Chương 43: - Yêu Ngươi, Chiều Ngươi (H+)

*TÂM DUYÊT

...

Cơ Phát yêu chiều hôn lên môi hắn, nhẹ như chuồn chuồn lướt trên mặt nước. Nhưng môi vừa rời đi liền bị hắn kéo cằm lại cuồng nhiệt hôn tới, tách môi y luồn lưỡi vào bên trong liếʍ mυ"ŧ. âm thanh khàn khàn gợϊ ɖụ© gấp gáp bên tai

"Hoàng thượng... hoàng thượng... bên dưới cũng muốn được hôn"

"Ngươi... mới sáng sớm hứng tình cái gì?" - Cơ Phát đẩy hắn ra - "Ta còn rất nhiều việc phải xong"

"Còn nữa... ngươi và cô nương kia có phải là...um...ưʍ...uhm"

Lời còn chưa nói xong đã bị Hàn Diệp lần nữa mạnh bạo hôn lấy, đẩy Cơ Phát ngồi lên bàn khiến tấu chương lộp bộp rớt vương vãi trên sàn, tay mò mẫm vào bên trong trang phục, sờ đến điểm nổi lên giữa hai chân.

"Nơi này của người...." - Hàn Diệp cười tà mị, liếʍ liếʍ môi - "cứng quá"

Hàn Diệp tháo đai lưng, gục đầu xuống, đem cự vật ngậm vào trong miệng, vừa liếʍ vừa mυ"ŧ. Gương mặt tuấn tú đỏ lên, thoạt nhìn da^ʍ mĩ cực kì.

"Tiểu Cơ... ta muốn người... Tiểu Cơ... Người yêu ta... người chiều ta được không?" - Hàn Diệp phun ra nuốt vào gậy thịt, nghiền ngẫm, thèm khát như đây chính là mỹ vị ngon lành nhất.

Cơ Phát nắm lấy tóc hắn, ngửa cổ rêи ɾỉ, không biết là nên đẩy người ra hay nhấn sâu vào.

"A Diệp... ưʍ..ưʍ..."

Nghe được tiếng rên câu hồn đoạt phách bên tai, Hàn Diệp càng dùng sức mυ"ŧ lấy phân thân căng trướng, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa phun ra nuốt vào sạch sẽ.

"Người xem... nhanh như vậy đã bắn rồi" - Hàn Diệp cười tà hôn lên môi Cơ Phát.

Cơ Phát cuối cùng không nhịn được khıêυ khí©h của hắn. ôm lấy cổ hắn cuồng loạn hôn môi. Cảm giác được ngón tay hắn mò mẫm sờ loạn vào hậu huyệt của mình, liền nhếch cao mông thuận tiện cho ngón tay kia càng cắm sâu vào. Tiểu Huyệt cơ khát đã tràn ra không ít dịch thủy hút lấy dị vật phía sau. Tràn ra bàn thấm ướt mấy trang tấu chương còn sót lại trên bàn.

Hàn Diệp bị tiểu huyệt siết lấy ngón tay, thỏa mãn hỏi:

"Người còn rất nhiều việc phải làm đúng không?" - Hàn Diệp vừa nói vừa đưa thêm một ngón tay nữa vào, nhẹ nhàng trừu sáp, dâʍ ŧᏂủy̠ dính đầy ngón tay, cúc huyệt co rút khiến hắn lưu luyến không nỡ rời.

Cơ Phát lắc lắc đầu, mím môi. Mắt phượng đẫm nước mông lung. Ngón tay trong huyệt gảy gảy đến ngứa ngáy. Nhẹ giọng nói:

"Muốn... muốn Diệp Nhi làm ta trước...ư...ưʍ... nhanh lên... cắm vào"

Hàn Diệp cũng đã nhịn không nổi, lôi thứ cứng rắn sau lớp y phục ra, một phát cắm vào, đâm đến Cơ Phát nhũn cả người, hổn hển nức nở.

