Chương 2-2: Vậy cậu ngẩng mặt lên được không? Đôi mắt cũng nhắm lại luôn nha, chúng ta chuẩn bị bắt đầu.

Sau khi quẹt thẻ mở cửa phòng, cậu lần đầu tiên biết ở khách sạn có không chỉ một gian phòng, thế nhưng còn có cả phòng khách, nhà ăn cùng phòng bếp.

Đáng tiếc thiên chi kiêu tử được hưởng thụ hết thảy thứ xa hoa lãng phí này đi đường đều phải được người nâng.

“Tôi muốn tắm rửa.”

“Ân ân, tôi biết.” Cố Điển Từ đơn giản tường thuật tóm lược tắm rửa sách lược cậu đã nghĩ ra đầy đủ ở trên xe, hỏi: “ Cậu xem như vậy có thể chứ?”

“Có thể.”

Cố Điển Từ trước giúp hắn an vị ở sô pha mềm mại, nhanh chóng đem vào bốn cái ghế dựa vào phòng tắm, trong đó một cái đưa lưng về phía bồn rửa tay, điều chỉnh đến ngửa đầu có thể gội đầu khoảng cách, sợ bồn rửa tay quá cứng làm cổ hắn bị thương, chạy nhanh vào gian phòng khác tìm được một gối đầu nhỏ có thể lót sau cổ, lại chạy đến phòng bếp tìm kiếm túi plastic, kinh hỉ chính là thế nhưng so túi plastic càng thích hợp không thấm nước chính là màng bọc thực phẩm cũng có luôn.

Hết thảy chuẩn bị ổn thoả.

“ Cậu chờ một chút, cậu muốn đổi bộ quần áo nào?”

Tưởng Gia Đường từ túi giấy tùy tay rút ra vài món quần áo, lại đào đào, lấy ra mấy cái khăn tắm, đưa cho cậu.

Hoá ra, kẻ có tiền tắm rửa khăn lông đều phải dùng hàng thêu xa xỉ sao, thật thần kỳ. Không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng cắt rớt nhãn mác, đem khăn tắm khách sạn trang bị sẵn đổi thành hàng xa xỉ khăn lông, lại thêm vào tắm rửa quần áo.

Cậu thật cẩn thận nâng Tưởng Gia Đường tiến vào phòng tắm, ngồi vào lưng dựa bồn rửa tay ghế dựa.

“Chúng ta trước tiên gội đầu nga.”

Hắn ừ một tiếng.

Bộ dáng ngoan ngoãn mặc người xâu xé bộ dáng thật sự giống hệt như em trai trong nhà mỗi khi mắc lỗi.

Cố Điển Từ thử qua độ ấm của nước từ vòi hoa sen, dùng lòng bàn tay lấy ít nước ấm sát ở hắn trên trán, hỏi: “Như vậy có quá nóng không?”

“Sẽ không.”

“Vậy cậu ngẩng mặt lên được không? Đôi mắt cũng nhắm lại luôn nha, chúng ta chuẩn bị bắt đầu.”

Hắn ngẩng lên cằm, nhắm mắt lại, cái gáy dựa nằm trên bồn rửa tay.

Cố Điển Từ lần đầu tiên có cơ hội chậm rãi xem Tưởng Gia Đường mặt, nhưng mà nhìn kỹ thì phát hiện ra giờ phút này cái sự nghiêm khắc, lạnh lùng trong trẻo như ngọc không còn tồn tại, mỗi một lần rũ mắt đều giống như mặt em trai của cậu.Tuy nhiên vẻ ngoài này luôn lệnh người tự đáy lòng kinh ngạc cảm thán hoa dung nguyệt mạo buông xuống trần thế.

Tưởng Gia Đường nói hắn Đường là mãn đường hề mỹ nhân đường, chỉ sợ đường trước mỹ nhân thiên kiều bá mị đều không kịp so bì hắn một phần vạn nhan sắc.