Chương 4: Không nghe lời (H+++)

Tưởng Ninh mệt nhoài, cô nằm ngủ từ đêm cho đến chiều hôm sau, lúc tỉnh dậy vô cùng ngứa ngáy khó chịu, đầu đau nhức dữ dội, khóe mắt cay cay. Cô nhìn xung quanh căn hầm tối, có một bóng đen vàng cam lơ lửng trên trần, một nhà tắm nhỏ, một bộ bàn ghế cũ xập xệ ở giữa phòng và tấm nệm trắng cô đang nằm, ngoài ra không có thứ gì hết. Thân dưới đau nhức sưng tấy, Tưởng Ninh muốn đứng dậy vào nhà tắm, đôi chân run rẩy ngã khụy xuống sàn lạnh lẽo, cô khó khăn lết từng chút vào nhà tắm, Tưởng Ninh nằm trong bồn tắm xả nước, hai chân rang rộng lấy tay moi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tiểu huyệt sưng đỏ, cô nhăn mặt phát ra tiếng kêu nức nở vì đau. Một tiếng lạch cạch vang lên sau đó phát ra tiếng ầm vang tai, hình như là có người xuống. Gương mặt cô tái mét, Cố Minh đứng ở cửa nhà tắm giận dữ nhìn cô, hắn tiến tới nắm lấy tóc cô lôi ra ngoài."Mẹ nó, tôi cho em lấy ra hay chưa?"

Thân thể bị quăng xuống nệm, Cố Minh nằm đè lên Tưởng Ninh, hắn bắt đầu sờ soạng, cô cố gắng giãy dụa, cắn vào tay hắn tạo nên một vết răng đỏ hồng trên cánh tay, hắn cởϊ qυầи đỡ lấy côn ŧᏂịŧ đưa đến miệng cô.

"Ngậm lấy!"

Tưởng Ninh giãy dụa, cô xoay mặt tránh hắn, nghĩ đến chỗ đây là hắn dùng để đi tiểu mà không khỏi buồn nôn, hắn tức giận vỗ côn ŧᏂịŧ vào mặt cô, bóp chặt lấy cằm Tưởng Ninh, miệng bị ép mở ra, Tưởng Ninh liền tục lắc đầu ngọ nguậy không yên, khóe mắt đã có giọt lệ rơi xuống vô cùng uất ức. Miệng bị không chế mở ra, côn ŧᏂịŧ to lớn từ từ cho vào miệng cô. Tưởng Ninh lắc đầu nguầy nguậy, phát ra tiếng kêu nức nở uất nghẹn.

"Ưʍ...ưʍ...hức."

Miệng như bị xé rách, Cố Minh bắt đầu luân động trong miệng cô, Tưởng Ninh không khỏi ghê tởm, cô đau đớn khóc tức tưởi, hai tay chống trên ngực hắn phản kháng, Cố Minh nhắm mắt hưởng thụ không để ý đến người phía dưới đang đau đớn. Không biết qua bao lâu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt bắn vào cổ họng cô, Tưởng Ninh quay đầu muốn nôn ra, hắn liền bóp lấy cằm cô, chỉ tay uy hϊếp.

"Em dám nhổ ra tôi sẽ đâm nát miệng em."

Tiếng khóc ngày càng lớn, Tưởng Ninh chịu lấy cảm giác ghê tởm nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn xuống. Cố Minh còn chưa thỏa mãn, hắn đè lấy người cô, hai ngón tay vạch tiểu huyệt ra cắm vào, Tưởng Ninh biết hắn muốn làm gì liền liên tục giãy dụa. Cố Minh thở dốc đỡ lấy côn ŧᏂịŧ kề đến miệng huyệt, mạnh mẽ thúc vào. Hai mắt Tưởng Ninh vì đau đớn mà trợn tròn, cô càng phản kháng mãnh liệt hơn, từng cú nhấp đau thấu xương như muốn chết đi, căn hầm lờ mờ đầy vị tìиɧ ɖu͙©, tiếng bạch bạch cùng tiếng thở dốc và nức nở khiến căn hầm thêm ái muội. Tiểu huyệt bị căng ra đau nhức, côn ŧᏂịŧ ra vào liên tục, tốc độ ngày càng nhanh, Cố Minh ôm chặt lấy cô bắn vào tử ©υиɠ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi. Bụng nhỏ bị phồng lên giống như có thai hai tháng. Tiểu huyệt vừa bị xâm hại chưa khép được lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c rỉ ra.