Hàn Diệp nắm chặt eo y, chuyển động phần hông cường tráng, không ngừng luận động ra ra vào vào. Mỗi lần đều đâm sâu đến tận cùng, miệng lại nói da^ʍ ngôn loạn ngữ

"Lỗ nhỏ của người thích quá... ngậm chặt ta, siết không buông"

Cơ Phát bị hắn tấn công sướиɠ đến không nói ra lời. Chỉ ngậm chặt miệng, không muốn bản thân phát ra âm thanh quá to. Dù sao vẫn là ban ngày. Kẻ hầu người hạ còn đứng bên ngoài.

Nhưng xem ra có lẽ y đã lo thừa. Bên ngoài đều nghe rõ mồn một, mặt ai nấy đều đã đỏ như cà chua chín. Chỉ hận mình lúc này thính lực quá tốt rồi.

"Ta cần gặp hoàng thượng" - Âm thanh bên ngoài vang vọng tới. Là giọng của Quốc Sư.

Lúc này bên trong không khí da^ʍ mĩ đã bao vây khắp gian phòng. Hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau vẫn triền miên đưa đẩy. Hàn Diệp vẫn tận lực ra sức, đâm như mê như say. Cơ Phát nâng cao mông, sướиɠ đến mức chỉ hận không thể nuốt luôn hai túi thịt của đối phương.

Nghe thấy âm thanh bên ngoài khiến y cứng đơ cả người. Cự vật đang cắm bên trong cũng bị cúc huyệt kẹp chặt đến rên rĩ.

"Hoàng Thượng... đừng siết chặt như vậy... cận vệ của người còn bên ngoài mà"

Nghe tiếng Quốc Sư và cận vệ giằng co bên ngoài. Hàn Diệp lớn tiếng

"Hoàng Thượng ... còn đang bận. Ngươi buổi chiều hãy quay lại" - Hắn vừa nói vừa nâng eo Cơ Phát đưa đẩy.

Cơ Phát giận đến đỏ mặt, ra sức giãy dụa: "Ngươi... còn xằng bậy như vậy. Mau dừng lại"

Nhưng càng giãy càng bị làm đến mạnh bạo, đâm sâu đến lút cán. Vừa vặn đâm đến điểm mẫn cảm khiến toàn thân bủn rủn, nhịn không nổi rên ra tiếng.

"Aaaa...unm..."

Quốc Sư đến lúc này thì cũng không thể không biết chuyện gì đang xảy ra. Đành đỏ mặt hất tay quay lưng đi mất.

Điểm mẫn cảm bị tra tấn lợi hại, thâm chí còn xấu xa xoay vòng bên trong đem cúc huyệt của Cơ Phát co rút không ngừng, Khiến y lớn tiếng gào loạn, nước mắt trào qua hai bên thái dương.

"AAaaaa.... A Diệp... mau dừng... chết mất.... muốn chết"

Hàn Diệp vẫn hung hăng đem côn ŧᏂịŧ thúc thẳng vào tiểu huyệt. Đâm tới mức y thở không ra hơi, cả người run rẩy, phân thân phun trào ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắn tung tóe ướt đẫm bụng của cả hai.

"Rõ ràng thích như vậy... lại nói dừng... không ngoan chút nào" - Hàn Diệp hưởng thụ mị huyệt sau khi bắn co rút mê người đầy kɧoáı ©ảʍ. Lại càng thêm ra sức đâm chọt. Phun bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình vào bên trong huyệt nhỏ. "Tiểu Cơ... nuốt hết nào..."

"Thật muốn người sinh con của ta..."

Nhìn gương mặt ràn rụa nước mắt của Cơ Phát, Hàn Diệp nhịn không được cúi xuống hôn liếʍ đi. Thì thầm qua tai y: "Cơ Phát của ta... tình yêu của ta... yêu người nhiều đến muốn phát điên"

Một trận điên loan đảo phượng vừa dứt. Dươиɠ ѵậŧ mới phun trào vừa rút, tϊиɧ ɖϊ©h͙ liền theo miệng huyệt sưng đỏ chưa kịp khép mà trào ra, chảy đầy bàn.

...