Chương 45

Trong nhận thức của họ, Lộ Ni được cha mẹ ruột tìm thấy hẳn sẽ rất xúc động, thậm chí có thể hơi nhút nhát, dù sao cũng được coi là từ thân phận trẻ mồ côi trở về gia đình giàu có.

Tệ nhất thì có thể vì trước đây có chút mâu thuẫn với gia đình họ mà cảm thấy hơi bài xích chuyện này.

Nhưng không ngờ lại là thái độ bất cần như vậy.

Chu Gia Sâm cảm thấy cô em gái ruột này của mình có lẽ đang nổi loạn, bình tĩnh mở lời với cô: "Lộ Ni, đừng tùy hứng, em hãy nghĩ cho tương lai của mình, điều kiện mà nhà họ Chu có thể cung cấp cho em tốt hơn nhiều so với những gì cha nuôi của em có thể làm. Ông ấy chỉ là một giáo viên bình thường, lương tháng năm sáu nghìn, sống trong căn nhà nhỏ hai phòng ngủ một phòng khách năm mươi sáu mươi mét vuông, em còn phải chen chúc một phòng với con gái ruột của ông ấy, có thể mang lại cho em những gì?"

Lộ Du Du thực sự hối hận vì đã đến đây hôm nay.

Gia đình này quá cao cao tại thượng. Trong nguyên tác, Lộ Ni từ đầu đến cuối không biết thân thế của mình ngược lại là một chuyện tốt, như vậy sẽ không phải buồn nôn.

Cô không đợi Chu Gia Sâm nói xong liền đứng dậy ra lệnh đuổi khách: "Tôi còn có chút việc phải về chỗ ở của tôi một chuyến, không tiễn mọi người được."

Cha Chu tức giận vì cô không biết phép tắc, đang định nổi trận lôi đình thì mẹ Chu vội đứng dậy nói: "Được, được, vậy chuyện về nhà chúng ta bàn sau, con ở đâu, chúng ta đưa con về trước."

Họ cũng biết dạo này Lộ Ni hình như đang giận dỗi với Cố Yến Minh, không còn ở cùng Cố Yến Minh nữa.

Lộ Du Du cau mày: "Tôi tự về được."

Chu Gia Niên nóng ruột, đứng dậy: "Chị có thể đừng xa lánh mọi người như vậy được không, mẹ cũng là quan tâm đến chị."



Mẹ Chu đoán rằng Lộ Du Du dạo này thuê nhà ở bên ngoài, nhà thuê thì tốt đến mức nào, con gái mặt mỏng không muốn để họ nhìn thấy cũng có thể hiểu được, vì vậy vội vàng hòa giải: "Thôi thôi, Gia Niên đừng cãi nhau."

Lộ Du Du quay người xuống lầu, gọi điện cho cha Chu đang đi chợ mua đồ ăn.

Gia đình nhà họ Chu xem ra không coi trọng bữa cơm này, vì thế cũng không cần phải nấu làm gì.

Xuống dưới lầu, mẹ Chu lau khóe mắt, có vẻ như còn muốn nói gì đó với Lộ Du Du, nhưng Lộ Du Du lại lười nói thêm một câu nào nữa, chặn một chiếc taxi rồi nhanh chóng rời đi.

Để lại mấy người nhà họ Chu với có vẻ mặt khó coi.

Chu Gia Niên nhìn bóng lưng Lộ Du Du đi xa, lòng nóng như lửa đốt, cậu ta không biết tại sao lại thành ra như vậy.

Khi tìm lại được Chu Thi Nhã, cả nhà vì cảm thấy có lỗi nên những năm qua luôn cố gắng bù đắp cho cô ta, thậm chí bản thân cậu ta cũng làm rất nhiều chuyện tổn thương Lộ Ni.

Nhưng bây giờ mọi thứ cậu ta làm đều trở thành sai lầm, ngược lại còn trở thành con dao đâm vào người chị gái ruột của mình?

Cậu ta có chút chán nản.

Nhưng Chu Thi Nhã lại đúng lúc ngẩng khuôn mặt tái nhợt lên, nói một câu: "Hay là đưa Lộ Ni về đi, giờ trời đã hơi tối rồi, một cô gái đi đường không an toàn. Cô ấy không cho chúng ta đi theo, liệu có phải có điều gì khó nói không? Con rất lo cho sự an toàn của cô ấy."