Chương 1: Trùng tên với nam phụ trong tiểu thuyết đam mỹ

Sau khi kết thúc cuộc họp cổ đông, Đào Tử An ngồi trên ghế tuỳ tiện mở một bộ tiểu thuyết đang hot trên mạng ra xem.

Nếu là ngày thường thì hắn chẳng có chút hứng thú nào với loại tiểu thuyết ba xu này, nhưng mà khi ba chữ "Đào Tử An" vừa lọt vào mắt hắn, lại còn là tên của nam phụ, hắn lập tức chú ý tới.

Dựa vào cái gì mà hắn không phải là nhân vật chính!???

Vừa mới vào đoạn đầu tiên của chương 1 hắn đã đọc được "Đào Tử An bị nam chính vứt bỏ".

Cái gì??? Chẳng lẽ cái vị cùng tên với hắn này là nữ?

À... Không phải, người này đúng là nam, chẳng qua đây là một đôi người yêu đồng tính.

Đào tiên sinh nhiều năm che giấu tính hướng, năm nay đã ba mươi tám tuổi lại chưa từng có một người bạn trai nào đột nhiên cảm thấy trái tim nhỏ của mình run rẩy một chút.

Hắn thế mà nhấn trúng một quyển tiểu thuyết đam mỹ!

Mấy năm nay vì duy trì hình tượng, Đào Tử An chưa từng chạm vào loại sách vở nào liên quan đến tình yêu đồng giới, ngay cả cuộc sống thường ngày cũng cực kỳ ít qua lại với nam tính. Thậm chí vì che mắt thiên hạ, hắn còn hẹn hò với nữ giới hai lần, nhưng lần nào cũng nhanh chóng chia tay.

Sau này lớn tuổi rồi, Đào Tử An lấy lý do muốn tu thân dưỡng tính để ngăn cản các loại xem mắt hay là thúc giục kết hôn.

Hắn nghĩ về sau cứ như vậy là được, đã sinh ra trong một gia đình mẫn cảm, lại còn là cổ đông lớn của một tập đoàn, cha mẹ người thân đều là người có mặt mũi, có uy tín danh dự... Cho dù trong bóng tối hắn có thể hơi phóng túng một chút, nhưng mà trên đời này có gió nào mà không lọt qua tường, chẳng có người nào tin tưởng được.

Đào Tử An nghĩ thầm, nếu như hắn là công còn tốt, nhưng đáng tiếc hắn lại là thụ. Hắn thực sự không chịu nổi một người đàn ông xa lạ không biết là ai làm càn ở trên người hắn. Còn nếu tìm một người hiểu tận gốc rễ thì lại càng phiền toái, lỡ như chia tay ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, vậy thì mặt mũi của hắn biết đặt vào đâu?

Tầm tuổi hắn thì đa số là đi qua vạn bụi hoa, năng lực tìиɧ ɖu͙© suy giảm, đã thế còn dễ đầu trọc bụng mỡ, Đào Tử An nhìn đã thấy ngán. Cho nên tính đi tính lại, hắn vẫn cảm thấy che giấu tính hướng của bản thân là tốt nhất.

Dù sao thì khoảng thời gian tuổi trẻ dễ dàng bốc hoả tịch mịch đã trôi qua, bây giờ Đào Tử An rất bình tĩnh, thấy một bộ tiểu thuyết đam mỹ cũng không còn cảm giác muốn tránh không kịp nữa.

May mà cuốn sách này cũng không dài, hắn đọc nhanh như gió lướt qua một lát là đã đọc xong rồi.

Nam chính của cuốn sách này đúng là giống hệt như lời của mấy người trẻ tuổi bây giờ, đã ngốc nghếch lắm tiền thì chớ, sinh ra trong một gia đình giàu có, trong lòng còn yêu thầm một người anh thanh mai trúc mã, gia đình đối phương là thế giao với nhà mình, đã thế còn là trai thẳng, nhà làm chính trị, cho nên hắn đành chôn sâu tình cảm trong lòng xuống.

Sau đó trong một bữa tiệc tìm hoan mua vui, hắn gặp một sinh viên mười tám tuổi có bề ngoài cực kỳ giống với người kia, nam chính coi trọng đối phương, thế là hai người ở bên nhau.

Có lẽ là trong lòng hắn biết đời này đều không có cơ hội thành đôi với bạch nguyệt quang, cho nên nam chính cùng với sinh viên nhỏ kia hôn cũng đã hôn, giường cũng đã lên, cứ thế ở bên cạnh nhau trong nháy mắt đã hai năm.