Chương 2

Rõ ràng là một Alpha chất lượng tốt nhưng lại không cẩn thận bị người khác bỏ thuốc, du͙© vọиɠ gϊếŧ người của Yến đại thiếu gia không ngừng bò lên, thế mà có người dám bỏ thuốc cho hắn thật chán sống.

Vốn dĩ Yến Liên Xuyên muốn tìm một nơi để ẩn thân trước sau đó lại liên hệ với người nhà họ Yến, nhưng Beta đột nhiên nhảy ra này cũng coi như giải quyết được vấn đề.

Yến Liên Xuyên liếc nhìn Đổng Xán một chút, thì ngay lập tức biết Beta có diện mạo thành thật hàm hậu này không cùng một đám với người mà hắn cho là đã bỏ thuốc mình.

Yên Liên Xuyên vẫn luôn bản lĩnh hơn người, chỉ là lần này hắn thật sự không ngờ đến có người sẽ bỏ thuốc mình trong trường hợp này, nghĩ vậy Yến Liên Xuyên lại tức đến ngứa răng, bị người bỏ thuốc quả thật là vết nhơ trong cuộc đời hắn.

Nhưng mà nghe Beta này nói hình như là đã nhận sai chủ đơn rồi, vậy dứt khoát đâm lao thì phải theo lao, chờ đến khi đi đến nơi an toàn rồi Yên Liên Xuyên sẽ cho Beta mọt bút bồi thường khả quan.

Hắn cảm thấy như vậy cũng được vì thế cũng không ngăn cản Beta nâng tay mình lên.

Nhưng mà Beta này…

Yến Liên Xuyên mặc kệ cơ thể mình dựa vào người đối phương, đầu buông xuống, bởi vì hắn cao nên có thể nhìn thấy được phong cảnh bên trong áo thun của Beta.

Bởi vì cơ thể hai người đang dựa vào nhau nên hai khối cơ ngực lớn cũng đè ép với nhau, tạo thành một cái khe thât sâu, nhìn qua hai luồng thịt ngực kia cực kỳ mềm mại và đầy đặn, giống như đang câu dẫn đàn ông dùng tay xoa bóp nó vậy.

Mà đầṳ ѵú phấn nộn màu đỏ kia cũng đứng lên bởi vì cọ xát với quần áo, như ẩn như hiện bên trên bầu ngực màu mật.

Yến Liên Xuyên nhìn đôi vυ" bụ câu nhân kia không chớp mắt, thấy cảnh đẹp như vậy hắn lại cảm thấy thuốc trong người đang tác quái.

Nhưng mà vào lúc này mồ hôi trên người Beta chảy xuống tích trên thịt vυ" mà Yến Liên Xuyên nhìn không chớp mắt kia, khiến nó càng thêm bóng loáng mê người.

Trên làn da màu mật nhiễm thêm vài vệt nước.

Sao Beta này lại…

Yến Liên Xuyên nghỉ một lúc lâu, rốt cuộc cũng nghĩ ra một từ thích hợp, từ này khiến cả người hắn chợt bừng tỉnh.

Da^ʍ, đúng sao lại da^ʍ như vậy?

Beta này đang cố ý câu dẫn mình sao? Nếu không thì vì sao lại mặc áo thun có cổ áo thấp như vậy? Còn cố ý ép vυ" thành hình dạng kia, chắc chắn là đang câu dẫn mình đi.

Yến Liên Xuyên càng nghĩ càng cảm thấy có lý.

Không riêng gì ngực to, mông cũng bự, vừa kiều vừa lớn.

Bây giờ cả người Yến Liên Xuyên đều đang dán trên người Đổng Xán, theo động tác di chuyển của anh, chiếc mông thịt kia thỉnh thoảng sẽ cọ lên người hắn.

Mông cũng quá da^ʍ đi, sao thịt lại nhiều như vậy? Yến Liên Xuyên không nhịn được, hắn giả bộ lơ đãng chạm vào mông Đổng Xán một chút, sau đó lại lơ đãng vỗ một cái…Quả nhiên đúng như Yến Liên Xuyên nghĩ thịt nhiều còn da^ʍ muốn chết!

Đổng Xán kinh ngạc một chút vì động tác này của Yến Liên Xuyên, nhưng anh quay đầu lại thấy hắn vẫn một bộ mơ màng sắp ngủ, căn bản là không có một chút cảm giác tỉnh táo nào, người thành thật không nhịn được thầm nghĩ chắc vừa nãy là ảo giác đi.

Mẹ nó chắc chắn là kỹ nữ này cố ý! Cố ý dùng mông da^ʍ cọ lên dươиɠ ѵậŧ của hắn! Yến Liên Xuyên cảm nhận được mông thịt kia cọ thân dưới của mình, trong nháy mắt hắn đột nhiên muốn đè người này lại làm ngay tại chỗ.