Chương 13: Yêu tận xương tủy (H+)

Hắn ra vào mãnh liệt khiến cô đau đớn. Hắn thở dốc bên tai cô, giọng nói mơ hồ."Kiều Kiều..."

"Kiều Kiều của ta..."

"Ta chỉ khóc vì nàng, cũng chỉ vì nàng mà tương tư."

"Nàng có hiểu không? Nàng có nghe thấy không?"

Hắn thúc mạnh, cầm tay cô ghì chặt vào l*иg ngực mình, Tưởng Ninh muốn giãy dụa, nhưng sức lực của hắn quá lớn cô phản kháng không thành. Hơi thở nồng đậm mùi rượu phả vào tai khiến cô rùng mình. Hắn càng giữ chặt tay cô trong ngực mình.

"Ta yêu nàng...yêu...nàng..."

Hắn ghì chặt tay cô trong ngực, nước mắt nóng hổi rơi xuống gò má Tưởng Ninh, cô hé mắt nhìn hắn.

"Yêu...nàng...nơi đây đau...tim đau nhất."

"Yêu tôi? Vậy tại sao lại ép buộc tôi?"

Hắn cúi xuống hôn cô thô bạo, đôi mắt đầy du͙© vọиɠ mỉm cười nhìn cô.

"Ta không có cách nào buông tay, cả đời này...cũng không buông tay."

Hắn thỏa mãn bắn vào bên trong cô, ôm chặt lấy cô hôn hít, Tưởng Ninh ghê tởm tránh mặt. Tưởng Ninh mệt mỏi thϊếp đi, lúc tỉnh dậy y phục đã được thay, nhưng cảm giác tiểu huyệt đau nhức khiến cô tỉnh táo biết đây là sự thật, không phải mơ. Ngân Hạnh và vài nha hoàn dọn bữa trưa cho cô, sau đó lui ra, tiếng cửa khóa lạch cạch. Tưởng Ninh bất lực, cho dù ở đâu, cô cũng bị hắn trói buộc. Ăn cơm xong thì có người thu dọn, sau đó lại có người khóa cửa, Tưởng Ninh đi lại xung quanh ngắm kĩ căn phòng. Một căn phòng xa hoa rộng rãi, chỉ tiếc là không có tự do. ở gần sạp ghế có một cửa sổ hình tròn rất to, nếu mở ra ngắm cảnh thì vô cùng đẹp. Tưởng Ninh bước đến muốn mở cửa sổ, ánh sáng vừa hé một chút, loáng thoáng thấy được hồ nước phía trước thì có cánh tay chặn lại.

"Người đâu, niêm phong cái cửa sổ này lại!"

Lâm Ngọc bước vào, đôi mắt đầy sát khí, tiến tới túm lấy cổ cô.

"Nàng muốn bỏ trốn? Tại sao lại muốn bỏ trốn!"

Tưởng Ninh cố gắng hít thở, bị hắn quăng lên giường, xé nát y phục trên người. Hắn hôn cô thô bạo, trong miệng có vị máu nhàn nhạt, cánh môi cô hiện lên vết máu đỏ ửng.

"Đau quá!"

Hắn cởi y phục, nhào nặn bầu ngực của cô mặc cô phản kháng, Tưởng Ninh bất lực khóc nức nở, chân tay đạp lung tung.

"Không muốn, tên điên,cút ra!"

Hắn dùng ngón tay cắm vào tiểu huyết, thô bạo hung hăng tiến vào trong khiến cô đau đớn. Đến khi tiểu huyệt có ít dâʍ ŧᏂủy̠, hắn nhân cơ hội cầm côn ŧᏂịŧ thúc mạnh vào. Mỗi lần làʍ t̠ìиɦ hắn đều thô lỗ khiến cô chịu đau đớn, Tưởng Ninh bấu chặt lấy cánh tay rắn chặt của hắn, cô đánh hắn, còn cắn lên vài hắn thật mạnh.