Chương 4

Kỳ thật nếu không có tiền lương để lấy thì cậu cũng sẽ nỗ lực.

Cơ hội làm lại một đời, cũng không phải là thứ mà mỗi người đều có được. Lại nghĩ tới việc chỉ cần chờ sau khi hai vai chính “giáo đường bỏ trốn” thì pháo hôi là cậu đây sẽ hoàn toàn tự do. Nghĩ tới đây, cậu đều sợ chính mình sẽ cười ra tiếng.

Cậu đi lướt qua những người đó, bỗng nhiên liếc nhìn về phía một anh đẹp trai đầu đinh.

Đẹp trai hơn Tống Vĩ nhiều, diện mạo có chút cảm giác của con lai, du côn style, ngũ quan thâm thúy, đẹp đến mức có chút tà tính, ngậm một điếu thuốc, nháy mắt khiến cho mấy phú nhị vốn có dáng dấp cũng không tệ lắm bị tôn lên chẳng khác nào người thường.

Trong tay hắn cầm lá bài rồi chợt ngẩng đầu, mặt mũi hẹp dài xinh đẹp đến mức gần như sắc bén, con ngươi đen nhánh sáng dị thường, nhìn chằm chằm vào cậu, trong miệng ngậm điếu thuốc cũng hơi hơi nhếch lên một chút.

Trưởng thành đẹp như vậy, cũng không biết là nam chính nhà ai, hình như cậu đã từng gặp ở nơi nào đấy rồi.

Nguyễn Tinh Ngộ lặng lẽ mà đi lướt qua bên người hắn, khói thuốc nhàn nhạt quanh quẩn sau cần cổ trắng nõn của cậu, giống như muốn thấm qua mái tóc hồng của cậu rồi thẩm thấu vào bên trong.

Đi vào đến ghế lô lớn nhất ở giữa, không khí lập tức liền mát lạnh rất nhiều. Phòng này cũng có người đang hút thuốc, nhưng trong phòng chỉ có mùi hương nhàn nhạt.

Tống Vĩ kẹp thuốc, vẫy tay với cậu.

Bên người hoa đoàn cẩm thốc nam sắc mê người.

Cmn, đây là nam chính Tấn Giang tổ chức buổi tụ hội tập thể đi! Hào môn vị hôn phu của cậu đều thua xa!

Nhìn ra những kẻ có tiền ở đây toàn bộ đều cao trên 1 mét 8, làn da khỏe, mặt đẹp trai, có hai người còn là nghệ sĩ, cậu từng nhìn thấy trên TV.

Trong hiện thực đàn ông bình thường quá nhiều, đột nhiên rơi vào một đám anh đẹp trai, trên người họ đều như sẽ phát sáng lên.

Nhưng mà có hai người đàn ông, đứng cạnh nhiều anh đẹp trai như thế cũng vượt cấp đạt tới trình độ như chúng tinh củng nguyệt.

Một người ngồi cạnh Tống Vĩ, ước chừng hơn ba mươi tuổi, khi ngồi đều có thể cảm giác được hắn rất cao, chiều cao tuyệt đối hơn 1m9. Tư thái nhàn tản, mang theo khí thế không giận tự uy của người cầm quyền. Đôi mắt của hắn khiến người liếc nhìn một lần đều khó thể quên, đen nhánh thâm thúy, giống ánh sao sáng đêm đen. Trong tay kẹp một cây xì gà.

Nhìn liền biết thuộc kiểu người “nếu hắn đã nhìn thấy đồ vật hắn thích thì dù cho dùng âm mưu quỷ kế cũng muốn có được” là loại hình nam chính mặt người dạ thú 10 trên 10!

Hẳn là nam chính thời xưa thường gặp nhất trên Tấn Giang, kiểu một người có thể gánh trên lưng một nửa bộ hình pháp?

Bên trong còn có một người có vẻ như là người trẻ tuổi nhất, hắn đang chơi cờ cùng người khác.

Hắn là một cái cực đoan khác.

Trong một đám đàn ông hít mây nhả khói thì hắn là người duy nhất không cầm thuốc lá!

Phong cách phần tử trí thức!

Hắn dáng dâp rất cao, vô cùng trắng, vai rộng eo thon, áo sơ mi trắng, quần tây, cả nếp nhắn trên quần áo đều là vuông góc. Hắn rất tuấn tú, bộ phận ngũ quan đẹp nhất là cái mũi, rất cao, đặc sắc nhất chính là mắt một mí, rất có cảm giác cao cấp thanh lãnh, phối hợp với cằm tuyến đoan chính rõ ràng. Khí chất không giống với phong cách đô thị nước hoa kèm theo mùi thuốc lá và rượu ngâm của những người khác. Hắn thoạt nhìn cực kỳ sạch sẽ, có một loại tác phong và kỷ luật dưỡng thành mỹ cảm.

Thoạt nhìn cảm xúc trầm ổn bình tĩnh, giống như nhân sinh của hắn cho tới bây giờ cùng mấy chữ như “xúc động, vượt rào” hoàn toàn không có bất cứ quan hệ nào.

Dựa theo kinh nghiệm của cậu, kiểu nam chính này là: mỗi người đều muốn ngủ hắn, nhưng hắn chỉ cho bà xã ngủ - nam chính cao lãnh.

Liền kém viết mấy chữ “Chỉ có bà xã của tôi mới có thể tới gần tôi” lên mặt.