Chương 11

"Nữ sư phụ, nàng là người đầu tiên..."

Tam công tử đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.

Ta hé mắt, nhìn hắn: "Cái gì?"

"Không có gì..."

Hắn dừng lại, đột nhiên hỏi: "Nữ sư phụ, nàng là ai?"

Giọng nói của hắn tuy rất nhỏ, rất nhẹ, rất dịu dàng, nhưng lại khiến ta bối rối.

Đúng vậy, nữ sư phụ chùa Mộng Ẩn, làm sao có thể biết được chuyện của các gia tộc danh giá kinh thành.

Tam công tử chỉ là chìm đắm trong du͙© vọиɠ, cũng không có nghĩa là hắn không còn thông minh nữa.

Nhưng cho dù hắn có đoán như thế nào, cũng sẽ không đoán được ta là đích nữ nhà họ Đoan Mộc, Đoan Mộc Mẫn sắp trở thành hoàng hậu.

Không ai có thể đoán được.

Ta dần dần bình tĩnh lại, im lặng nhìn hắn.

Ánh mắt hắn nóng bỏng.

Qua hồi lâu, ta cúi đầu, tùy ý vân vê góc chăn màu xanh, thấp giọng nói:

"Tam công tử yên tâm, ta là ai, cũng không ảnh hưởng đến ngài... Ta đã hứa rồi, chuyện qua đi là thôi, tuyệt đối sẽ không dây dưa tam..."

Hắn lần đầu tiên cắt ngang lời ta: "Nàng cho rằng ta sợ cái này sao?"

Ta cảm thấy hắn có chút tức giận, vẻ u ám giữa hàng lông mày xinh đẹp kia trong nháy mắt nhuốm màu giận dữ. . Ngôn Tình Nữ Phụ

Tam công tử đang tức giận điều gì, ta không hiểu, ta có thể cam đoan đều đã cam đoan rồi.

Ta không muốn chọc giận hắn, điều đó hoàn toàn trái ngược với mục đích ban đầu của ta.

Tổ mẫu từng dạy ta, nếu đối phương đang tức giận, đừng nên châm dầu vào lửa, hãy tạm thời rời đi.

Ta im lặng một lát, ngồi dậy, nhẹ nhàng đẩy chăn ra, "Tam công tử, xin lỗi... ngày mai ta lại đến vậy."

Ta cần phải bước qua người hắn.

Một chân vừa đặt lên mép giường, liền rơi vào khoảng không.

Cả người bị đè lên người Tam công tử.

Tay hắn kéo một cái, chiếc chăn dày nặng nề bao phủ chúng ta thật chặt.

Dưới lớp chăn tối om là một thế giới hoang vu khác.

Nóng bỏng, thô bạo, nụ hôn hỗn loạn.

Liên tục không ngừng, giống như những hạt mưa dày đặc vội vàng, khiến ta không kịp trở tay.

Giọng nói trong bóng tối rất nhỏ rất trầm: "Nữ sư phụ, nàng xem ta là cái gì?"

"Tam công tử..."

"Nữ sư phụ rốt cuộc là tiểu thư nhà nào? Khuê phòng quạnh hiu, nghe nói Tam công tử phóng đãng, liền lấy bổn công tử để g i ế t thời gian sao? Nhìn trúng Tam công tử đã là cá thối tôm hỏng, cho nên, sa đọa muốn tìm Tam công tử, sa đọa xong liền đường ai nấy đi đúng không? Nữ sư phụ, trêu chọc Tam công tử, không phải dễ dàng như vậy là có thể xong chuyện."