sau lại chiếu cố Tưởng Gia Đường, cũng bất quá là hầu hạ đại thiếu gia, làm chút việc lao động không tốn dung lượng não.

Nhưng là...... Trở thành bạn, nhưng không chỉ là không dùng đầu óc hầu hạ hay bưng trà đổ nước giặt quần áo động động tay mà thôi.

Bạn bè, là phải dùng tâm để kết giao.

Cậu liệu có thật sự muốn trở thành một người bạn đầu tiên của Tưởng Gia Đường sao?

Hoặc là nói, cậu thật sự muốn cho phép Tưởng Gia Đường đem cậu trở thành người bạn đầu tiên sao?

Cậu liệu có thể đem lại cho Tưởng Gia Đường cảm nhận một cái “ Bạn bè ” hoàn mỹ ý nghĩa sao?

Tưởng Gia Đường không phải là trẻ con ở vườn trẻ ngây thơ mau quên, nếu cậu không thể đem lại ấn tượng tốt về “ Bạn bè”, trong tương lai Tưởng Gia Đường còn nguyện ý tin tưởng trên thế giới này có “ Bạn bè” - loại cảm tình tốt đẹp này sao? Còn nguyện ý lại đi kết giao càng nhiều bạn hơn sao?

Cậu thật sự muốn gánh vác trách nhiệm trọng đại đến thế sao......

Cậu nhìn mặt Tưởng Gia Đường, thật sự nói không nên lời “ Tôi không phải bạn cậu” loại này tàn khốc câu nói.

Thôi được rồi, có thể sủng liền sủng hắn đi.

Bốn năm thực mau sẽ đi qua, bọn họ thực mau sẽ thành người lạ.

Bởi vì bọn họ vốn dĩ chính là người của hai thế giới bất đồng.

Chính là......

Tưởng Gia Đường giống như không phải như vậy tưởng.....